Chương 356 - Ác ma vô diện
"Ô ô, ô ô ô!"
Bàn tay to chộp tới làm người phụ nữ không kịp đề phòng, từ trước đến nay cô ta chưa từng nghĩ tới chuyện có người sẽ chui ra từ trong điện thoại.
Trong ánh mắt hoảng sợ của cô ta, cơ thể Ôn Văn từ trong điện thoại chui ra, giơ cao cô ta, ánh mắt tràn đầy ý lạnh.
Lúc nhìn thấy người đàn ông thân hình gầy đét bị trói ở bên kia thì vẻ mặt thả lỏng hơn một chút, không chết thì tốt rồi, chỉ cần mạng vẫn còn thì vẫn còn hi vọng.
Tiếp đó ánh mắt liếc nhìn tấm hình chụp chung của hai vợ chồng, người phụ nữ trong hình chính là người mà mình đang chộp mặt, mà người đàn ông trong hình.... là một người mập mạp.
Ôn Văn lộ ra vẻ mặt kỳ quái nhìn hai người, làm sao lại làm một người mập mạp biến thành gậy trúc thế kia...
Sau đó Ôn Văn đánh giá người phụ nữ bị mình chộp mặt, mặt mũi cũng thanh tú nhưng quần áo thì hơi mát mẻ một chút, chị gái nửa đêm chạy đi gội đầu còn ăn mặc kín đáo hơn cô ta nhiều...
Thấy Ôn Văn nhìn mình, người phụ nữ nháy mắt với Ôn Văn, sức quyến rũ mà đàn ông bình thường không thể nào chống cự được từ cơ thể cô ta bùng phát ra ngoài, giống như chỉ cần nhìn thấy cô ta thì sẽ bị gợi lên dục vọng nguyên thủy nhất vậy.
Nhưng Ôn Văn không hề nhúc nhích chút nào, thậm chí còn có chút muốn cười, có trải nghiệm được Hồ Ấu Lăng hun đúc, anh sao có thể bị trận thế nhỏ này hấp dẫn được chứ.
"Khiêm tốn một chút đi mị ma xấu xí, tao là người đứng đắn, mày mà còn như thế thì tao sẽ cho mày nếm thử mùi vị nước thánh đấy."
Hồ Ấu Lăng cho dù bỏ đi thuộc tính mị hoặc thì cũng coi như là đại mỹ nhân phong hoa tuyệt đại, mà chị gái ác ma này, sau khi bỏ đi thuộc tính mị hoặc thì cao lắm chỉ là thanh tú mà thôi.
Nghe thấy Ôn Văn nói mình xấu xí, người phụ nữ đó liền phát điên, đôi tay biến thành móng vuốt dữ tợn, phần chóp đuôi hình trái tim cũng mọc ra mũi nhọn sắc bén.
Tay và đuôi cô ta cùng tấn công cánh tay Ôn Văn, nhưng nó không hề có tác dụng, sức mạnh gần như đạt tới cấp Tai Hại này thậm chí không thể nào lay động chút mảy may nào tới cánh tay đen kịt này.
Đừng nói cô ta, thậm chí ngay cả bản thân Ôn Văn cũng không có cách nào tổn thương găng tay Tai Ách, giãy giụa của cô ta không hề có chút ý nghĩa nào, thắng bại đã được định đoạt ngay từ khi khoảnh khắc Ôn Văn xuất hiện.
Nếu Ôn Văn không chộp được mặt cô ta, cô ta vẫn còn có thể đọ sức một chút, nhưng mất đi năng lực hoạt động, cô ta chỉ là con dê đợi làm thịt ở trước mặt Ôn Văn mà thôi.
Một nàng mị ma ăn mặc mát mẻ giương nanh múa vuốt ở trước mặt mình, dáng vẻ này khá là đẹp mắt nhưng hiện giờ Ôn Văn không có thời gian để vui đùa với cô ta.
Vì thế Ôn Văn nhếch miệng, hơi thở tà dị tỏa ra, mỉm cười nhẹ nhàng nói với người phụ nữ này: "Còn giãy giụa nữa thì tao sẽ bóp nát mặt mày đấy."
Mị ma hoảng sợ trừng to mắt, cô ta có thể cảm nhận được Ôn Văn nói nghiêm túc.
Tiếp đó Ôn Văn ngưng tụ ra một lá bài nước, ném về phía người đàn ông bị trói, cắt dây trói vải đỏ trên người hắn, thả hắn ra.
Thần trí của người đàn ông này đã mơ hồ từ lâu rồi, nếu mặc kệ có lẽ sẽ chết, vì thế Ôn Văn gọi điện cấp cứu, sau đó Ôn Văn dẫn người phụ nữ này vào WC, ném cô ta vào trong trạm thu nhận.
Khác với Uông Tử Hiên, người phụ nữ này đã hoàn toàn biến thành ác ma rồi, bởi vì ý thức nhân loại của ký chủ đã hoàn toàn biến mất, Ôn Văn hoàn toàn có thể đối xử với cô ta như quái vật.
"Aiz, đáng tiếc là thực lực của cô ta mạnh hơn Hồ Ấu Lăng một chút, bằng không thì hai bọn họ nhất định chính là chị em tốt."
Xử lý mị ma xong, Ôn Văn lại bấm một số điện thoại.
Lần này Ôn Văn thông qua điện thoại di chuyển thì phát hiện nơi mình xuất hiện đã đổ nát không còn ra hình dáng gì nữa, giống như đã trải qua một trận chiến dữ dội.
Có nhân viên hỗ trợ đang nghiêm túc thu thập tài liệu ở nơi này, mà một thợ săn đeo tai nghe thì đang nhắm mắt ngồi trên ghế nghe nhạc.
"Không chuyên nghiệp, quá không chuyên nghiệp, sự xuất hiện của mình tuy rất bí ẩn nhưng là một thợ săn lại không phát hiện được chúng dị thường nào thì đúng là thái quá. Hơn nữa là thợ săn lại dựa vào tài liệu mà nhân viên hỗ trợ điều tra được, đây chính là tối kỵ..."
Núp trong bóng tối, Ôn Văn đơn giản quan sát phương pháp làm việc của người này một chút, nhịn không được lắc đầu.
Trong số tất cả thợ săn và nhân viên hỗ trợ mà Ôn Văn từng gặp thì người ở thành phố Lộc Cảng là không chuyên nghiệp nhất, hoặc nên nói là không đáng tin nhất.
Dùng trạng thái làm việc này, đi săn ma chuyến này sẽ xảy ra án mạng.
Thấy dáng vẻ của bọn họ, Ôn Văn liền hiểu được nguyên do bọn họ không phát hiện tin nhắn này có dị thường.
Không ở nơi này lâu, Ôn Văn tiếp tục tìm tới từng người trong số bảy người không gửi tin nhắn, bao gồm cả Uông Tuấn Nghị và mị ma kia, tất cả đều đã bị cải tạo thành thể chết phù hợp để ác ma giáng xuống.
Trong đó hoàn toàn chuyển đổi thành ác ma có ba người, nhưng Ôn Văn chỉ bắt được một mình mị ma mà thôi.
Có một người giống với trạng thái của Uông Tử Hiên, có điều người nọ không may mắn Uông Tử Hiên, người nhà sớm đã từ bỏ hắn, Ôn Văn phải tìm một lúc lâu mới tìm được hắn ở dưới chân cầu lớn.
Sau đó Ôn Văn đưa người này vào trong trạm thu nhận, để người đàn ông kim loại mặc vest tạm thời trông coi.
Hai người còn lại thì vẫn chưa kích hoạt trạng thái, chỉ là bọn họ giống như một thùng thuốc súng có thể bùng nổ bất cứ khi nào, Ôn Văn cũng đánh ngất bọn họ rồi đưa vào trong tram thu nhận, đề phòng bọn họ kích động tổn hại người khác.
"Trong số bảy người chưa gửi tin nhắn bị Uông Tuấn Nghị phát hiện đã có năm người trở nên nguy hiểm, vậy số người chưa bị Uông Tuấn Nghị phát hiện còn bao nhiêu nữa?
Càng hiểu sâu hơn Ôn Văn lại càng cảm thấy ớn lạnh, từ dấu vết của mị ma kia suy đoán, tất cả ác ma mượn cơ thể nhân loại xuất hiện ở thế giới hiện thực ít nhất cũng có thực lực cấp Tai Hại.
Hơn nữa không quản là trùng ma hay người phụ nữ mị ma có lẽ là cấp bậc cao kia, theo dáng vẻ thì bọn chúng có lẽ phải là quái vật cấp Tai Nạn mới đúng.
Hiện giờ chỉ còn thực lực cấp Tai Hại, chỉ có thể giải thích là chúng vừa giáng xuống hiện thực nên vẫn chưa thể phát huy thực lực của mình, đợi đến khi bọn chúng hoàn toàn thích ứng thì có lẽ sẽ đều là quái vật cấp Tai Nạn!
"Đầu nguồn rốt cuộc đang ở đâu chứ..."
...
Krui đại nhân, có người đang nhắm vào nhân ma thai, ngài mau mau nghĩ cách đi."
Dựng chủng ma đã hoàn toàn khác với lúc ban đầu quỳ trước mặt một người đàn ông mặc vest trắng thảm thương kể khổ.
"Tình huống thế nào?"
Krui mặc vest trắng trầm giọng hỏi, hắn không có ngũ quan, cũng không có tóc, cả cái đầu giống như một quả trứng muối trơn bóng, hắn là ác ma vô diện.
Dựng chủng ma kích động nói: "Có một đứa nhỏ vừa ấp nở liên hệ, tốc độ ấp của hai đứa nhỏ đang ấp đang giảm chậm lại, hơn nữa chúng đều đang chịu đau đớn, còn có liên hệ của hai nhân ma thai chưa nở đã yếu đi rất nhiều..."
"Theo ý ngươi, là Hiệp Hội Thợ Săn ra tay à?" Krui nhíu mày, dựa vào kế hoạch thì sự tồn tại của Hiệp Hội Thợ Săn sẽ không thể tạo thành quấy nhiễu đối với bọn chúng.
Một đứa bé trai mặc vest trắng bĩu môi gọi vài cuộc điện thoại, sau đó nói với Krui: "Krui đại nhân, không phải Hiệp Hội Thợ Săn ra tay, có lẽ là thế lực thứ ba nhắm vào chúng ta, hoặc là đã có siêu thợ săn tới."
Krui trầm mặc suy tư một hồi rồi nói: "Triệu hồi tất cả nhân ma thai đi, dù sao cũng đã hoàn thành đào tạo, hiện giờ triệu hồi thì cao lắm là thiệt hại chút tiềm lực mà thôi.