Chương 297: Thân Phận Xưa Của Trưởng Trấn Trấn Quy Linh
Y phục của người này đại khí như vậy, tu vi càng là Đại La Kim Tiên hậu kỳ, cho dù ở thành Phi Tiên thì cũng vô cùng hiếm có, thuộc về tu sĩ đứng đầu.
Người như vậy sao lại làm chuyện trộm vặt móc túi được?
- Vậy sao hắn lại lén lút đi vào sân của chúng ta chứ?
Cốc U Lan nói.
- Ai biết được, có thể là lạc đường.
Diệp Tùy Phong cũng nghĩ không thông, vì sao hắn tới đây.
- Được rồi, cứ làm hắn tỉnh lại rồi hỏi một chút là biết thôi.
Sau đó, hắn vỗ tay phát ra tiếng.
Nam tử trên bàn đá, lập tức giật mình ngồi dậy.
Hắn nhìn hai người xa lạ trước mặt, trong nháy mắt muốn nổi giận.
Nhưng hắn lại phát hiện thân thể của mình như bị người khác giữ chặt, căn bản không thể động đậy.
Với lại, ngay cả tiên lực và thần hồn cũng bị phong ấn gắt gao, hoàn toàn chính là một con dê đợi làm thịt.
Trong lòng nam tử kinh hãi muốn tuyệt, từ khi nào trong thành Phi Tiên lại xuất hiện người khủng bố như thế!
- Các ngươi là ai?
Hắn lớn tiếng chất vấn.
- Ngạch…
Diệp Tùy Phong không biết nói gì:
- Ngươi tự tiện xông vào nhà ta, còn hỏi ta là ai?
- Đầu óc bị hỏng sao?
Nam tử mặt âm trầm, nói:
- Không thể nào!
- Trạch viện này là chỗ ở của Diệp Tùy Phong, tu sĩ Quy Linh giới ta.
- Ngươi là ai? Đến cùng đã làm gì hắn?
Trong lòng của hắn hơi trầm xuống, nhìn tình huống này, có lẽ người mới kia đã gặp bất trắc.
Nghe thấy nói lời này, Diệp Tùy Phong sửng sốt một chút, không ngờ người này lại biết mình, còn tự xưng là người của Quy Linh giới, sờ lên cái cằm:
- Ngươi là ai?
Nam tử hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ta chính là người thủ hộ Quy Linh giới, Đồ Chính!
- Ta cảnh cáo ngươi, nếu dám hành hung trong thành Phi Tiên, Tiên phủ Thần Võ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Diệp Tùy Phong nhìn vẻ mặt phẫn hận của Đồ Chính, nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
Thì ra đây chính là trưởng trấn của trấn Quy Linh nha.
- Ngươi đến cùng là ai?
Đồ Chính gầm thét.
Diệp Tùy Phong sờ lên mũi.
- Diệp Tùy Phong.
………..
Trong đình viện.
Ba người Diệp Tùy Phong ngồi vây quanh bên bàn đá.
Lúc này, cấm chế trên người Đồ Chính đã được giải trừ.
Lần này, thật đúng là lũ lụt vọt lên miếu Long Vương.
Đồ Chính ngồi ở chỗ đó, đến bây giờ, trong lòng hắn vẫn còn có một tia cảm giác hoang đường.
Người có thể tiện tay đánh ngất xỉu mình, lại phất tay triệt để giam cầm thân thể và thần hồn của hắn lại chính là Diệp Tùy Phong.
Một người vừa mới phi thăng từ hạ giới!
Sao hắn lại có thực lực đáng sợ như vậy?
Phương thế giới đó căn bản không cách nào dung nạp tồn tại như thế!
- Diệp… Đạo hữu, ngươi nói là, ngươi đến từ thành Vân Tiêu sao?
Đồ Chính hỏi, trên mặt vẫn tràn đầy không thể tin.
- Đúng.
Diệp Tùy Phong gật đầu nói:
- Ngươi chưa nghe nói cũng rất bình thường, mười năm trước, thành Vân Tiêu vẫn chỉ là một thành nhỏ ở biên giới.
Đồ Chính nhíu mày:
- Vậy bây giờ thì sao?
- A.
- Đã thống nhất hạ giới.
Diệp Tùy Phong nói.
Đồ Chính: …
Thời gian mười năm, từ một thành nhỏ ở biên giới, biến thành một thế lực kinh khủng thống nhất khắp thiên hạ.
Ngươi đang nói đùa sao?
Hắn càng ngày càng cảm thấy hoang đường.
Nhưng người phất tay có thể miểu sát mình thì sao lại nói đùa mình làm gì?
- Vậy… Mấy thế lực như Vạn Bảo Các, thần điện Đại Đạo thì sao?
Đồ Chính hỏi lần nữa.
Diệp Tùy Phong nói:
- Vạn Bảo Các đã quy thuận, về phần Thần điện Đại Đạo, bây giờ thế lực này đã không tồn tại.
Đồ Chính lập tức kinh ngạc.
- Vậy mấy người Đại bảo chủ, còn có Điện chủ Thần Điện…
Diệp Tùy Phong chậm rãi nói:
- Ta đã phế bỏ tu vi của bọn hắn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc là đều đã chết.
Đồ Chính rõ ràng sững sờ.
Hình như có chút không thể tin được, hai người từng đứng đầu hạ giới, cứ như vậy không có.
Diệp Tùy Phong nhấp một ngụm trà, nhìn Đồ Chính:
- Xem ra, ngươi hiểu rất rõ đối với tình huống ở hạ giới.
Đồ Chính nhẹ gật đầu, nói:
- Ta phi thăng Tiên giới vào mười ngàn năm trước.
- Khi đó, Vạn Bảo Các và Thần điện Đại Đạo đã thành lập.
- Thật ra…
Hắn chần chờ một lát, nhưng sau đó cười cười, nói:
- Ta thật ra chính là lão tổ sáng lập của Thần điện Đại Đạo.
Diệp Tùy Phong hơi sững sờ, trưởng trấn của trấn Quy Linh đã từng là người của thần điện Đại Đạo?
- Chuyện là như vậy…
Theo Đồ Chính kể lại một đoạn chuyện xưa mười ngàn năm trước, Diệp Tùy Phong đã tưởng tượng ra.
Khi đó, giới Quy Linh vẫn là một mảnh thổ địa tương đối tường hòa.
Mặc dù có thần vật ô nhiễm, nhưng đều có thể trong phạm vi khống chế, trong thế giới lại không có thế lực siêu cấp nào tồn tại.
Thiên kiêu đông đảo, thiên hạ tranh phong.
Đồ Chính, còn có Điện chủ Thần Điện chính là một nhóm thiên chi kiêu tử đứng đầu nhất lúc ấy.
Bọn hắn xuất từ đồng môn, quan hệ tốt vô cùng.
Một đường kề vai chiến đấu, vượt mọi chông gai, cuối cùng cùng nhau đến đỉnh phong, thành lập nên thần điện Đại Đạo ở Thần Sơn Trung Châu.
Ngay sau đó không lâu, năm món tiên vật mới từ trên trời giáng xuống.
Tiên quang sáng chói kia gần như chiếu sáng toàn bộ thế giới.
Vô số tu sĩ đều điên cuồng tranh đoạt tiên vật, nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.
Đồ Chính và điện chủ Thần Điện cũng gia nhập trong lần tranh đấu này.
Dựa vào thiên tư kinh người, còn có thực lực cường thịnh đã cướp được một thanh kiếm bị gãy từ trong hỗn loạn.
Khí tức của thanh kiếm gãy này đơn giản thật là đáng sợ.
Đó là chí bảo chân chính.
Hai người lập tức bắt đầu nghiên cứu, cũng từ trên đoạn thân kiếm đã thu hoạch được nhiều loại đạo pháp tiên thuật cường đại, còn có một ít tin tức không bình thường.
Có người đã lưu lại một chút hình tượng Tiên giới ở trong kiếm gãy.
Trong tấm hình có những tu sĩ quát tháo phong vân, một tay che trời ở thế giới lúc đầu, nhưng sau khi đi vào Tiên giới lại như sâu kiến, tử trạng thảm thiết!
Cảnh tượng như vậy làm cho cho hai người kinh hãi.
Không ngờ Tiên giới mà mình luôn hướng tới lại là như thế?