Chương 319: Điều Tra Tiên Phủ Cửu Đế
Sau đó, mấy người Diệp Tùy Phong thu lại chiến thuyền, lặng lẽ bay vào trong huyệt động thông qua lỗ thủng.
Lập tức, mấy bóng người đã hiện ra trong tầm mắt của bọn họ.
Vị trí của bọn hắn chính là chỗ cửa vào di tích.
Sau khi nhìn rõ trang phục của những người kia, Liễu Như Niên lập tức kinh hãi.
- Nguy rồi, là người của tiên phủ Cửu Đế!
…….
Ở cửa sơn động bí ẩn có mấy tu sĩ cường đại đang thủ ở nơi đó.
Không ngờ đều là Tiên Vương trở lên.
- Tiên phủ Cửu Đế, sao bọn hắn lại tìm tới đây?
Vẻ mặt Liễu Như Niên nghiêm túc.
- Đó là đồ chơi gì?
Diệp Tùy Phong hỏi.
- Ách…
Liễu Như Niên giải thích nói:
- Ở trong đại vực Thái Khôn có ba thế lực đứng đầu nhất, trong đó tiên phủ Cửu Đế chính là một trong số đó.
- Bọn hắn có được cương vực tỷ dặm, trong đó có vô số thiên tài, mặc dù tên là Cửu Đế nhưng ở trong tiên phủ có tổng cộng mười mấy Tiên Đế cường đại!
- Ở khu vực phía Đông của đại vực Thái Cấn, nó chính là bá chủ!
Vẻ mặt của hắn rất khó coi.
Hề Lam và Hiên Viên Vô Sinh cũng như thế.
Xem ra, thế lực này thật là rất cường đại.
- Ừm… Vậy ngươi xem như vậy được hay không?
Diệp Tùy Phong sờ lên cằm, nói:
- Không phải di tích này là các ngươi phát hiện sao, chúng ta xuống dưới nói với bọn hắn một chút, để bọn hắn nhường lại nơi này, không được sao?
Vẻ mặt Liễu Như Niên đau khổ:
- Đại nhân chê cười.
- Cho dù là tài nguyên nơi nào, từ trước đến nay là người có tài chiếm lấy, ai có thực lực cường đại mới có thể có được cuối cùng.
- Đây là Tiên giới, thậm chí là quy tắc ngầm của toàn bộ tu luyện giới.
Tâm trạng của hắn có chút nặng nề, xem ra lần này đã đi không công rồi.
Nhưng Diệp Tùy Phong lại bắt đầu cười.
- Nếu ngươi nói như vậy thì ta an tâm rồi.
- Ta còn đang lo lắng, trực tiếp cướp đồ của người khác có chút không nói võ đức.
Thật ra, hắn không quan tam tiên phủ Cửu Đế gì cả.
Những lời nói vừa rồi chẳng qua muốn thể hiện sự hài hước của mình mà thôi.
Nhưng mấy người Liễu Như Niên hiển nhiên cũng không để ý gì tới lý giải hài hước của Diệp Tùy Phong.
- Đại nhân, nghĩ lại đi!
- Tiên phủ Cửu Đế rất mạnh, trong đó đã có người xưng đế mấy trăm ngàn năm, nội tình của bọn hắn không thể đánh giá!
- Chúng ta ít nhất phải điều tra rõ ràng trước, xem bọn hắn đến cùng có mấy Tiên Đế tới đây!
Liễu Như Niên kinh ngạc nói.
- Có đạo lý.
Diệp Tùy Phong gật đầu nói:
- Vậy thì đi bắt một người tới hỏi một chút.
Nói xong, hắn trực tiếp đi xuống dưới, với lại không có chút ý định che giấu mình.
Liễu Như Niên lập tức kinh hãi, nghĩ thầm, ta nói điều tra cũng không phải điều tra như vậy mà!
Ngoại trừ Cốc U Lan ra thì mấy người khác đều hai mặt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ lo lắng từ trong mắt đối phương.
Không sai, Diệp Tùy Phong thật sự rất cường đại.
Nhưng hắn có thể chịu được mấy vị Tiên Đế vây công sao?
Bọn hắn không biết, nhưng việc đã đến nước này, bọn hắn cũng không có đường lui nữa, thế là vội vàng đi theo.
Mà ngay khi Diệp Tùy Phong hiển lộ ra thân hình thì người canh giữ ở cửa động đã lập tức phát hiện.
Hai tên Tiên Tôn mang theo một đám Tiên Vương bay về phía Diệp Tùy Phong.
- Tiên phủ Cửu Đế làm việc, các ngươi cũng dám đến đây khiêu khích!
- Nhanh cút ra ngoài!
Bọn hắn nói chuyện cực kỳ không khách khí, rất rõ ràng là bình thường đã quen diễu võ giương oai.
Đối với loại người này, Diệp Tùy Phong lười nói nhảm với bọn hắn.
- Này, ta đang nói chuyện với ngươi đó!
Tiên Tôn cầm đầu quát lớn.
Diệp Tùy Phong không nhìn lão ta, trực tiếp đưa tay ra chộp tới, trong nháy mắt, một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời hiện ra trong hư không lộ.
Nương theo đó là lực lượng cuồng bạo, còn có pháp tắc Đại Đạo vô cùng vô tận, trực tiếp đem nắm mấy người vào trong lòng bàn tay.
- Ngươi dám!
Tiên Tôn kia hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân trong nháy mắt bộc phát ra, muốn xông ra khỏi bàn tay khổng lồ kia.
Nhưng lực lượng cấp bậc Tiên Tôn của lão ta dưới bàn tay kia lại giống như một con kiến, ngay cả một tia rung chuyển cũng không có.
Vẻ mặt Tiên Tôn lập tức hoảng hốt, muốn thi triển thủ đoạn thoát khỏi bàn tay đó.
Nhưng lão ta lại tuyệt vọng phát hiện, nam tử đối diện này vừa xuất thủ, đồng thời cũng đã giam cầm toàn bộ phiến thiên địa này, một tia cơ hội chạy thoát cũng không có.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị nắm trong tay.
Sau khi mấy người trên mặt đất nhìn thấy loại tình huống này thì lập tức bắt đầu kinh hoảng, muốn tiến vào trong động phủ.
Bọn hắn đã hiểu rõ, nam nhân xâm nhập cái này căn bản không phải mình có thể đánh lại!
Đáng tiếc, lúc này đã chậm.
Diệp Tùy Phong tiện tay vỗ tay phát ra tiếng, khí tức pháp tắc tùy nồng đậm lập tức hiện ra, giam cầm toàn bộ bọn hắn ngay tại chỗ.
Đừng nói nhúc nhích, ngay cả nói một câu hoặc là dùng thần thức truyền lại tin tức cũng không thể làm được.
Nói thì chậm, nhưng thật ra hàng loạt những động tác này cũng chỉ diễn ra trong thời gian ngắn ngủi một hơi thở mà thôi.
Đến khi mấy người Liễu Như Niên chạy lên thì Diệp Tùy Phong đã chế phục toàn bộ đám người này.
- Chuyện này…
Bọn hắn há to miệng, còn tưởng rằng phải tiến hành một trận đại chiến.
Diệp Tùy Phong không để ý bọn hắn, hút Tiên Tôn vừa rồi tới tới, mở miệng hỏi:
- Các ngươi tới đây lúc nào, tại sao tới, tổng cộng có bao nhiêu người?
Hắn một lần hỏi tất cả vấn đề.
Chỉ có điều, mặc dù Tiên Tôn bị chế phục, nhưng lại không có chút ý tứ sợ hãi, ngược lại cười lạnh nói:
- Các ngươi chết chắc rồi, dám cả gan mạo phạm tiên phủ Cửu Đế chúng ta, cho dù ngươi là Tiên Đế thì cũng…
- A!
Nhưng lão ta vẫn chưa nói xong đã bỗng nhiên bắt đầu đau đớn kêu lên.
Cùng lúc đó, Diệp Tùy Phong mặt không thay đổi nhìn hắn, hai mắt bắn ra tinh quang quỷ dị.
Liệt hồn tiên thuật là một môn tiên pháp đứng đầu hắn vừa học được gần đây.
Môn tiên pháp này chính là một loại thuật tà đạo dùng để loại trừ tâm ma.
Nhưng nếu như cưỡng ép sử dụng đối với người có thần hồn bình thường thì sẽ xé rách linh hồn của hắn, tạo thành thống khổ vô cùng mãnh liệt.