Chương 219: Minh Ách Liên Hợp
Bỗng nhiên, môt cây chủy thủ từ trong bóng tối bay đến, trực tiếp cắt đứt trụ cột cự mộc, sau đó hung hăng đâm vào gương mặt trên cành cây.
Lập tức, chất lỏng màu xanh thẫm bay lả tả khắp nơi.
U Trạch của đế quốc Minh Ám chậm rãi từ trong bóng râm hiện ra.
Mọi người ở bên ngoài than dài một tiếng, vẫn là bị hắn mai phục được.
U Trạch sớm đã phát hiện Phí Đề ở cùng một thế giới với mình, hắn vẫn luôn không ra tay, mà lựa chọn trốn ở trong bóng râm, chờ đợi cơ hội cuối cùng.
Cuối cùng, hắn một kích tất trúng.
Nhưng trên mặt U Trạch lại không vui mừng, ngược lại nhíu mày.
Gốc cổ thụ trước mặt bỗng nhiên bắt đầu tan rã, hóa thành vô số chất lỏng màu xanh thẫm sền sệt, bắt đầu dọc theo chủy thủ trong tay của hắn, cấp tốc bay lên!
U Trạch quả quyết buông chủy thủ ra, cứ thế biến mất.
Khi xuất hiện lần nữa đã đi tới một phương hướng khác.
Hắn nhìn những chất lỏng quỷ dị kia đang cắn nuốt chủy thủ của mình, sau đó chậm rãi chồng chất lên nhau, tạo thành một dáng vẻ hình người.
Phí Đề một lần nữa sống. lại
Hai người lẳng lặng nhìn nhau.
- Ta nói, hai người bọn họ nhất định sẽ đánh.
Thác trưởng lão vuốt ve sợi râu nói.
Lão đắc ý vì phán đoán chính xác của mình.
- Chúng ta hợp tác.
Bên trong tiểu thế giới, U Trạch bỗng nhiên mở miệng nói.
Thác trưởng lão lập tức sững sờ, giật đứt một sợi râu của mình.
- Có thể.
Phí Đề cũng nói, âm thanh của hắn cực kỳ khó nghe, giống như dùng móng tay cào trong cổ họng.
Hai người nhẹ gật đầu, sau đó hướng về hạt giống kia, đồng thời đánh ra pháp quyết.
Một đen một xanh, hoàn toàn bao bọc nó ở trong đó.
………..
U Trạch hợp tác với Phí Đề vượt ra khỏi ngoài dự liệu của mọi người.
Ai cũng không ngờ, hai người từ trước đến nay độc lai độc vãng lại chỉ dùng hai câu nói đã đi cùng nhau.
So sánh ra thì Phó Hoàn Vũ thật sự quá thảm rồi.
Chủ động nói một tràng, cuối cùng còn chết thê thảm dưới kiếm của Thẩm Ngưng Nguyệt.
Lúc này, trong bí cảnh tạm thời chỉ còn lại ba phe.
Diệp Cầm Dao, Thẩm Ngưng Nguyệt, còn có U Trạch và Phí Đề lựa chọn hợp tác.
Diệp Cầm Dao thu hoạch được băng tuyết bảo vật bí cảnh cũng đi tới bí cảnh Sơ Khai, chuẩn bị đi đến tiểu thế giới khác.
Tâm tình tu sĩ bên ngoài lập tức trở nên khẩn trương.
Bọn hắn hi vọng Diệp Cầm Dao lựa chọn bí cảnh Kim hoặc bí cảnh Thổ, bởi vì trong hai bí cảnh đó không có người, mà bảo vật vẫn còn, sau khi thu hoạch được sẽ là trợ lực cực lớn.
Sắc mặt của Thác trưởng lão cũng trở nên lo lắng, hận không thể mình đi lên, vạch một con đường sáng cho Diệp Cầm Dao.
- Ai, xoắn xuýt như vậy làm gì, dù sao cũng sẽ gặp nhau mà.
Diệp Hiểu Hiểu không quan trọng nói.
Thác trưởng lão thở dài một tiếng:
- Mặc dù là nói như vậy, nhưng nếu để bọn hắn gặp được trước, lưỡng bại câu thương, nắm chắc chiến thắng cũng sẽ lớn hơn rất nhiều.
- Thẩm Ngưng Nguyệt kia vừa nhìn đã thấy là người tàn nhẫn.
Diệp Hiểu Hiểu nhún vai, không thể phủ nhận.
Mặc dù những người này đều không rõ chân tướng, nhưng bọn hắn cũng là thật lòng ủng hộ Diệp Cầm Dao.
Trong bí cảnh Sơ Khai.
Diệp Cầm Dao nhìn mấy cánh cổng ánh sáng đại biểu thế giới khác nhau một lát, sau đó đi vào thế giới Mộc.
Bên ngoài lập tức kêu rên một mảnh, theo bọn hắn nghĩ, hai người U Trạch và Phí Đề liên thủ sẽ còn kinh khủng hơn Thẩm Ngưng Nguyệt kia!
Lần này, may mắn thật một đứng ở bên phía bọn hắn!
Một lát sau, Diệp Cầm Dao xuất hiện ở trong khu rừng rậm nguyên thuỷ.
Nơi này cự mộc che khuất bầu trời, khắp nơi đều là khí tức sinh mệnh nồng đậm.
Diệp Cầm Dao suy nghĩ xong, trực tiếp đi về phía trung tâm bí cảnh, nếu như người của tiểu thế giới này còn chưa rời khỏi thì nhất định đang ở trung tâm bí cảnh.
Tốc độ của nàng cực nhanh, một đường nhẹ nhõm chém giết mấy Thụ Yêu cường đại, rất nhanh đã gặp được đại thụ to lớn kia.
Nơi này là một mảnh hỗn độn, khắp nơi đều là gỗ vụn và lá khô, còn có chất lỏng tanh hôi sền sệt không rõ.
Bảo vật bí cảnh phía trên đại thụ cũng không cánh mà bay.
Từ bề ngoài xem ra, hình như người của thế giới này đã lấy bảo vật, sau đó rời khỏi.
Nhưng trái tim của các tu sĩ bên ngoài đã nhảy lên đến cổ họng.
Bởi vì bọn hắn đã nhìn thấy Diệp Cầm Dao trong tầm mắt của hai người kia.
U Trạch trốn trong bóng râm, lẳng lặng nhìn nàng.
Mà Phí Đề đã triệt để hòa làm một thể với chất lỏng màu xanh biếc, mỗi một chỗ chất lỏng, đều là bản thể của hắn.
Sau khi bọn hắn quyết định hợp tác đã bố trí một cạm bẫy như vậy, đợi những người khác đến.
Diệp Cầm Dao đã rơi vào trong vòng mai phục.
Mà hình như nàng cũng không phát hiện sự thật này.
Nàng đầu tiên là đi đến vị trí đại thụ, sau đó lại bay xuống dưới, kiểm tra chất lỏng sềnh sệch quỷ dị kia một hồi.
Sau một lát, nàng lắc đầu, chuẩn bị nhẹ nhàng rời khỏi.
Đúng lúc này, một thanh chủy thủ màu xám đột ngột từ phía sau nàng đâm tới, không có chút ba động nào, mắt thấy sắp đâm vào gáy của Diệp Cầm Dao thì bỗng nhiên, một viên băng tinh sáu cạnh trong suốt nổi lên sau lưng nàng.
- Keng!
Chủy thủ đâm lên phía trên băng tinh, trong nháy mắt, một khí thế cực mạnh ầm vang bộc phát, nương theo vô số băng tuyết phản kích ngược lại!
- Bá!
Băng tuyết thật là đáng sợ, dọc đường đông kết toàn bộ mọi thứ.
Chủy thủ của U Trạch cũng trực tiếp bị đóng băng lại.
Nếu không phải hắn chạy nhanh thì sợ rằng đã gặp nạn ở đấy.
Diệp Cầm Dao xoay người lại, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.
- Thủ đoạn của ngươi so với muội muội của ta vẫn kém quá xa.
Những ngày này ở cùng với Diệp Hiểu Hiểu, nàng đã sớm quen đối với kiểu ẩn nấp này.
Với lại vừa rồi, khi vừa đến nàng đã phát hiện trong thế giới có khí tức không giống bình thường.
- Khặc khặc…
Nhưng đối với Diệp Cầm Dao trào phúng, U Trạch cũng không đáp lại, mà phát ra một trận tiếng cười khiếp người, lần nữa dung nhập vào trong thế giới.
Sau đó, một bóng ma cự thú to lớn trống rỗng mà ra, đánh một quyền về phía Diệp Cầm Dao.