Chương 364: Cha, Hay Chúng Ta Cũng Nấu Con Báo Kia Ăn Luôn Đi?
Báo Gấm nhìn nụ cười này, trong lòng nó lập tức phát lạnh, không ngờ người này lại chính là chủ nhân của trạch viện này!
Người này tuyệt đối không phải là người bình thường!
- Rống!
Báo Gấm quả quyết lựa chọn ra tay trước.
Nó ngao rống một tiếng, khí tức Yêu Đế điên cuồng nổ tung, ngay cả hư không cũng bắt đầu vặn vẹo, năng lượng khổng lồ từ trong miệng của nó mạnh mẽ phun ra.
Nhắm ngay mục tiêu, chính là Diệp Tùy Phong trước mặt nó.
Nó trực tiếp toàn lực đánh ra, muốn một lần đánh bại chủ nhân của trạch viện này!
Đòn tấn công của nó trong chớp mắt đã tới trước mặt Diệp Tùy Phong.
Nhưng vẻ mặt của hắn vẫn không thay đổi chút nào, chỉ là trong mắt hơi lộ ra vẻ khó chịu.
- Nói nhỏ một chút.
Hắn quơ cánh tay lên, phát sau mà đến trước, trực tiếp tát một cái trên mặt Báo Gấm.
- Phanh!
Một cái tát vang dội, một năng lượng bộc phát ra, nháy mắt đánh bay Báo Gấm cùng với một kích toàn lực của nó.
Nó chỉ cảm thấy một lực lượng không cách nào địch nổi từ bên mặt truyền đến.
Sau đó, trời đất quay cuồng!
Hai mắt của nó tối đen, trực tiếp đã mất đi ý thức.
- Ngươi rống lớn tiếng như vậy làm gì?
Diệp Tùy Phong nhìn Báo Gấm đang xoay quanh vòng tròng trên không trung, im lặng nói.
…
Sau một lát, trong trạch viện.
Mấy người Diệp Tùy Phong, Tiểu Hắc đã ngồi vây quanh cái bàn đá bên cạnh đầm nước thanh tịnh.
Nhiều năm không trở về, nơi này được tháp Khởi Nguyên mười hai tầng tẩm bổ đã biến thành một vùng đất tiên linh, ngay cả cá con trong nước cũng đã cởi phàm, vượt qua Long Môn, leo lên Tiên Cảnh giới.
Ngay cả chất thịt cũng trở nên ngon hơn nhiều.
- Cha, hay chúng ta cũng nấu con báo kia ăn luôn đi.
Tiểu Hắc vừa nhảy quanh người hắn, còn vừa không quên nhìn Báo Gấm vẫn còn đang hôn mê bị Diệp Tùy Phong tiện tay ném xuống đất.
Nơi đó còn có mấy Yêu Tôn, bao gồn cả Tầm Bảo Thử thực lực cường đại kia nữa.
Diệp Tùy Phong nhìn Báo Gấm một chút, lắc đầu.
- Hình người, không muốn ăn.
Báo Gấm ngoại trừ đầu và cái đuôi ra thì cả người đều mặc quần áo Nhân tộc, nếu ăn thì hắn vẫn cứ cảm thấy có gì đó không được thoải mái.
Thanh Điểu nghe thấy câu nói này, đang uống nước bên dòng suối lập tức cảm khái thay đồng tộc: Huynh đệ, mệnh của ngươi còn tốt hơn ta…
Sau khi ăn một bữa ngon, Diệp Tùy Phong nhàn nhã tựa lưng bên cạnh gốc cây, lấy ra tiên đan cho cá ăn.
Vài ngày trước, sau khi biết thế cục ở Tiên phủ Thần Võ, hắn đã lập tức lên đường trở về, đồng thời, trên đường còn liên hệ Văn Xương Tiên Đế.
Cảm xúc của Văn Xương Tiên Đế cực kỳ kích động, nói Yêu Linh tộc và sáu đại Tiên Phủ thật muốn tổng tiến công, nếu như chậm thêm mấy ngày nữa thì hắn sẽ phải đích thân về Đông Hoang một chuyến, cầu Diệp Tùy Phong xuất quan cứu mạng.
Hiện tại, hai bên đều đang làm những chuẩn bị cuối cùng, có lẽ trận chiến cuối cùng sẽ diễn ra vào một tháng sau.
Sau khi hiểu rõ đến tình huống, Diệp Tùy Phong suy nghĩ, để Văn Xương trước ổn định, đừng nói cho Thần Võ chuyện mình trở về, để tránh gia hỏa này nói lung tung hù kẻ địch chạy.
Đợi khi đến trận chiến cuối cùng, toàn bộ đối phương tụ tập cùng nhau thì mới hốt gọn một mẻ, tiết kiệm xuống rất nhiều phiền phức.
Cũng sắp rồi, cao lắm cũng chỉ còn lại không đến mười ngày nữa mà thôi.
Đúng lúc, mấy ngày nay hắn và Tiểu Hắc sẽ cùng nhau nghiên cứu một số chuyện khác.
Diệp Tùy Phong nhìn cá con đang tranh đoạt thức ăn trong hồ.
Mặc dù nơi này giống Kính Hồ, nhưng dù sao cũng không phải Kính Hồ chân chính.
Diệp Tùy Phong suy tư nhớ nhà.
………
Trong một hoa viên cực đẹp.
- Đại ca, mặc dù Nhân tộc này nhỏ yếu, nhưng trong lĩnh vực trồng hoa vẫn rất có năng khiếu nha.
Sư Tử Hỏa Diễm từ trong bụi hoa chui ra, phủi phủi phấn hoa dính đầy trên người.
Đây là một loại hoa kỳ lạ, cần được bồi dưỡng mấy trăm ngàn năm, nó phấn hoa, có tác dụng kích tình cực mạnh đối với yêu thú.
Nhưng đối với Sư Tử Hỏa Diễm cấp bậc Yêu Đế thì nó chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, lực lượng vô tận.
Hắc Long ở bên cạnh thấy vậy thì cũng chỉ lắc đầu bất đắc dĩ.
Yêu Linh tộc rời xa mười vực Tiên giới thật sự quá lâu, mà Sư Tử Hỏa Diễm lại chỉ là một Yêu Đế cực kỳ trẻ tuổi, chưa thấy quá nhiều thứ, tính cách cũng cực kỳ không ổn trọng.
- Đại ca, hay ngươi cũng thử một chút đi?
Sư Tử Hỏa Diễm nhảy ra nói.
- Cút đi!
Hắc Long quát lớn một tiếng, hiện tại, nó thật sự không có tâm trạng đùa giỡn vô nghĩa.
Lúc đầu, nó muốn thừa dịp tiến công mười đại vực này thể hiện tốt một chút trước mặt Yêu Tổ.
Nhưng kết quả thì dù đã qua hơn hai năm nhưng bọn chúng vẫn như cũ hãm quá sâu ở trong vũng bùn Tiên phủ Thần Võ.
Mà quân tiên phong ở các Hoang Vực khác đã đánh vào mười vực, thậm chí còn đánh hạ mấy Tiên Phủ.
Hiện tại, Yêu Đế ở các Hoang Vực khác đều đang chế nhạo Hắc Long làm việc kém cỏi.
Bỗng nhiên, sáu khí tức cường đại từ phương xa tiến đến.
Vẻ mặt Hắc Long càng thêm âm trầm, cũng vì lúc trước hắn bị sáu Tiên Đế này lay động, sau đó lại hứa bọn hắn, trước tiên đánh hạ Tiên phủ Thần Võ thực lực yếu nhất.
Thế nhưng, ai có thể ngờ được cái hố này lại sâu như vậy.
Đầu tiên là nhảy ra một Tiên Đế cường đại thứ hai đánh cho bọn chúng không kịp trở tay.
Sau đó, lại bị các loại trận pháp và đại sát khí của Thần Võ nện trên đầu như không cần tiền, thậm chí trong mấy lần tiến công đầu tiên còn làm cho đại quân Yêu Linh hao tổn gần một nửa.
Sau đó, Hắc Long thật sự nhịn không nổi nữa, trực tiếp chuyển tay tiến công Hư Dương Tiên Phủ, cuối cùng mới ép sáu vị Tiên Đế liên thủ với Yêu Linh tộc, cùng nhau đối phó Thần Võ Tiên Đế.
Có sáu Tiên Đế gia nhập, cục đá vừa xấu vừa cứng Thần Võ này cũng đã có thể gặm ăn.
Bây giờ, hai bên đã đến giai đoạn sau cùng, sắp khởi xướng công kích cuối cùng.
Sau một lát, sáu vị Tiên Đế bên phía Hư Dương, bốn vị Yêu Đế bên phía Hắc Long đứng đối diện nhau.
- Hắc Long, sao lại không thấy Báo Gấm?
Hư Dương lên tiếng hỏi.