Chương 220: Minh Ách Thua
Diệp Cầm Dao lấy cổ cầm ra, từ khúc ưu nhã tại từ ngón tay bay ra, năng lượng vô hình trong nháy mắt nổ tung, đánh lên trên người bóng ma cự thú, đánh nó vỡ ra.
Nhưng bóng ma cự thú này rất nhanh tan rồi lại hợp, hóa thành một con quái vật toàn thân mọc đầy xúc tu, vươn vòi về phía Diệp Cầm Dao.
- Cút!
Diệp Cầm Dao quát lạnh một tiếng, tiếng đàn nổ đùng, năng lượng trực tiếp nổ nát tất cả xúc tu của nó.
Ngay cả những lá và cành cây vụn dưới mặt đất cũng bị càn quét không còn.
Sau đó, băng tinh sáu cạnh xuất hiện trước người nàng, nương theo tiếng đàn, cả hai xảy ra cộng hưởng kịch liệt.
Một lực lượng pháp tắc cường đại quét sạch hư không xung quanh!
- Ầm!
Đến một tiếng, một bóng người từ trong bóng tối bị ép ra.
U Trạch chau mày, hình như không ngờ rằng nữ tử này lại đáng sợ như thế.
Nàng đã dung nhập lực lượng pháp tắc vào trong đạo pháp của mình!
- Tranh tranh!
Dây đàn lần nữa rung động, băng tinh sáu cạnh lập tức bắn ra ánh sáng, vô số băng mang trong chớp mắt đã đánh tới trước mặt U Trạch.
U Trạch lập tức biến mất, nhưng rất nhanh lại lần nữa bị đánh ra.
Hắn am hiểu nhất là ẩn nấp và ám sát, dưới loại giao chiến chính diện như thế này sẽ vô cùng bị động.
Chật vật không chịu nổi!
Nhưng hắn vẫn rất tỉnh táo, vừa tránh né đồng thời vẫn luôn tìm cơ hội.
Cuối cùng, trong một chớp mắt nào đó, hắn tìm được một lỗ thủng trong phòng thủ của Diệp Cầm Dao, sau đó tiền vào bóng tối, đồng thời dùng tới lực lượng pháp tắc để băng mang trong nhất thời mất đi mục tiêu.
Chờ khi hắn xuất hiện lần nữa đã đi tới gần Diệp Cầm Dao.
Lại môt cây chủy thủ xuất hiện, đâm về phía nàng.
- Phanh!
Một vòng vụn băng bao phủ xung quanh Diệp Cầm Dao.
Băng tuyết nhìn như yếu kém nhưng lại chế trụ chủy thủ của U Trạch, nó chỉ đâm vào được một chút xíu rồi sau đó không cách nào tiến thêm được nữa.
Nhưng U Trạch vẫn không chút hoang mang.
Chỗ mũi nhọn chủy thủ, một giọt chất lỏng màu xanh sẫm tản ra ánh sáng quỷ dị.
Diệp Cầm Dao cũng chú ý tới nó, đôi mi thanh tú cau lại.
Ngay sau đó, chất lỏng bỗng nhiên nổ tung, biến thành vô số bột phấn nhỏ xíu, vùi sâu toàn bộ thân thể Diệp Cầm Dao vào trong đó.
Nếu như nhìn kỹ lại, bột phấn nhỏ bé đến gần như dùng mắt thường khó mà phát giác kia lại đều là một loại côn trùng nhỏ dữ tợn.
Bọn chúng điên cuồng bay lượt, đoàn đoàn bao vây Diệp Cầm Dao.
Khí tức nguyền rủa nồng đậm đến mức làm cho người ta giận sôi!
- Giao cho ngươi.
U Trạch thản nhiên nói một tiếng, sau đó nhảy lui ra xa.
- Nguy rồi!
Thác trưởng lão tức giận vỗ đùi.
Bột phấn kia chính là Phí Đề.
Hai vị thần tuyển giả liên thủ thật sự là quá cường đại.
Diệp Cầm Dao, nguy rồi!
- Yên nào, yên nào.
Diệp Hiểu Hiểu vẫn là một vẻ mặt nhẹ nhõm, nàng ung dung nói:
- Khi tỷ ta tiến vào tiểu thế giới này, trận chiến đấu này đã tuyên bố kết thúc.
Thác trưởng lão cau mày, xoay đầu lại, không biết Diệp Hiểu Hiểu nói câu nói này là có ý gì.
- Thật sự quá ngốc.
Diệp Hiểu Hiểu tới gần Thác trưởng lão, chỉ vào trong cảnh tượng tiểu thế giới.
- Ngươi có phát hiện, thế giới Mộc đã thay đổi không?
Thác trưởng lão nghi ngờ nhìn sang, con ngươi lập tức co rút nhanh!
Chỉ thấy tiểu thế giới lúc màu xanh lục, lúc này đã bịt kín một tầng sương đỏ thật mỏng.
Giống như màn trời!
Toàn bộ thế giới đều bị bao phủ trong màn trời màu đỏ!
…………..
Bí cảnh Ngũ Hành, trong tiểu thế giới Mộc.
Một tầng khí tức màu đỏ nhạt bao phủ toàn bộ thế giới.
- Đây cũng là thủ đoạn của Cầm Dao tỷ sao?
Diệp Hoàng tò mò hỏi.
Diệp Tùy Phong gật đầu nói:
- Thật không biết lúc nha đầu này ở trong Kính Hồng Trần đã trải qua bao nhiêu lần nhân sinh.
Diệp Cầm Dao đã lựa chọn đi con đường chúng sinh.
Trải qua càng nhiều chuyện thì Khí Tức Hồng Trần sẽ càng dày đặc.
Khí Tức Hồng Trần này đã bao phủ toàn bộ tiểu thế giới, thật khó có thể tưởng tượng, đến cùng nàng đã trải qua bao nhiêu chuyện.
Bên trong tiểu thế giới, hai người phối hợp đắc thủ, khóe miệng U Trạch hơi cong lên.
Nhưng đột nhiên, một tiếng thốt lên từ bên phía Diệp Cầm Dao truyền tới.
- Đi mau! Chúng ta trúng kế!
Đó là âm thanh của Phí Đề.
U Trạch ngây người, chỉ thấy đám độc trùng màu xanh lá đang vây lấy Diệp Cầm Dao chợt nhanh chóng nở lớn.
Lập tức, ầm vang nổ tung!
Diệp Cầm Dao ở bên trong không bị tổn thương chút nào.
Một khúc đàn hoàn chỉnh cũng theo đó vang lên.
- Như vậy cũng không được sao?
Sắc mặt U Trạch thay đổi, chuẩn bị lần nữa trốn vào trong bóng tối.
Nhưng một luồng khí tức màu đỏ sậm sớm đã bất tri bất giác tràn ngập khắp toàn bộ thế giới.
Khí tức đó phong tỏa hư không, ngăn chặn thủ đoạn hắn am hiểu nhất.
U Trạch kinh hãi, quay đầu nhìn lại, Diệp Cầm Dao đã đánh đến.
- Phanh!
Máu tươi bay lả tả.
Không có bóng tối che chở, U Trạch cũng chẳng qua là thiên kiêu bình thường mà thôi, bị một kích đánh trúng.
Cơ thể hắn như diều đứt dây, bay ra xa.
Mà độc trùng xung quanh, còn có những chất lỏng màu xanh thẫm sền sệt kia cũng đều bị khí tức hồng trần bao vây, không nhúc nhích được chút nào.
- Ta thua, bỏ qua cho ta đi!
Tất cả độc trùng đều truyền đến âm thanh của Phí Đề.
Không có cách, thủ đoạn của bọn hắn đều bị Diệp Cầm Dao khắc chế không sót lại chút nào.
Một khi Màn Trời Hồng Trần hình thành, bọn hắn sẽ không còn đường sống nào.
Vẻ mặt Diệp Cầm Dao không chút thay đổi, một âm phù phá hủy tuyệt đại đa số độc trùng.
Sau đó, mới buông ra trói buộc hồng trần.
Độc trùng nhanh chóng tổ hợp lại với nhau, biến thành bộ dáng Phí Đề.
Vẻ mặt hắn trắng bệch, một kích vừa rồi kia tương đương đã đánh nát nửa người của hắn, hiện tại đã nguyên khí đại thương.
Quay đầu nhìn một chút, U Trạch cũng đã nửa quỳ trên mặt đất, bị thương rất nặng.
Vẻ mặt bọn hắn kinh hãi, ai cũng không ngờ, nữ tử này lại đáng sợ như thế.
Diệp Cầm Dao bay xuống dưới, lơ lửng ở trước mặt bọn hắn.
- Đa tạ.
Phí Đề cúi đầu nói.
Dựa vào năng lực của Diệp Cầm Dao, hoàn toàn có thể giết chết bọn hắn trước khi kịp thoát khỏi bí cảnh.
Nhưng nàng lại không làm như vậy.
- Đi đi.
Diệp Cầm Dao từ tốn nói.