Trên Biển Cầu Sinh: Ta Bè Gỗ Thông Đào Nguyên

Chương 39: Lệnh triệu tập xuất hiện

Chương 39: Lệnh triệu tập xuất hiện
Vạn Mỹ Linh lắc đầu liên tục, "Làm sao có thể chứ? Hiện tại mọi người may ra chỉ có một hai hạt giống, ai có thổ địa chứ? Lại nói, mới tiến vào bốn năm ngày, hạt giống gì cũng không thể lớn nhanh đến vậy, còn nở hoa nữa chứ."
Nhưng mà, vừa rồi có phải cô hoa mắt không?
Không đúng, cô là cao thủ bắn tên, mắt rất tốt, chưa từng bị cận thị.
Chẳng lẽ mấy ngày gần đây toàn không ăn thịt, cơ thể và mắt thoái hóa rồi?
Vạn Mỹ Linh hoài nghi sâu sắc về bản thân mình.
Lục Tinh Thần thì hoảng sợ, lúc quay video, ống kính đi theo cô, cô vừa rồi suýt chút nữa chạy đến rào chắn, không biết Vạn Mỹ Linh có thấy không.
"Không được, lần sau phải cẩn thận hơn, xem nên thiết trí ống kính cố định thế nào."
Buổi sáng, Hải Ma Đằng thu ba cái thùng, cô mở ra, trừ gỗ, đinh, sắt và các vật tư cơ bản khác, còn thu được một túi mì, hai quả cà chua và hai bình nước khoáng.
"Đáng tiếc, đậu còn non quá, không thể để làm giống, chỉ có thể tranh thủ lúc còn tươi mà ăn trưa thôi."
Nhớ ra quả đào mật sắp hết hạn, Lục Tinh Thần nhanh chóng lấy một quả ra ăn.
Quả nhiên, lại tăng thêm một điểm thuộc tính được phân phối.
Ăn xong đào, Lục Tinh Thần bắt đầu nấu cơm.
Cô hiện tại cực kỳ thiếu rau xanh, may còn chút nấm hương thu trước đó, vì thế cô nấu gà chặt miếng, hầm cơm, xào thêm chút mầm khoai lang đỏ và làm một đĩa đậu xào thịt bò.
Lại làm thêm canh cà chua trứng, coi như là hai món mặn, một món chay và một món canh.
Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lát, Vạn Mỹ Linh lại đến.
Lục Tinh Thần tiếp tục luyện tập bắn tên, lần này, cô cố định ống kính lại, Vạn Mỹ Linh chỉ thấy một chiếc bè gỗ dài, dù cô có đi nhặt vũ tiễn thì ống kính cũng không quay theo.
Vạn Mỹ Linh thấy tiếc, cô còn muốn kiểm chứng một chút.
Buổi chiều trôi qua nhanh chóng, kỹ thuật bắn tên của Lục Tinh Thần lại tiến bộ thêm không ít.
Khi tan học, vừa lúc mặt trời lặn, Lục Tinh Thần đưa cho Vạn Mỹ Linh một miếng thịt bò, coi như là học phí cho cả ngày hôm nay.
Vạn Mỹ Linh nhận thịt bò, lễ phép cáo biệt.
Lục Tinh Thần ăn nốt quả đào mật cuối cùng hái hôm qua, phát hiện lại tăng thêm một chút điểm số được phân phối.
"Vẫn chưa tới cực hạn sao?", cô nóng lòng, quyết định không nấu cơm tối vội, đợi đói bụng thì ăn thêm quả đào mật xem sao.
"Dù sao cũng rảnh rỗi", cô quyết định làm cái nhà vệ sinh cho tử tế.
Bồn cầu tự động và khoang tắm rửa tự động đặt trần trụi ở đó, trông có chút xấu xí.
Hiện tại, cô đã có thể tạo mộc thuyền, hơn nữa có thể chọn diện tích lớn nhỏ.
Giống như tự thiết kế nhà vậy.
Cô dựng một căn nhà gỗ, rộng 5 mét, dài 2 mét, tổng cộng 10 mét vuông, xem như một phòng rửa tay rộng rãi.
Phải biết, trước kia cô quyết định xong xuôi dự án mua nhà, khi đó ngắm được một căn phòng, nhà vệ sinh chỉ có 6 mét vuông mà thôi.
Sống sót trên biển có một ưu điểm, diện tích thoải mái, có thể xây phòng lớn!
Nhà gỗ để lại một cửa ra vào, trừ một vách tường làm bằng ván gỗ, hai mặt còn lại là kính, trong nhà vệ sinh có thể ngắm cảnh biển.
Lục Tinh Thần lấy tấm vải bông màu hồng nhạt Cao Đại Phú cho ra, làm hai chiếc rèm cửa sổ nhỏ, treo lên ô cửa kính.
Như vậy, kéo rèm ra thì có thể ngắm cảnh biển, kéo rèm vào thì đảm bảo riêng tư.
Hoàn hảo!
Chỉ là chưa có bàn ghế, không gian rộng mà vẫn trống trải.
Lục Tinh Thần hỏi trong nhóm nhỏ: "Mọi người có ai thấy bản vẽ bàn ghế không?"
Vệ Lâm: "Không có, Cao Đại Phú từng có, tự làm một bộ rồi, ngoài hắn ra, không ai nói đến nữa."
Vệ Oánh: "Tên Cao Đại Phú đó cũng có chút may mắn, nếu không phải hắn béo quá, yếu quá, ai cũng muốn lôi hắn vào đội!"
Vệ Lâm: "Hắn tự lập đội rồi."
Vệ Oánh kêu quái: "Cái gì? Có người cần hắn à?"
Vệ Lâm: "Đồng đội là tài xế cũ của hắn, từng đi lính, vũ lực không tệ, hắn nhiều vật tư quá, lại thuê... Mẹ kiếp! Cao Đại Phú số hưởng thật đấy!"
Vệ Oánh: "Sao thế?"
Vệ Lâm: "Hắn bảo mở rương ra được một lệnh triệu tập, có thể dùng lệnh triệu tập này triệu hồi một người cùng hắn, lệnh triệu tập có hiệu lực trong 24 giờ."
Vệ Oánh: "Còn có thứ tốt vậy à?"
Vệ Lâm: "Ừ, xem ra là chuẩn bị cho cuộc đi săn trên đảo hoang."
Lục Tinh Thần kinh ngạc một chút, nhưng không để ý, tuy cô có tổ đội cùng người khác, nhưng cũng không đặt hy vọng vào đồng đội, trước hết, bản thân cô phải đủ mạnh đã.
Hôm nay cô luyện bắn cung cả ngày, tay và cánh tay không nhấc lên nổi nữa, dù vậy, cô vẫn lấy nhuyễn tiên ra, quyết định luyện tập một lát.
Vừa quất roi, cô vừa lên tiếng trong kênh chat khu vực: "Cần bản vẽ bàn ghế!"
Chỉ cần cô xuất hiện, kênh chat lập tức náo nhiệt:
"Lục Tinh Thần cần bàn ghế làm gì? Hai cái rương gỗ chẳng phải là đủ rồi sao?"
"Trên kia, người ta sống khác anh, người ta thịt bò thịt gà thịt cá ăn thả ga, gỗ tùy ý mà dùng, còn anh thì sao?"
"Ôi, không ngờ Lục Tinh Thần nhàn rỗi đến mức này, bắt đầu nâng cao chất lượng cuộc sống rồi cơ đấy."
Tưởng Văn Minh: "Rảnh rỗi sinh nông nổi, bàn ghế có ích gì?"
Lục Tinh Thần: "Đương nhiên có ích, bày đào mật chứ sao!"
Vệ Oánh: "Ha ha ha!"
Vệ Lâm: "Ha ha ha!"
Cao Đại Phú: "Ha ha ha, Lục Tinh Thần, cô muốn chọc tức Tưởng Văn Minh chết à?"
Rất nhiều người cùng nhau ha ha ha, Tưởng Văn Minh sắp tức điên rồi.
Tần Hiểu Nhu nhắn riêng cho Lục Tinh Thần: "Giang Văn Nhạc có bản vẽ bàn ghế, Tinh Thần, cậu ấy muốn một quả đào, được không?"
Lục Tinh Thần thấy lạ: "Sao cậu biết rõ vậy?"
Tần Hiểu Nhu: "Tớ cùng đội với cậu ấy."
Lục Tinh Thần hết lời, Tần Hiểu Nhu đúng là coi trọng nhan sắc quá mức, dù đẹp mấy, không có sức chiến đấu cũng vô dụng, đi săn trên đảo hoang nguy hiểm lắm mà.
Nhưng cô cũng không tiện khuyên can.
Lục Tinh Thần: "Bản vẽ bàn ghế không đổi được quả đào đâu, cậu cũng biết giá trị của quả đào mà..."
Không phải Lục Tinh Thần không nể tình, bản vẽ bàn ghế tuy hiếm, nhưng không có tác dụng gì, thật sự không đáng một quả đào.
Tần Hiểu Nhu thở dài: "Tớ bảo cậu ấy nói chuyện với cậu nhé, cậu bỏ cậu ấy khỏi sổ đen đi."
Lục Tinh Thần lúc này mới nhớ ra, cô đã sớm chặn Giang Văn Nhạc rồi.
Cô gỡ chặn, lập tức nhận được tin nhắn riêng của Giang Văn Nhạc: "Chị ơi, chị có thể cho em một quả đào được không?"
Lục Tinh Thần khó chịu nhíu mày, đúng là đồ ăn mày, cô lập tức đáp: "Không thể, giá bản vẽ bàn ghế còn phải bàn lại, với cả, đừng gọi chị, tôi không có em trai! Thêm nữa, quả đào không đổi!"
Giang Văn Nhạc: "..."
Nửa ngày sau, Giang Văn Nhạc mới yếu ớt hỏi: "Vậy chị có trái cây gì không ạ?"
Trái cây? Lục Tinh Thần ngẩn người, chợt nhớ ra, dưa hấu của cô chín rồi!
Thổ địa quý hiếm có thể tăng tốc độ sinh trưởng của thực vật lên 20 lần, dưa hấu trồng xuống 36 tiếng là chín, hiện tại, dưa hấu đã chín được vài tiếng rồi.
Cô bận mở rộng bè gỗ, luyện tập bắn tên, quên mất cả dưa hấu.
Cô đi tới thổ địa quý hiếm, phát hiện ruộng dưa mọc bảy tám quả, rõ ràng là đã chín.
Lục Tinh Thần nhanh chóng thu hoạch dưa hấu, đặt ở bên cạnh, nghĩ ngợi, lại đến Đào Nguyên Thánh Cảnh đào khoai tây ra, trồng lên thổ địa quý hiếm.
Vì mầm khoai tây quá ít, cô còn lấy thêm mấy củ khoai lang.
【Khoai tây: Cây thân thảo lâu năm, củ có thể ăn được, chu kỳ sinh trưởng: 60 ngày, thổ địa quý hiếm tăng tốc độ sinh trưởng của thực vật lên 20 lần, chu kỳ sinh trưởng sau khi tăng tốc: 3 ngày.】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất