Chương 161: Chủ Sự Đại Diện – Thạch Hào Kiệt
Sau một lát, Diệp Hiểu Hiểu lần nữa mở miệng nói:
- Hội Thiên Tiên, chỉ cần có chúng ta thì mãi mãi sẽ vẫn tồn tại.
- Thế giới Cao Lãnh phương Nam rất lớn, rất đặc sắc, cường giả nhiều như sao trên trời, chỗ nào cũng có.
- Ta thừa nhận, ta chủ yếu là muốn về nhà.
- Nhưng cho dù không có chuyện này thì ta cũng sẽ không co đầu rút cổ ở nơi như Vĩnh Đông này, thế giới phương Nam rộng lớn mới là sân khấu chân chính của chúng ta.
Diệp Hiểu Hiểu nói xong, hai người yên lặng hồi lâu.
Bọn hắn thật ra đều còn trẻ, trong lồng ngực đều có khát vọng khám phá trời cao biển rộng.
Xưng vương xưng bá ở vương quốc Vĩnh Đông, tuyệt đối không phải là lựa chọn của bọn hắn.
Thật lâu sau, Lục Minh nói:
- Ngài nói rất đúng, hội Thiên Tiên chúng ta đúng là nên leo lên sân khấu càng lớn hơn.
- Nhưng, thời gian này cũng quá gấp rồi, rất nhiều chuyện cũng không kịp dàn xếp.
- Nói thí dụ như, chúng ta đi phương Nam, phải dẫn theo bao nhiêu người, mang ai đi?
Diệp Hiểu Hiểu khoát tay nói:
- Ta đã nghĩ kỹ.
- Tin tức này chỉ nói cho những người ban đầu cùng chúng ta dốc sức lập hội, ai muốn ở thì ở, muốn đi thì đi.
Lục Minh nhíu mày:
- Nhưng nếu như cao tầng đều đi thì sợ rằng địa vị của hội Thiên Tiên sẽ lập tức sụp đổ.
Hội Thiên Tiên còn quá trẻ, hiện tại cũng chỉ là bằng vào thực lực cường đại của cao tầng, một tay đỡ lấy.
Nếu như tất cả bọn họ đều rời khỏi, vậy có lẽ không đến mấy ngày sẽ giải tán, hoặc bị bang hội khác nuốt hết.
Nhưng Diệp Hiểu Hiểu lại nói:
- Trước khi đi, ta sẽ nói với Vĩnh Đông Hoàng một tiếng, đảm bảo hội Thiên Tiên tồn tại.
Trong lòng Lục Minh kinh ngạc.
Ngoại giới đã sớm suy đoán, Tiên Chủ có quan hệ không cạn với hoàng thất Vĩnh Đông.
Nhưng hiện tại xem ra, có lẽ thân phận Tiên Chủ còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng.
Có Hoàng Thất tham gia, chuyện này dễ làm hơn rất nhiều.
- Vậy thì chỉ còn lại một vấn đề cuối cùng.
Lục Minh nói:
- Thành viên hạch tâm đều đi, vậy ai sẽ trụ trì hội Thiên Tiên vận chuyển bình thường? Đám người mới từ Chiến Thần Bang tới kia, ta sợ là….
Câu nói này cũng làm cho Diệp Hiểu Hiểu nhíu mày.
Đúng là quá gấp, rất khó làm đến không có chút nào sơ suất.
- Ta bên này, ngược lại là có một nhân tuyển tốt.
Bỗng nhiên, Lang Nữ mở miệng nói.
Diệp Hiểu Hiểu khiêu mi:
- Ai?
…
Sau nửa canh giờ, Thạch Trọng lôi kéo cha của mình, Thạch Hào Kiệt, từ trong nhà trọ đi ra.
Mấy năm không thấy, tinh thần của Thạch Hào Kiệt bây giờ có chút không phấn chấn.
Làm đại quan chủ cả một đời, bỗng nhiên nhận lấy đả kích rất lớn làm cho hắn không thể chấp nhận.
- Trọng nhi, ngươi cũng đừng phí tâm tư nữa, bây giờ ta đã không muốn gì khác nữa.
Thạch Hào Kiệt ốm yếu nói.
- Đây quả thật là một cơ hội, cha à!
Thạch Trọng vội vàng nói.
Khi Lang Nữ và Diệp Hiểu Hiểu tìm tới hắn, biểu thị muốn cho Thạch Hào Kiệt thay mặt quản lý hội Thiên Tiên, Thạch Trọng cảm thấy thụ sủng nhược kinh, chạy như bay trở về.
Nhưng cha của hắn lại giống như tâm khí cũng bị mất.
- Cơ hội? Ha ha…
Thạch Hào Kiệt hất tay Thạch Trọng ra, nhìn lên hoàng cung trên bầu trời, thấp giọng cười nói:
- Cái thế giới này, chỉ có người đứng ở trên đỉnh mới có tư cách nói chuyện cơ hội.
- Vậy thì hãy làm cho mình trở nên đủ cường đại đi!
Thạch Trọng rống to, làm cho người qua đường quay lại nhìn.
Hắn đi đến bên cạnh Thạch Hào Kiệt, giảm thấp âm thanh nói:
- Cha, năm năm trước, chúng ta đã tận mắt thấy người kia kéo Đại Thiên Thần từ trên trời xuống đất đánh, để nó không thể chống đỡ một chút nào!
- Mặc dù nó là một con gấu, nhưng đó cũng cường giả cấp 10!
- Ta gần đây còn thăm dò được, sau khi người kia đuổi tới Hoàng Thành, một chiêu đánh nát đại trận Hoàng Thành danh xưng vĩnh hằng không ngã, sau đó lại tuỳ tiện phá hủy chiến thuyền Cửu Thiên!
- Mấy triệu sinh linh trong Hoàng Thành đều run lẩy bẩy dưới chân ngài ấy!
- Đối với người như vậy, Hoàng Thất tính là gì?
Thạch Trọng nhìn chằm chằm cha của mình, thời gian năm năm, hắn cũng cao hơn Thạch Hào Kiệt một nữa đầu.
Nhìn sắc mặt của Thạch Hào Kiệt biến hóa, Thạch Trọng thở dài:
- Cha, hội Thiên Tiên chính là thiếu nữ năm đó thành lập.
- Vừa lúc, bọn hắn muốn về cao lãnh phương Nam, chuyện này đối với ta, đối cha đều là một cơ hội lớn!
- Một cơ hội giúp bản thân trở nên đủ cường đại!
Sau khi nói xong, Thạch Hào Kiệt yên lặng thật lâu.
Năm đó, phong thái cường đại đến nghịch thiên của người kia không ngừng thoáng hiện trong đầu hắn.
Cuối cùng, một đám lửa một lần nữa cháy lên ở trong mắt Thạch Hào Kiệt!
…………..
- Hắn thật được không?
Sau khi gặp Thạch Hào Kiệt, Diệp Hiểu Hiểu hỏi Lang Nữ.
- Hắn chính là quan chủ Bình Dương Quan, thực lực bản thân cũng vô cùng cường đại, quản lý một bang hội chắc không có vấn đề.
Lang Nữ nói.
Diệp Hiểu Hiểu nhẹ gật đầu.
- Có đủ tin tưởng không?
Lang Nữ cười một tiếng:
- Đừng quên, con của hắn còn đang ở chỗ chỗ của chúng ta đấy.
Sau khi xác định Thạch Hào Kiệt làm chủ sự đại diện, Diệp Hiểu Hiểu cũng chọn Thạch Trọng vào danh sách nhân tuyển đi về phía nam.
Người trong giang hồ, có chút thủ đoạn vẫn không thể không dùng.
Với lại các nàng trong thời gian ngắn cũng tìm không thấy nhân tuyển thích hợp hơn Thạch Hào Kiệt.
- Vậy thì làm như vậy đi.
Diệp Hiểu Hiểu nói.
…
Mấy ngày sau, trong tiểu thế giới.
Diệp Tùy Phong đứng chắp tay, nhìn hạt giống của Đại Thụ Khải Mông xanh um tươi tốt trước mặt.
Một khí tức huyền dị, bắt đầu hội tụ phía trên bọn chúng.
Đó là một loại khí tức hóa tuệ căn vạn vật, như lúc này, nếu có phàm nhân tu luyện ở chỗ này thì trong thời gian một chum trà sẽ biến thành nhân vật cấp bậc thiên tài.
Mà những ở sinh linh khác ngây ngô ở trong này cũng sẽ từ đó sinh ra linh trí, một bước lên trời!
Theo thời gian trôi qua, khí tức trên Khải Mông Thụ càng ngưng thực, dần dần biến thành sương mù màu xanh biếc.
Một thời khắc nào đó, toàn bộ tiểu thế giới bỗng nhiên như rung động một cái.