Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 358: Kết Quả Ngoài Dự Liệu

Chương 358: Kết Quả Ngoài Dự Liệu

Ngươi nhìn thấy phú ông trăm triệu nào đi ham một phân tiền của người khác chưa?
Với lại, không phải vừa rồi ngươi nói mình không phát sầu vì tiền sao? Sao bây giờ lại nói mình sắp nghèo kiệt xác?
- Ngươi an tâm chớ vội.
Văn Xương nói:
- Ở trong đó, nhất định có hiểu lầm gì đó, nếu không, Diệp đại nhân cũng sẽ không chuyên môn căn dặn ta, đến bên này giúp ngươi đâu, đúng không?
- Với lại, ngài ấy còn ở trước mặt ta, cực lực khen ngươi một trận, nói ngươi làm việc cẩn thận, người cũng trung thành, vân vân.
Thần Võ nghe Văn Xương nói như vậy, mới chậm rãi an tĩnh lại, đầu hơi nhích tới gần Văn Xương.
- Thật sao?
Văn Xương cười nói:
- Đó là đương nhiên!
- Diệp đại nhân rất vừa ý ngươi, phân phó ta nhất định phải trợ giúp ngươi cho tốt, còn nói ngươi không nên quá sốt ruột, cho nên, ngươi khẳng định là hiểu lầm.
Thần Võ Tiên Đế nhếch miệng.
Thật ra hắn đã nghĩ tới, lúc ấy giao lưu với Diệp Tùy Phong, hoàn toàn chính xác hỏi qua mình, có cần trợ giúp hay không, phương diện tài lực cũng được.
Nhưng khi đó, hắn chỉ lo lắng Diệp Tùy Phong phát hiện việc điều tra của mình không có gì tiến triển, từ đó giáng tội cho hắn.
Cho nên, hắn mới mạnh miệng như vậy, không chỉ không muốn, ngược lại còn chủ động đưa qua 20 triệu tiên thạch.
Nhưng sao hắn biết được, trên người Diệp Tùy Phong có nhiều tiền như vậy chứ?
Một người vừa phi thăng lên Tiên giới, không phải nên đều nghèo kiết xác sao?
- Ai.
Thần Võ thở một hơi thật dài.
Nếu khi đó, lá gan của hắn có thể lớn một chút, da mặt có thể dày một chút, cũng sẽ không xuất hiện khủng hoảng tài chính.
Sau này, cũng sẽ không cần tự mình mạo hiểm chui vào Huyền Đô, từ đó cắt đứt liên lạc với Tiên Phủ, dẫn đến bị yêu thú thừa cơ lẻn vào.
Nói tới nói lui, vẫn là mình tính sai.
- Vậy… bây giờ ngươi còn cần tiên thạch không?
Văn Xương lên tiếng hỏi.
- Cần! Đương nhiên cần! Không cần là kẻ ngu!
Vẻ mặt Thần Võ lập tức kích động, sau đó lại bắt đầu không nhịn được cười.
- Hắc hắc, nếu có nhiều tiên thạch như vậy, như vậy an bài sau này cũng sẽ đơn giản hơn nhiều rồi.
- Ta có thể xây dưng vài toà thành cỡ lớn xung quanh Tiên Phủ, để cho đám người từ Tiên Phủ các nơi đến ở.
- Trận pháp cũng có thể gia cố một chút, phòng ngừa yêu thú lại đột nhiên tập kích.
- Đúng rồi đúng rồi, ta còn có thể chuẩn bị nhiều hơn một chút tài nguyên, đại kiếp trước mắt, tài nguyên chính là mệnh!
- Còn có…
Sau khi có tiền, vô số điểm tử, ý như suối tuôn.
Rất nhanh, Thần Võ Tiên Đế đã chế định một nhóm lớn sắp xếp tiếp theo, từng cái đều là động tác lớn, đều vô cùng đốt tiền.
Nhưng bây giờ, hắn không sợ đốt tiền, bởi vì tiền của đại ca hắn, nhìn qua hình như căn bản đốt không hết…

Nam Hoang, trong một vùng đất thanh u.
Mấy người Hư Dương Tiên Đế đang ngồi với nhau, ung dung phẩm rượu, uống trà.
Đến cấp bậc Tiên Đế này, tuổi thọ đã cực kỳ dư dả, sau lúc ban đầu cảm nhận được thực lực và quyền lợi, sau đó chỉ còn lại Không Hư vô tận.
Uống trà, phẩm rượu lại trở thành hoạt động giết thời gian thường ngày.
Nhưng hôm nay, bọn hắn vừa uống rượu lại còn đang đợi một tin tức, chờ đợi kết quả tiến công Tiên phủ Thần Võ.
Đúng lúc này, một viên ngọc phù truyền tin của Hư Dương sáng lên.
- Hả? Nhanh như vậy đã có kết quả sao?
Hư Dương hơi nhếch mi, quả ngọc phù kia chính là Hắc Long truyền đến.
- Ha ha, thực lực của Yêu Linh nhất tộc không yếu, tiểu tử Thần Võ kia còn trẻ như vậy, khẳng định không chịu được.
- Với lại, còn có chúng ta cung cấp con đường trợ giúp bọn chúng xâm lấn, Tiên phủ Thần Võ luân hãm là chuyện sớm hay muộn thôi.
Một vị Tiên Đế khác vừa cười vừa nói.
Hư Dương cười cười, lão ta cũng cho rằng như thế.
Thế là, lão ta mở ngọc phù truyền tin ra.
Một hư ảnh Hắc Long khổng lồ xuất hiện trước mặt mấy người bọn hắn.
- Lão tặc Hư Dương!
Nhưng câu đầu tiên của Hắc Long đã làm cho bọn hắn sững sờ.
- Ngươi dám giở trò ở sau lưng, hừ, ngươi đợi tiếp nhận con thịnh nộ của Yêu Linh nhất tộc đi!
Hắc Long rống to.
Mặt mũi Hư Dương tràn đầy không hiểu thấu, nói:
- Hắc Long, ngươi nói gì vậy?
Hắc Long hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi còn dám hỏi?
- Trước đó ngươi nói với ta là trong Tiên phủ Thần Võ chỉ có một Tiên Đế trẻ tuổi, đánh hạ là chuyện cực kỳ đơn giản.
- Hiện tại thế nào? Nơi đó rõ ràng còn có một lão Tiên Đế cường đại, làm cho đại quân Yêu tộc ta tử thương thảm trọng, ngay cả lão Sư Tử cũng kém chút bỏ mình ở đó!
Mấy người Hư Dương nhất thời hai mặt nhìn nhau, bọn hắn ở đây đã nhiều năm như vậy, nhưng chưa nghe nói trong Tiên phủ Thần Võ còn có tồn tại Tiên Đế khác.
Thậm chí, hắn ngoại trừ một người bạn là Hư Dương, thì ngay cả mấy bằng hữu được xưng là quan hệ không tệ cũng không có.
Từ đâu có Tiên Đế nào khác nữa?
- Hừ! Chuyện này, nếu ngươi không nói cho rõ ràng thì lần tiếp theo chúng ta công kích, sẽ dốc toàn lực đánh tới Hư Dương Tiên Phủ các ngươi!
Hắc Long tức giận nói.
Hư Dương giật mình, vội vàng nói:
- Ngươi đừng xúc động!
- Ở trong này khẳng định đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, bình thường thì căn bản sẽ không có Tiên Đế thứ hai xuất hiện!
Ánh mắt Hắc Long đạm mạc:
- Trời mới biết có phải các ngươi đã sớm thông đồng với nhau hay không?
- Tóm lại một câu, trong vòng mười ngày, ta nhất định phải biết nguyên nhân cụ thể trong đó, nếu không, ngươi cứ chuẩn bị tiếp nhận lửa giận của Yêu Linh nhất tộc đi!
Nói xong, Hắc Long trực tiếp cắt đứt ngọc giản truyền tin.
Trong lòng Hư Dương sốt ruột, muốn lần nữa liên thông ngọc phù, nhưng Hắc Long đã đã không có bất kỳ đáp lại nào.
- Đáng chết!
Vẻ mặt Hư Dương âm trầm, rõ ràng chuyện này đã nắm chắc chín phần, sao lại biến thành bộ dáng như bây giờ?
Mà mấy vị Tiên Đế khác, từng người vẫn bình chân như vại, một bộ việc này không liên quan đến mình.
Hư Dương trầm giọng nói:
- Các vị, đừng quên bây giờ chúng ta đang ở trên cùng một chiến tuyến, chuyện Tiên phủ Thần Võ bị xâm lấn, mọi người đều có phần.
Mấy người khác nghe thấy lão ta nói như vậy, mới một lần nữa quay đầu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất