Chương 298: Một Lòng Vì Quy Linh Giới
Lúc đó, hai người bọn họ, đều đã đạt đến Độ Kiếp đỉnh phong, bất cứ lúc nào có thể Độ Kiếp phi thăng lên giới.
Mà sau khi nhìn thấy hình tượng đó, bọn họ lại chần chờ.
Nếu như sau khi phi thăng tao ngộ như thế, như vậy phi thăng lại có ý nghĩa gì?
Nhưng bọn họ đều là thiên kiêu, rất nhanh đã trở nên kiên định.
Cho dù Tiên giới hung hiểm thì cũng không cách nào ngăn cản quyết tâm mạnh lên của bọn hắn, Tiên giới, nhất định phải xông.
Thế nhưng, vào lúc này, ý chí của hai người lại khác nhau.
Đồ Chính cho rằng, bọn hắn phải trực tiếp phi thăng thượng giới, ở trong đại thế Tiên giới, giết ra một càn khôn tươi sáng thuộc về mình.
Mà Điện chủ Thần điện thì lại cảm thấy phải tiếp tục góp nhặt đầy đủ tiềm lực, như vậy khi đến Tiên giới cũng sẽ có một điểm xuất phát cực kỳ cao.
Phương thức góp nhặt tiềm lực chính là lợi dụng thần vật rút ra bản nguyên của thế giới.
Ban đầu tranh chấp, Đồ Chính thỏa hiệp, chuẩn bị nhiều một chút cũng không phải chuyện xấu.
Thế là, bọn hắn bắt đầu nghiên cứu thần vật.
Nhưng càng nghiên cứu sâu, Đồ Chính phát hiện, cái gọi là lợi dụng thần vật góp nhặt tiềm lực này thật ra chính là đang đánh cắp lực lượng bản nguyên của thế giới, cứ thế mãi, thế giới của bọn hắn, sớm muộn cũng sẽ bị hủy diệt.
Chuyện như vậy, Đồ Chính không thể nào tiếp thu được.
Hắn đưa ra ý nghĩ của mình với Điện chủ Thần điện, biểu thị đã không sai biệt lắm có thể phi thăng Tiên giới.
Nhưng lúc này, Điện chủ Thần điện đã hãm vào quá sâu.
Hắn trực tiếp từ chối đề nghị của Đồ Chính, đồng thời cùng với bốn người đạt được tiên vật bắt đầu mưu đồ toàn bộ thế giới.
Đồ Chính không ngừng thử giúp hắn quay đầu, nhưng cũng không có tác dụng gì, mâu thuẫn giữa hai người cũng càng ngày càng sâu.
Cuối cùng, trong một lần tranh chấp quá kịch liệt, hai bên đã động đến đao binh.
Đồ Chính, thua.
Hắn bại trận làm cho ý nghĩ thôn phệ thế giới của Điện chủ Thần điện càng thêm kiên định.
Đồ Chính rơi vào đường cùng, cuối cùng chọn rời khỏi Thần điện Đại Đạo, một thân một mình phi thăng Tiên giới.
- Nếu lúc đó ta khuyên hắn lần nữa.
- Có lẽ kết quả sẽ không biến thành như vậy.
Vẻ mặt Đồ Chính ảm đạm, khẽ thở dài.
- Có ít người một khi rơi vào đi thì cho dù ngươi khuyên thế nào cũng sẽ không quay đầu!
Diệp Tùy Phong nói.
Đồ Chính nhẹ gật đầu, sau đó cười nói:
- Đều đã qua, đạo hữu cũng không cần lo lắng, ta không có ý kiến gì với ngươi.
- Cái chết của hắn là nhất định, bởi vì bản thân năm món tiên vật đã rất kỳ quặc.
Diệp Tùy Phong khiêu mi nói:
- Ngươi biết là ai quấy phá ở sau lưng sao?
Đồ Chính không nói gì, chỉ là duỗi ra ngón tay, chỉ chỉ trên trời.
Bọn hắn ở thành Phi Tiên, địa bàn của Tiên phủ Thần Võ.
Mà bầu trời của Tiên phủ Thần Võ, chỉ có một người.
Diệp Tùy Phong nhìn Đồ Chính, không ngờ người này cũng sớm đã đoán được người đứng sau chí bảo Ngũ Hành.
Nhưng loại tồn tại như Thần Võ Tiên Đế, đối với hắn chính là không thể với tới.
- Cho nên, ta thật không thể hiểu được, ngươi trở nên cường đại như thế như thế nào dưới mí mắt của hắn.
Đồ Chính cười nói.
- Người đó đã bị trừng phạt vốn có.
Diệp Tùy Phong nói:
- Với lại, thế giới của chúng ta…… Đã sống lại.
Hắn cũng không nói tỉ mỉ, bởi vì đó là một chuyện rất phức tạp, trình độ của Đồ Chính còn chưa đủ để tìm hiểu.
Nhưng chỉ hai câu này đã làm cho Đồ Chính lập tức sửng sốt.
- Ngươi…
- Trừng phạt hắn?
………
Đồ Chính lại ngơ ngác.
Hắn biết Diệp Tùy Phong rất mạnh, chắc chắn là mạnh hơn mình, nhưng cho dù mạnh thế nào thì cũng phải có một cực hạn!
Không ngờ một người hạ giới lại nói mình trừng phạt một vị Tiên Đế của Tiên giới.
Nếu như không phải đánh không lại thì hắn nhất định sẽ dùng nhất thủ đoạn tàn nhẫn, để người trước mặt này tỉnh lại từ trong mộng, nếu không có thể sẽ mang đến tai nạn cho toàn bộ trấn Quy Linh.
- Ngươi chỉ cần biết kết quả này là được rồi.
Diệp Tùy Phong cũng không định nói chi tiết, không phải chính là đánh một Tiên Đế thôi sao, có cái gì đáng khoe khoang đâu.
Đồ Chính nhẹ gật đầu, vẻ mặt có chút lo sợ không yên.
Nếu như chuyện này là thật, vậy chỉ sợ suy đoán của hắn đối với Diệp Tùy Phong lại phải thay đổi.
- Đúng rồi, hôm nay ngươi tới tìm ta, đến cùng có chuyện gì?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Đồ Chính ồ một tiếng, sau đó có chút lúng túng nói:
- Ta chỉ là nghe nói, có một người vừa phi thăng lên tới, xuất thủ cực sự xa hoa.
- Mà chúng ta đều rõ ràng tình huống của giới Quy Linh, chỉ có Vạn Bảo Các hoặc Thần điện Đại Đạo mới có người có thể có tài lực như thế.
- Cho nên, ta định đến xem thử ngươi đến cùng là người của phe thế lực nào.
- Thuận tiện xem thử ngươi có biết tin tức về… Tháp Khởi Nguyên Vạn Vật hay không?
- Bởi vì tháp Khởi Nguyên là nguồn kinh tế quan trọng của trấn Quy Linh chúng ta.
Đồ Chính sảng khoái nói rõ mọi việc, Diệp Tùy Phong cũng lập tức bừng tỉnh.
Thì ra, trước đó Giang Niệm nói tới cơ mật chính là tháp Khởi Nguyên.
Cũng đúng, tháp Khởi Nguyên sinh ra nguyên dịch, hoàn toàn đúng là có hiệu quả bồi dưỡng linh thực rất không tệ.
- Hiện tại, ở chỗ của ngươi tổng cộng có bao nhiêu tháp Khởi Nguyên?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Đồ Chính nghĩ nghĩ nói:
- Tổng cộng có bốn tháp, nhưng chỉ có một tháp chín tầng, còn lại đều là bảy tầng hoặc tầng tám.
- Ngươi chắc là biết, mỗi khi muốn tăng thêm một tầng phải cần một lượng lớn linh tinh.
Diệp Tùy Phong gật đầu.
Xem ra Đồ Chính này cũng không nghèo, số lượng này không kém Thần điện Đại Đạo cũng bao nhiêu. Với lại, còn là ở nơi như thành Phi Tiên này.
- Như vậy, ta cho ngươi thêm vài tháp đi, dù như thế nào đi nữa thế giới của chúng ta cũng không thể bị người khác chê cười là nghèo kiết hủ lậu được.
Diệp Tùy Phong nói.
Dựa vào thời gian nói chuyện vừa rồi của hai người, hắn phát hiện Đồ Chính này chính là một lòng vì tu sĩ giới Quy Linh.
Hắn đầu tư cho người như vậy, đáng giá.
- Không cần, không cần.
Đồ Chính lại là liên tục khoát tay:
- Đạo hữu, tháp Khởi Nguyên cho dù đặt ở Tiên giới thì cũng là bảo vật vô cùng trân quý.