Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 210: Long Hoàng m Thầm Tranh Đấu Với Nhau

Chương 210: Long Hoàng m Thầm Tranh Đấu Với Nhau

Thánh tử Lân Bằng tiện tay đánh ra một quyền đã đánh ra thực lực Độ Kiếp kỳ kinh khủng.
Nhưng một kiếm của Diệp Hoàng cũng không phải dễ giải quyết như vậy, khí tức hủy diệt trực tiếp phá hủy công kích trước mặt, trảm kích mà đi.
Vẻ mặt Lân Bằng lập tức cứng lại, sau đó hắn lại đấm ra một quyền, lúc này mới triệt tiêu công kích của Diệp Hoàng.
Nhưng đúng vào lúc này, một cục gạch lại đột nhiên xuất hiện ở sau đầu hắn.
- Phanh!
Cục gạch hóa thành bột phấn, Lân Bằng chỉ cảm thấy đại não ông ông.
- Làm càn!
Đám người của phe địch lập tức xông lên, các loại đạo pháp và bảo thuật cường đại ùn ùn kéo đến, đánh về phía Diệp Hiểu Hiểu.
Nhưng sau khi Diệp Hiểu Hiểu lấy gạch đập đầu thánh tử kia xong thì lập tức cười hắc hắc lần nữa biến mất ở trong hư không.
Cùng lúc đó, mấy người Diệp Long cũng ra tay.
Một cây trường thương cuốn theo chiến ý vô biên mãnh liệt đâm ra, trực tiếp đánh cho đám người chạy loạn khắp nơi.
Diệp Khiêm xé toang áo của mình, mỗi một văn tự màu vàng trên cơ thể hắn đều đại biểu cho một loại diệu thuật vô thượng, đó là văn tự do Diệp Tùy Phong đích thân viết.
Hắn trong nháy mắt xông vào đám người, toàn thân bắn ra tia sáng màu vàng bốn phía, mỗi một quyền giống như một pho tượng chiến thần!
Sau lưng, trong mắt Tiểu Y lộ ra dị sắc, nàng chưa từng thấy Diệp Khiêm hung hăng như vậy.
Mà mấy người Vũ Hồng cũng không nhàn rỗi.
Mấy người Lang Nữ, Thù Diệt, Ti Thần Lan, Giang Phỉ, Lão Thất cũng đi theo Diệp Khiêm, cùng nhau vọt vào, đại khai đại hợp, chiến ý ngút trời!
Vũ Hồng thì vẻ mặt đạm mạc, lấy ra một trận bàn lóe sáng rực rỡ.
Ngón tay gảy liên tục, vài tấm trận đồ hùng vĩ lập tức hiện ra, giao phong với đám người Thánh địa Thiên Tính kia.
Phú Quý hóa thành bản thể, Hắc Hùng lông dài cao mấy trượng ngao rống một tiếng, một bàn tay đã đánh bay một người, máu tươi bay lả tả trên không trung.
Mặc dù nhìn nó hơi ngốc nhưng thực lực vẫn là cấp bậc Thánh Thú, tiện tay đánh một kích cũng có thể hủy thiên diệt địa!
Dưới sự công kích điên cuồng của bọn hắn , đám người Thánh địa Thiên Tính gần như tan tác trong nháy mắt, chạy trối chết.
Các tu sĩ đứng bên ngoài thấy vậy đã thấy choáng, đây thật là người của thánh địa sao?
Mà thế lực đang giao chiến với bọn hắn đến cùng là thần thánh phương nào?
- Phanh!
Lân Bằng ở phía trước nhất lại bị một cục gạch đánh lên trên ót.
Tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng loại cảm giác bị áp chế này thật sự làm cho hắn phát cuồng.
- Chết đi cho ta!
Hắn tức giận phóng tới Diệp Hoàng, giống như một con mãnh thú Hoang Cổ cuồng bạo.
Lân Bằng biết, chỉ có đánh bại đực Diệp Hoàng thì bên phía mình mới có cơ hội chuyển bại thành thắng.
Cho nên, hắn sử dụng toàn bộ lực lượng.
Nhưng Diệp Hoàng đâu phải là hạng người bình thường?
Thí luyện Cửu Trọng Thiên, tài nguyên trong tháp Khởi Nguyên chín tầng, lại thêm Diệp Tùy Phong ngẫu nhiên chỉ điểm, thực lực chân chính của nàng sớm đã đạt đến trình độ đỉnh phong.
Đối mặt với Lân Bằng ngang nhiên xông đến, nàng mặt không đổi sắc.
Hoa văn giữa lông mày lấp lóe, trên người nàng bộc phát ra khí tức hủy diệt vô biên.
Còn có sát ý lạnh đến tận xương!
Diệp Hoàng không lùi mà tiến tới, chính diện đánh với Lân Bằng, xung quanh thân thể tạo thành một vòng phong bạo kiếm khí bảy màu.
- Oanh!
- Oanh!
Hai người không ngừng đụng nhau trên không trung, chỉ là khí tức tán ra đã bị địa hỏa trên bầu trời Uyên cốc đốt cháy không còn.
Ba động của trận chiến đấu đó thật sự là quá kinh khủng, tu sĩ phía ngoài lần nữa lui lại mấy chục trượng, sợ bọn họ sơ ý một chút, lan đến gần mình.
Lân Bằng cũng không hổ là Thánh tử Thánh địa.
Thực lực cường đại, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, có thể xưng là người đứng đầu nhất thế hệ trẻ tuổi.
Nhưng theo thời gian trôi qua, hắn vẫn rơi vào hạ phong, gần như bị Diệp Hoàng đè lên đánh.
Ngay cả bảo giáp trên người cũng bắt đầu xuất hiện vết rạn dưới kiếm khí phong bạo tràn ngập khí tức hủy diệt.
Lân Bằng càng ngày càng kinh ngạc, sao ở nơi này lại có thể xuất hiện người cường đại như thế, không lẽ nàng thật sự là người của mấy thế lực tuyên cổ kia hay sao?
Sau một lát, một đạo kiếm quang xẹt qua, chém trên lồng ngực của hắn.
Bảo giáp rạn nứt từng khúc.
Hả? Máu đỏ tươi, nhuộm đỏ nửa người hắn.
Lúc này, cục gạch làm cho hắn cảm thấy khó chịu nhất lại xuất hiện lần nữa, hung hăng đập vào trên ót của hắn.
Lân Bằng chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Đợi hắn lấy lại tinh thần thì một thanh trường kiếm đã nằm ngang ở trên cổ của hắn.
Ngắm nhìn bốn phía, người của Thánh địa Thiên Tính cũng đã bị đánh tan tác, chết thì chết, thương thì thương.
Ánh mắt Lân Bằng lộ ra vẻ khó tin.
Hắn không ngờ lại, thật thua!
Cho dù dưới tình huống đang bị vây công, nhưng hắn biết, nếu đơn độc đối chiến với Diệp Hoàng, cuối cùng bại trận nhất định vẫn sẽ là hắn.
Diệp Hoàng hờ hững nhìn hắn, ánh mắt lạnh lẽo.
- Vì một hỏa tinh nho nhỏ mà thôi, đáng giá không?
- Nếu như vừa rồi ngươi không cuồng ngạo như vậy, nói chuyện nhẹ nhàng thì có lẽ đã không có ai mất tính mạng ở chỗ này.
Sát ý nhàn nhạt hiện lên trên người Diệp Hoàng.
Con ngươi của Lân Bằng hơi co lại, vào lúc này, hắn cảm nhận được khí tức tử vong.
Bỗng nhiên, một cánh tay bắt lấy cánh tay của Diệp Hoàng.
- Đường muội, bỏ qua đi, tội không đáng chết.
Diệp Long đi tới.
Ánh mắt Diệp Hoàng cụp xuống, nói:
- Khi hắn ra tay, hắn cũng không suy nghĩ đến sống chết của chúng ta.
Diệp Long cười nói:
- Cho nên hiện tại, người của hắn tử thương hơn phân nửa, tính mạng của hắn cũng đã rơi vào đường cùng.
- Bọn hắn đã nhận được trừng phạt vốn có.
Vẻ mặt Diệp Hoàng không thay đổi:
- Thả hổ về rừng là không chịu trách nhiệm đối với mình và người thân của mình.
Diệp Long mỉm cười:
- Chúng ta không cần thiết phải e ngại một bại tướng dưới tay.
Diệp Hoàng yên lặng.
Nhưng sát ý trên người nàng vẫn không giảm, trái lại còn tăng.
Diệp Long cũng không lui bước, kiếm ý và chiến ý dần dần bay lên giữa hai người.
Lúc này, mấy người Diệp Khiêm cũng vây quanh, nhìn hai người vì lý niệm không hợp nên âm thầm tranh đấu với nhau, sắc mặt bọn hắn trở nên nghiêm túc.
Ngay cả Diệp Hiểu Hiểu cũng thu lại nụ cười bất cần đời hiếm thấy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất