Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 368: Cho Các Ngươi Một Cơ Hội Cuối Cùng.

Chương 368: Cho Các Ngươi Một Cơ Hội Cuối Cùng.

Các cao tầng Tiên Phủ đứng phía dưới đã hoàn toàn ngơ ngác.
Bọn hắn thật sự không hiểu, đại nhân nhà mình bởi vì áp lực quá lớn nên đã triệt để não tàn rồi hay sao?
Văn Xương và Mộc Vinh cũng cực kỳ bất đắc dĩ.
Thần Võ, ngươi còn nói ngươi sẽ không làm loạn sao?

Ở ngoài Tiên phủ Thần Võ.
Đám mây đen nghịt từ đằng xa cuốn tới, cuối cùng dừng ở ngay phía trước Tiên Phủ.
Nhìn kỹ lại mới phát hiện, đó cũng không phải mây đen mà là lượng lớn yêu thú và rất nhiều tu sĩ nhân tộc đứng chung vào một chỗ, chỉ sợ ít nhất cũng có hơn một triệu người và thú.
Bọn hắn bắn ra sát khí ngập trời, trời đất cũng vì đó mà biến sắc.
Nơi mạnh nhất trong đại quân có sáu khí tức đủ để dẫn động Đại Đạo đang im lặng đứng thẳng.
Chính là Võ Tôn và Yêu Đế của bên phía Hắc Long và Hư Dương Tiên Đế.
- Hư Dương, lần này chúng ta thật sự không cách nào đột phá từ phía trong sao?
Hắc Long hỏi.
Hư Dương lắc đầu nói:
- Không được, từ sau lần trước, bọn hắn đã quét sạch toàn bộ thủ đoạn ta lưu xuống trước kia.
- Nhưng không sao đâu, lần này nhất định có thể đánh bại bọn hắn!
Lão ta thề son sắt nói.
Ánh mắt Hắc Long lộ ra vẻ khinh thường.
Lần trước, lão ta cũng nói như vậy, chỉ tiếc lại bị người ta kịp phản ứng, ngay cả thương cân động cốt cũng không làm được, mình còn tổn thất không ít Đại tướng.
- Hy vọng vậy.
Hắc Long thản nhiên nói:
- Các ngươi lên trước, ta cũng rất muốn kiến thức một chút xem cái mà các ngươi gọi là nội tình sẽ phá hủy đại sát khí của Thần Võ như thế nào?
Ánh mắt của nó chuyển về hướng Tiên Phủ:
- Gia hỏa Thần Võ này lại để sát khí cấp Đế lên trên tường thành, thật sự là…
Nói xong lời này, Hắc Long chợt sững sờ.
Bởi vì trong tầm mắt của nó, sát khí chiến tranh lúc đầu bày đầy tường thành Tiên Phủ, không ngờ lại đã không còn gì.
Thay vào đó, là hoa cỏ thuần một màu xếp thành hình dạng cực kỳ xinh đẹp, tranh nhau khoe sắc, cực kỳ khoa trương.
Trong nháy mắt, Hắc Long trở nên ngơ ngác.
Đây là chuyện gì vậy?
Đúng lúc này, mấy chục triệu chùm sáng từ trong Tiên Phủ bay lên, sau khi đạt tới một độ cao nhất định thì ầm vang nổ tung!
- Đùng!
Tiếng nổ vang liên tiếp vang vọng trên bầu trời, nổ ra một mảnh ánh lửa bập bùng, các loại ánh sáng tỏa ra cực kỳ lung linh, rực rỡ.
Mấy người Hắc Long và Hư Dương ngơ ngác nhìn.
Tiên phủ Thần Võ đang làm cái gì vậy?
- Chuẩn bị chiến đấu!
Hắc Long hét lớn một tiếng, triệu đại quân, lập tức ngưng thần, sát ý ngưng trọng như là thực chất.
Trong ánh mắt cảnh giác của bọn hắn, một tiếng hát du dương từ trong Tiên Phủ truyền ra.
- Cửa lớn nhà ta thường mở ra, thoải mái dung nạp thiên địa…
Theo tiếng ca, trên trăm vũ công dung mạo xinh đẹp, vũ điệu ưu nhã, tư thái uyển chuyển, từ trong Tiên Phủ nhẹ nhàng bay ra.
Sau đó lại là một đợt ánh lửa bập bùng nở rộ ở bầu trời sau lưng.
Ánh sáng phủ xuống là cho dáng múa của nhóm ca cơ càng thêm động lòng người, như mộng như ảo.
Những nơi các nàng đi qua như là xuân về hoa nở, thật sự là một phen thiên hạ thái bình, hài hòa, an bình.
Cảnh tượng này so với bên phía đại quân yêu thú đang bốc lên sát ý ngập trời thì cực kỳ đối lập.
Rất nhanh, ca khúc đã đến hồi cuối.
Bỗng nhiên, một bóng người màu tím từ trên trời giáng xuống, rơi vào phía trước tất cả ca cơ.
Hắn chắp hai tay sau lưng, đứng lơ lửng trên bầu trời, tú bào bay theo gió, tóc dài phiêu dật; mày kiếm mắt sáng, phong thần như ngọc.
Khóe miệng còn đang lộ ra nụ cười thản nhiên.
Người này chính là Thần Võ Tiên Đế.
Không thể không nói, hắn ăn mặt như vậy thật đúng là hơi bị đẹp trai.
- Các vị, đã lâu không gặp.
Thần Võ chậm rãi nói.
Lúc này, bên phía Hắc Long đã triệt để choáng váng, thậm chí có chút hoài nghi long sinh (nhân sinh nhưng vì là rồng nên gọi là long sinh).
Ngươi xác định đây là hai bên quyết chiến sinh tử, mà không phải là ra đón chúng ta vào thành chứ?
Nào chỉ là kỳ hoa?
Thật sự là quá không hợp thói thường!
………
Ngoài Tiên Phủ.
Thần Võ đứng thẳng người lên, bóng người phiêu dật.
Một thân một mình đối mặt với mấy vị Yêu Đế, một triệu đại quân Yêu Linh mà vẫn không sợ chút nào.
Sau lưng hắn, điệu múa Trường Ca vẫn đang diễn ra, trăm hoa đua nở.
Pháo hoa chiếu sáng khắp bầu trời, đều chiếu trở thành bảy màu xinh đẹp, phản chiếu trên những đám mây.
Trái lại, bên phía đại quân Yêu Linh thì mây đen đầy trời, sát cơ nghiêm nghị, sát khí tràn trề.
Hai bên tạo thành đối lập cực kỳ mãnh liệt.
- Các vị, từ khi chia tay đến giờ không có chuyện gì chứ.
m thanh giàu từ tính của Thần Võ truyền khắp thiên địa.
Tròng mắt Hắc Long nhìn chằm chằm Thần Võ đang lơ lửng trên bầu trời.
Hai bên đã đánh đã nhiều năm, đương nhiên là vô cùng rõ ràng đối với tính cách của đối phương.
Nhưng nó thề, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy bộ dáng này của Thần Võ Tiên Đế.
Hắn đến cùng muốn làm gì?
- Tra xét rõ ràng hoàn cảnh xung quanh cho ta.
Hắc Long nói với Giao Long mắt dọc, sau đó thân hình khẽ động, đi đến trước mặt Thần Võ.
Làm người lãnh đạo hai bên, nó đương nhiên sẽ không để khí thế của mình bị đè xuống trên chiến trường.
- Thần Võ.
Hắc Long mở miệng nói tiếng người, trầm thấp mà to lớn.
- Ngươi đã rốt cục nghĩ thông suốt, muốn đầu hàng đại quân tộc ta hay sao?
Nó nói ra phán đoán suy luận của bản thân, ý đồ chiếm quyền thượng phong trong lần nói chuyện này.
Nhưng Thần Võ chỉ nở một nụ cười ưu nhã.
- Ngươi muốn ăn cái rắm không?
Thần Võ chắp hai tay sau lưng, ung dung nói:
- Hôm nay, ta đến chỉ là muốn cho các ngươi một cơ hội cuối cùng.
- Lập tức mang theo đại quân yêu thú của ngươi chạy về chỗ sâu Đông Hoang.
- Mặt khác, lưu hai ba Yêu Đế phục vụ cho Tiên Phủ cả đời, giống như Cửu Vĩ Hồ kia, ta cảm thấy cũng tạm được.
- Nếu như vậy, ta sẽ suy nghĩ một chút, có thể sẽ bỏ qua cho tính mạng của các ngươi.
Đoạn đối thoại này, Thần Võ cũng không che giấu, truyền khắp toàn bộ chiến trường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất