Trên Biển Cầu Sinh: Ta Bè Gỗ Thông Đào Nguyên

Chương 47: Phát hiện tiểu đảo, triệu tập đồng đội

Chương 47: Phát hiện tiểu đảo, triệu tập đồng đội
Lục Tinh Thần hướng mặt biển nhìn lại, tiếc là mặt biển vẫn một mảnh yên ả, ngay cả một mảnh ván gỗ trôi nổi cũng không có.
Đã vậy thì đành mở rương gỗ ra xem sao. Mấy hôm trước vận may không được tốt lắm, cô vẫn còn giữ lại vài cái rương, vừa hay hôm nay vận may đang đến, cô tranh thủ mở hết.
【 Mở rương gỗ, hôm nay vận may ập đến, khí vận tăng cường, đạt được một túi bánh mì dừa (6 cái), ba bình nước khoáng! 】
Phần thưởng bình thường, xem ra vận khí cũng không tính là quá vượng.
【 Mở rương gỗ, hôm nay vận may ập đến, khí vận tăng cường, đạt được bản vẽ mở rộng túi trữ vật (5 ô) 】
Ồ, đây mới đúng là thứ tốt này!
Lục Tinh Thần tinh thần phấn chấn, lập tức mở bản vẽ ra xem.
【 Bản vẽ mở rộng túi trữ vật (5 ô): Có thể mở rộng túi trữ vật thêm 5 ô, cần vật tư: Vải bông 1 cái, đá không gian 1 cái. 】
Lục Tinh Thần vừa hay có vải bông và đá không gian, lập tức chế tác. Sau khi chế tác thành công, túi đeo lưng của cô đã mở rộng thành 15 ô.
Cô đang lo lắng, vũ khí cùng công cụ đã chiếm hết 6 ô trong túi rồi, chỉ còn lại 4 ô, có thêm đồ tốt cũng không có chỗ mà chứa.
Thật không ngờ, vừa buồn ngủ đã có ngay gối đầu để kê.
Lục Tinh Thần cười tủm tỉm xoa xoa tay, mở nốt cái rương cuối cùng.
Nếu không mở được gì thêm thì chỉ cần một cái bản vẽ mở rộng túi trữ vật thôi, hôm nay cô đã có lời lắm rồi.
【 Mở rương gỗ, hôm nay vận may ập đến, khí vận tăng cường, đạt được bản vẽ mở rộng túi trữ vật (10 ô) 】
Ối chà, vận khí tốt thật!
Lục Tinh Thần vui vẻ cười lớn, hôm nay quả là một ngày tốt lành!
Vận may đang đến, ngày lành tháng tốt!
Đáng tiếc, để chế tác túi 10 ô cần đến 2 viên đá không gian, mà cô chỉ còn lại 1 viên.
Lục Tinh Thần lập tức lên khu vực kênh chat nói: "Thu mua đá không gian, ai có thì nhắn riêng nhé!"
Ngay lập tức cô nhận được tin nhắn riêng, là của Vệ Lâm: "Ngươi cần đá không gian à? Ta có một viên, cho ngươi này!"
Vệ Lâm trực tiếp gửi cho cô một viên đá không gian.
Nghĩ ngợi một lát, Lục Tinh Thần nhận lấy viên đá không gian: "Cảm ơn!"
Cô lập tức tiến hành mở rộng túi 10 ô. Lần này, cô đã có 25 ô chứa đồ trong túi, tha hồ mà dùng.
Mở rương xong, Lục Tinh Thần lại đến Đào Nguyên Thánh Cảnh, thu hoạch một ít hành lá, hạt cải thìa rồi lại gieo thêm. Hạt dâu tây hôm qua phơi nắng đã khô, cô lại đem trồng thêm thật nhiều.
Còn có đậu nành hôm qua, cô cũng đem gieo hết xuống.
Bận rộn xong xuôi, Lục Tinh Thần rời khỏi Đào Nguyên, định bụng sẽ ăn một bữa sáng thật ngon, rồi sau đó sẽ huấn luyện.
Cô vừa mới ra khỏi Đào Nguyên, liền nhìn thấy ở phía xa xa xuất hiện lờ mờ một mảng màu xanh biếc, còn có cả những hòn đá màu xám.
Tiểu đảo!
Cô lại gặp được tiểu đảo rồi.
Chiếc bè gỗ càng ngày càng tiến gần, cô đã có thể nhìn rõ những ngọn núi đá cao vút trên đảo nhỏ cùng với mấy cây đại thụ.
Lục Tinh Thần vô cùng kích động.
Lúc này, Vạn Mỹ Linh gửi tin nhắn tới: "Bắt đầu huấn luyện chưa?"
Lục Tinh Thần trả lời ngay: "Hôm nay ta không huấn luyện, có việc bận."
Cô chăm chú nhìn tiểu đảo, đến gần, cô nhặt lấy cái neo sắt, ném lên bờ.
Hải Ma Đằng lên tiếng: "Chủ nhân, người muốn lên cái tiểu đảo đó ạ?"
Lục Tinh Thần đáp: "Đúng vậy, Tiểu Đằng, lúc ta đi vắng, con nhớ bảo vệ cẩn thận chiếc bè gỗ của chúng ta nhé, được không?"
Có Hải Ma Đằng ở đây, cô không còn lo lắng gì nữa.
Hải Ma Đằng kiều thanh kiều khí nói: "Dạ, chủ nhân, nhưng mà, không cần phải phức tạp vậy đâu ạ!"
Nó cuộn một dây leo lại, "Bá" một tiếng vươn ra rất xa, trực tiếp ôm lấy một tảng đá lớn ven bờ: "Người xem, như vậy chẳng phải là rất vững chắc sao?"
Lục Tinh Thần gật đầu, không ngớt lời khen: "Tiểu Đằng giỏi quá!"
Đối phó với trẻ con, cô chẳng có kinh nghiệm gì, nhưng bà và ông của cháu trai cô bảo, trẻ con ấy mà, cứ khen nhiều vào là được.
Quả nhiên, Hải Ma Đằng hưng phấn múa may những dây leo, đắc ý nói: "Có con ở đây, không cần dùng đến cái hòn đá vụn đó đâu, thuyền của chúng ta có chạy đằng trời!"
"Ừ, ừ, Tiểu Đằng là tiểu nữu nữu khỏe nhất, giỏi nhất!" Lục Tinh Thần lại khen thêm hai câu.
Sau đó, cô nhắn vào nhóm nhỏ của đội đột kích: "Phát hiện tiểu đảo, mọi người chuẩn bị đi nhé, lát nữa lên đảo rồi ta sẽ triệu tập mọi người!"
Cô gửi kèm một tấm hình chụp tiểu đảo.
Trong nhóm đột kích vang lên một tràng reo hò:
Vệ Oánh: "A ha ha, Tinh Thần, vận may của cậu tốt quá đi, oa, hòn đảo nhỏ này trông không nhỏ chút nào, đủ cho chúng ta khám phá trong hai ngày luôn!"
Vệ Lâm: "Bình tĩnh nào, chuẩn bị vũ khí và công cụ cho tốt, chúng ta chỉ có một ngày thôi, hết một ngày là tiểu đảo biến mất đấy."
Vệ Oánh: "Biết rồi biết rồi, hắc hắc, tớ biết ngay mà, đi theo Tinh Thần là có thịt ăn, Tinh Thần đúng là phúc tinh, đại phúc tinh!"
Vệ Oánh: "Tinh Thần, sau này, tớ sẽ là đồng đội trung thành của cậu, không rời không bỏ... Sinh tử có nhau!"
Vệ Lâm: "Cậu có phải là còn muốn thêm cả bên nhau dài lâu nữa không?"
Vệ Oánh: "Ai da, nếu Tinh Thần không ngại thì tớ đương nhiên là có thể rồi!"
Vệ Lâm: "Khụ khụ khụ!"
Chung Cường: "Đã rõ!"
Vệ Oánh: "Ha ha, Chung Cường, cậu chậm chân rồi kìa!"
Lục Tinh Thần mỉm cười: "Được rồi, tớ cũng phải chuẩn bị đây, lát nữa liên lạc nhé!"
Chung Cường lên tiếng là tốt rồi, nếu không cô còn phải thông báo riêng cho từng người nữa.
Tắt nhóm chat, Lục Tinh Thần bắt đầu thu dọn những thứ cần mang theo.
Các loại công cụ như rìu sắt, cuốc sắt, xẻng sắt, bật lửa là nhất định phải mang, chiếm mất 4 ô vuông.
Vũ khí thì có cung sừng trâu, tên, chủy thủ cùng nhuyễn tiên cũng phải mang theo, như vậy lại chiếm thêm 4 ô vuông nữa.
Nghĩ ngợi một lát, Lục Tinh Thần quấn nhuyễn tiên quanh cổ tay, rồi dùng ống tay áo che lại, như vậy, lại dôi ra được một ô vuông.
Cô lại lấy ra 5 cái bẫy chông và 5 cái lưới bắt, đây là những thứ cô đã làm sẵn từ trước để chuẩn bị cho việc lên đảo, như vậy lại chiếm thêm 2 ô vuông.
Nghĩ ngợi một lát, cô lại mang theo bánh mì và nước, còn có một ít thuốc trị thương, nếu lên đảo cả một ngày thì những thứ này cũng là nhất định phải có.
Cuối cùng, cô nhìn mấy cuộn dây thừng trong ba lô, do dự một chút, rồi cũng mang theo.
Đem tất cả những thứ đó xếp gọn vào, đã chiếm hết 13 ô vuông.
Lục Tinh Thần tặc lưỡi, may mà vừa mới mở rộng ba lô, nếu không thì ba lô đã đầy từ lâu rồi, đành phải bỏ ý định lên đảo thôi.
Vẫn còn 12 ô vuông, cô dứt khoát mang thêm bốn năm mươi quả dâu tây, cái này chiếm chỗ cũng không sao, ăn vào rồi là có chỗ ngay ấy mà.
Chuẩn bị xong xuôi, Lục Tinh Thần dặn dò Hải Ma Đằng xong, nhảy xuống bè gỗ, bước lên hải đảo.
Bờ biển của hòn đảo là một dải cát màu vàng kim, đi sâu vào bên trong là những loại cây cối mọc dại trên đảo, nói cho cùng thì vẫn là núi đá. Đi theo con đường mòn lên núi, Lục Tinh Thần leo lên rồi lại xuống, đến một bãi đất bằng.
Đã có thể triệu tập đồng đội rồi.
Lúc này, trong nhóm chat đội đột kích, Vệ Lâm và Vệ Oánh đã sốt ruột lắm rồi.
Vệ Oánh: "Đã tám giờ rưỡi rồi, Tinh Thần, cậu chuẩn bị xong chưa? Chúng ta chỉ có một ngày thôi đó, 6 giờ là phải rời đảo rồi."
Vệ Lâm: "Cậu gấp cái gì chứ? Có người đến tận giữa trưa 12 giờ mới phát hiện ra đảo nhỏ kia kìa, như chúng ta là may mắn nhất rồi, có nhiều thời gian khám phá nhất đấy."
Vệ Oánh: "Tớ cả tuần nay chưa được nhìn thấy đất liền rồi, nhớ quá đi thôi, ngày nào cũng nhìn biển cả xanh lè, mắt tớ sắp mờ luôn rồi..."
Lục Tinh Thần xem tin nhắn riêng, phát hiện Chung Cường và Vệ Oánh đã gửi lệnh triệu tập cho cô.
Cô nhận lấy, rồi lần lượt mở ra.
【 Lệnh triệu tập: Sử dụng sẽ triệu tập một người bạn thân đến bên cạnh, sau 24 giờ, lệnh triệu tập sẽ mất hiệu lực, bạn thân sẽ tự động trở về vị trí ban đầu, xin hãy lựa chọn người bạn muốn triệu hồi. 】
Lục Tinh Thần triệu tập Vệ Oánh. Một vệt sáng trắng lóe lên, lệnh triệu tập biến mất, một cô gái tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi xuất hiện bên cạnh Lục Tinh Thần...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất