Chương 198: Màn Trời Hồng Trần
- Ngươi chết đi cho ta!
Đồng Thượng Thanh trực tiếp đánh ra một quyền, lực lượng kinh khủng kém chút xé rách hư không, đánh về hướng Diệp Cầm Dao.
Diệp Cầm Dao vẫn mặt không đổi sắc, mở bàn ra tay, một chiếc đàn cầm cổ màu đỏ đột nhiên hiện ra, xuất hiện ở trước mặt nàng.
Sau đó, nàng nhô ngón tay ngọc nhỏ dài ra, gảy lên dây đàn.
- Tưng…
Một vòng sóng gợn trong suốt trong nháy mắt từ trên đàn cầm cổ lan ra, đụng thẳng vào năng lượng cuồng bạo trong hư không.
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt, đất rung núi chuyển!
Toàn bộ Lăng Vân tông giống như gặp phải động đất.
Nương theo tiếng nổ to lớn, nơi ngộ đạo của đệ tử hạch tâm Lăng Vân tông, Tẩy Nghiên Trì, ầm vang nổ tung!
Các đệ tử và trưởng lão trong tông môn lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Bọn hắn nhìn thấy, Tẩy Nghiên Trì mà mình luôn hướng tới lại đột nhiên nổ tung!
Hòn đá, nước hồ, bùn đất, hoa cỏ, còn có một đám có một đám Long Ngư bay lên không trung, sau đó đồng loạt rơi xuống giống như mưa.
Có người ngồi liệt trên mặt đất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Mà có vài trưởng lão thực lực cường đại thì phát hiện, nơi đó có hai bóng người.
Một người chính là tông chủ của bọn hắn.
Một người khác là một vị nữ tử xuất trần đang đối chiến chính diện với tông chủ!
- Ôi!
Nhìn Tẩy Nghiên Trì biến thành phế tích, Đồng Thượng Thanh đã điên cuồng.
Hắn ta muốn giết chết Diệp Cầm Dao, xuất ra toàn bộ thực lực, xông tới giết.
Vẻ mặt Diệp Cầm Dao hờ hững, gảy dây đàn, đánh ra từng đạo lực lượng huyền dị.
Hai người trên bầu trời, không ngừng đối oanh!
Vài tòa lầu các tiên khí lượn lờ hóa thành bột mịn dưới dư ba của trận chiến!
Lăng Vân tông giống như nghênh đón tận thế!
- Ta muốn giết ngươi!
Đồng Thượng Thanh điên cuồng, thi triển Đạo Pháp phía trên Thiên Cấp, đơn giản chính là hủy thiên diệt địa!
Nhưng Diệp Cầm Dao vẫn lạnh nhạt như cũ.
Ngón tay ngọc của nàng hơi động, một bài từ khúc huyền ảo truyền khắp Lăng Vân tông.
Sau đó, một đại mạc màu đỏ sậm từ trên trời giáng xuống, chậm rãi phủ kín toàn bộ chủ phong Lăng Vân tông.
Màn Trời Hồng Trần!
Thế giới biến thành màu đỏ.
Không nhìn rõ bất cứ thứ gì, cái gì cũng không nghe thấy.
Không ai biết ở trong Màn Trời Màu Đỏ đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sau một lát, màn trời tán đi.
Mọi người chỉ nhìn thấy, chủ phong Lăng Vân tông đã sập một nửa, trên bầu trời, chỉ còn lại có một bóng người xuất trần kia.
Diệp Cầm Dao đứng ở trong hư không, nhìn xuống đỉnh núi chủ phong.
Lúc này, cả người Đồng Thượng Thanh đã toàn là máu, co quắp ngã xuống đất, hô hấp khó khăn.
Hắn ta nhìn lên Diệp Cầm Dao trong bầu trời, thật sự khó mà tin được, không ngờ nàng lại mạnh đến trình độ như thế.
Vậy mà lúc này, hắn ta lại cười.
- Ngươi, chết chắc rồi.
- Hiện tại, cho dù Hồn Hư Tử ở đây thì cũng không giữ được ngươi!
Vừa dứt lời, bốn đạo khí tức cực kỳ kinh khủng từ dưới đất bộc phát ra.
Uy thế như vậy, so với Đồng Thượng Thanh thật sự là mạnh hơn không chỉ mấy lần!
Các đệ tử Lăng Vân tông nhao nhao quỳ xuống, thần sắc hoảng sợ.
- Bái kiến lão tổ!
Bọn hắn nằm rạp trên mặt đất.
Qua trong giây lát, bốn bóng người vây quanh Diệp Cầm Dao.
Sát cơ vô tận một mực khóa chặt nàng!
- Dám làm loạn ở Lăng Vân tông, giết không tha!
Bốn vị lão tổ đồng thời rống to.
Khí thế khủng bố vọt thẳng tới Diệp Cầm Dao.
Diệp Cầm Dao kêu lên một tiếng đau đớn, tiếng đàn im bặt dừng lại.
Bốn vị lão tổ này đều là lão quái vật Độ Kiếp đỉnh phong, bốn người bọn hắn hợp lực, nếu chỉ dựa vào của mình thật là có chút khó khăn.
Diệp Cầm Dao khẽ thở dài, xem ra vẫn phải dùng đến nó.
Ngay khi nàng chuẩn bị gọi ra Kính Hồng Trần thì bỗng nhiên, một đóa hoa khổng lồ từ sâu trong lòng đất nở rộ ra, bao phủ toàn bộ Lăng Vân tông vào trong đó!
Cánh hoa màu trắng, nhụy hoa màu tím, hoa tâm đen kịt!
Tản ra khí tức cực kỳ quỷ dị!
Đó làm, một đóa hoa Thiên Tiên Tử!
…………..
Trong phế tích, một bóng người từ trong đống loạn thạch mặt bò lên.
Chính là Nguyên Hạo.
Cả thân hắn phủ đầy tro bụi, vô cùng bẩn thỉu.
- Khụ khụ!
Một ngụm máu tươi, phun ra trên mặt đất.
Nguyên Hạo quỳ trên mặt đất, con mắt để lộ ra sợ hãi thật sâu.
Lúc ấy, hắn và sư tôn cùng nhau đi vào Tẩy Nghiên Trì, tìm được Diệp Cầm Dao đang nướng thịt.
Lúc đầu, hắn đã nghĩ sẵn trong đầu, muốn nói vài lời thay Diệp Cầm Dao, hi vọng sư tôn có thể buông tha nàng.
Nhưng ai có thể ngờ được, nữ tử còn nhỏ tuổi hơn mình kia lại cường thế như vậy.
Với lại, thực lực cũng kinh khủng như vậy!
Hai bên trực tiếp mở ra đại chiến, chỉ là một kích đã đánh nát nơi ngộ đạo của Lăng Vân tông.
Nguyên Hạo cũng gặp tai bay vạ gió, theo Tẩy Nghiên Trì cùng nhau bị nổ bay, sau đó bị vùi lấp trong phế tích.
- Vì sao nàng ấy lại mạnh như vậy!
Hắn lần nữa phun ra máu tươi, dư ba một kích kia đã trực tiếp đánh vỡ pháp bảo bản mệnh của hắn, thân thể bị thương nặng.
- Bọn hắn đâu rồi?
Nguyên Hạo khó khăn đứng dậy, mờ mịt nhìn xung quanh.
Nhưng nói ánh mắt hắn nhìn tới chỉ là một mảnh thê thảm.
Hơn phân nửa lầu các đã sụp đổ, nơi trước kia giống như Tiên cảnh, bây giờ lại như chiến trường tan thương.
Hắn giật mình quay người, lập tức, một cảm giác lạnh lẽo từ cột sống bay lên!
Ngọn núi phía trước đã sụp đổ một nửa.
Mà dưới chân hắn lúc này chính là vực sâu vạn trượng!
Trên bầu trời, một bóng người hồng sắc giống như Ma Thần đang đứng thẳng.
Ở xung quanh nàng, có bốn người tản ra khí tức khủng bố.
Nguyên Hạo nhận ra, đó là lão tổ chôn sâu dưới mặt đất của bọn họ, nội tình sau cùng của Lăng Vân tông!
- Tiểu Hạo.
Bỗng nhiên, một thanh âm quen thuộc từ phía sau truyền đến.
Nguyên Hạo xoay người, sắc mặt của hắn mê mang.
- Cha?
…
Thiên Tiên Tử to lớn nở rộ phía dưới Lăng Vân tông, bao phủ toàn bộ sơn môn.
Khí tức màu u lam chậm rãi bay lên, tràn ngập khắp ngọn núi, làm cho Lăng Vân tông lúc này lộ ra vô cùng kỳ huyễn, lại xen lẫn một chút tà dị.
Trên bầu trời, ba vị lão đạo, một vị lão tổ cảm nhận được đạo vận kỳ dị của Thiên Tiên Tử, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.
- Còn có cao thủ khác!
Bọn hắn cảm thấy một khí tức xa lạ.