Chương 384: Cố Gắng Lắng Đọng Một Đoạn Thời Gian Đi.
Nơi này là một trạch viện quen thuộc.
Hoàn cảnh thanh nhã yên tĩnh, dòng suối chảy róc rách.
Dưới một cây đại thụ có một ao nước nho nhỏ, mấy người Diệp Tùy Phong đang ngồi vây quanh bàn đá bên cạnh cái ao trong vắt này.
Không sai, đây chính là trạch viện trong thành Phi Tiên cũ.
Từ hơn nửa năm trước, Diệp Tùy Phong đã di chuyển toàn bộ tiến vào đây, hoàn cảnh quen thuộc sẽ giúp hắn cảm thấy thoải mái dễ chịu hơn.
- Đó là cái kẻ khờ, không cần để ý.
Diệp Tùy Phong thuận miệng nói.
- Tỷ, hắn chính là Thần Võ Tiên Đế.
Tiểu Hắc ở bên cạnh giải thích nói.
Hai người Diệp Hoàng và Diệp Long lập tức ngạc nhiên.
Gia hỏa nhìn qua không đường đường chính chính chút nào đó lại chính là kẻ thống trị Tiên phủ Thần Võ, đại năng cấp bậc cao cấp nhất của Tiên giới sao?
Khó trách hắn dám vỗ ngực đảm bảo, nói mọi chuyện trong Tiên phủ Thần Võ đều có thể giải quyết.
Như vậy vấn đề tới, một người đứng đầu Tiên giới như thế, nhưng ở trước mặt Diệp Tùy Phong lại tự nhận là tiểu đệ, còn lộ ra dáng vẻ cực kỳ quang vinh.
Chuyện này quả thực…
- Trước không cần để ý đến hắn, các ngươi bôn ba nhiều năm như vậy, trong khoảng thời gian này nên tạm thời nghỉ một chút đi.
- Cũng thuận tiện làm quen tình huống của Tiên giới một chút.
Diệp Tùy Phong nói.
Diệp Hoàng ngoan ngoãn gật đầu.
Nhưng Diệp Long thì lại cười ha ha nói:
- Đại bá, không có chuyện gì.
- Có câu nói rất hay, phấn đấu vì sinh mệnh!
- Ta nghe nói, gần đây Tiên giới có rất nhiều yêu thú làm loạn, chuyện lớn như thế, ta cũng muốn tham gia vào!
Bộ dáng của hắn cực kỳ có tinh thần.
Diệp Tùy Phong liếc hắn một cái, nhẹ gật đầu.
- Được, vậy ngươi đi đi.
Diệp Long dùng sức chắp tay, chuẩn bị rời khỏi.
Diệp Tùy Phong xoay đầu lại, nói với Diệp Hoàng:
- Ta chuẩn bị cho các ngươi một ít điển tịch Tiên Pháp không tệ, trong khoảng thời gian này, ngươi cố gắng học tập cho giỏi một phen, cố gắng lắng đọng.
Nghe thấy câu nói này, cái mông Diệp Long vừa rời khỏi băng ghế đá lại “Phanh!” một tiếng ngồi xuống.
- Đại bá, ta đột nhiên cảm thấy ngươi nói rất đúng, mệt nhọc nhiều năm như vậy, thể xác và tinh thần đúng là đều mệt muốn chết, ta và đường muội đều cần cố gắng nghỉ một chút.
Sắc mặt của hắn cực kỳ nghiêm túc.
Nhưng gương mặt đỏ lên lại bán rẻ tâm tình của hắn lúc này.
Diệp Hoàng và Cốc U Lan đều buồn cười.
Tiểu Hắc càng ngửa mặt lên trời cười to, với lại bởi vì dùng quá sức nên lộn một vòng trên bàn.
- Đức hạnh đâu?!
Diệp Tùy Phong tức giận nói một câu.
Người trẻ tuổi có xông vào là chuyện tốt, hắn đương nhiên sẽ không bởi vậy mà trách tội Diệp Long.
- Đạo pháp Tiên giới thông thiên, quỷ dị khó lường, những thủ đoạn trước kia của ngươi quá đơn nhất.
Diệp Tùy Phong nhìn lướt qua tu vi của bọn hắn.
Hai người đều đã là Thiên Tiên đỉnh phong, có thể đột phá cảnh giới Kim Tiên bất cứ lúc nào.
- Tiếp theo, các ngươi cứ ổn định lại tâm thần, cố gắng lắng đọng một đoạn thời gian đi.
- Chờ sau khi đến Đại La Kim Tiên lại nghĩ đến ra ngoài, tham gia cái gọi là đại thế.
- Yên tâm, trận chiến tranh giữa nhân tộc và Yêu Linh tộc này sẽ không kết thúc trong thời gian ngắn đâu, sẽ có sân khấu cho các ngươi phát huy.
Đại La Kim Tiên đã là chiến lực thượng tầng của Tiên giới, ít nhất cũng đã có năng lực tự vệ nhất định.
Diệp Hoàng nhẹ gật đầu.
Diệp Long thì cười ngây ngô, kém chút nữa bởi vì xúc động mà bỏ qua phúc lợi như thế.
- Phòng ở và phòng tu luyện của hai người các ngươi đều ở bên kia.
Diệp Tùy Phong chỉ về phía một loạt sân nhỏ sau lưng, ở trong một góc còn đứng sừng sững một tiểu tháp ba tầng.
- Trong tòa tháp này chính là một chút tiên pháp đạo thuật không tệ mà ta thu thập được, lúc nào rảnh thì qua đó xem, có gì không hiểu cứ hỏi ta.
- Còn có, bên này có một nơi gọi là Hư Giới, nơi đó rất có ý tứ, ở trong này còn có thể giao thủ luận bàn với tu sĩ các nơi trên Tiên giới.
- Nhưng nhớ lấy, tuyệt đối không thể bại lộ lá bài tẩy của mình.
Thật ra Hư Giới chính là một bình đài giả lập khổng lồ.
Loại bình đài này cái gì cũng tốt, nhưng một thiếu hụt lớn nhất chính là dễ tiết lộ tin tức của mình ra ngoài.
Diệp Tùy Phong hiểu rất rõ điểm này.
- U Lan, đợi lát nữa ngươi mang theo bọn hắn đi làm quen tình huống của Tiên giới một chút.
Diệp Tùy Phong nhìn về phía Cốc U Lan.
Trong thời gian một năm này, tu vi của Cốc U Lan đã đột phá đến cảnh giới Kim Tiên.
Chỉ có điều, kinh nghiệm chiến đấu của nàng gần như bằng không.
- Như vậy đi, ngươi cùng với tiểu Hoàng cũng đi học tập một chút tiên pháp đạo thuật, không có chuyện gì thì luyện với bọn hắn một chút.
- Vạn sự giảng cứu loại suy, học thêm chút gì đó cũng sẽ có trợ giúp không tệ đối với trù nghệ chi đạo của ngươi.
Cốc U Lan nhu thuận nhẹ gật đầu.
- Cha, vậy ta thì sao?
Lúc này, Tiểu Hắc nhảy lên tới hỏi.
- Ngươi…
Diệp Tùy Phong nhìn nó, trầm ngâm nói:
- Phải biết chọn đồ ăn, ăn cơm rất ngon, ít ăn mấy loại thực phẩm rác như tiên quả lại.
Nghe thấy câu nói này, mấy người khác không khỏi nhìn về phía tiên quả bày đầy bàn đá.
Đây là thực phẩm rác?
- Khụ khụ, ta là chỉ Tiểu Hắc, nó ăn cái này không có tác dụng gì.
Diệp Tùy Phong khó được giải thích một lần.
Tình huống của Tiểu Hắc rất đặc biệt, chân chính có tác dụng đối với nó cũng chỉ có Đạo Cổ Nguyên Đan và một chút bảo vật ẩn chứa tiên đạo pháp tắc.
Tiên quả thật chỉ có thể là ăn cho ngon miệng mà thôi.
Dưới sự giám sát nghiêm ngặt về phương diện ẩm thực của Diệp Tùy Phong đối với Tiểu Hắc, nó đã rất gần với lần tấn thăng tiếp theo.
Với lại, dưới tác dụng của vòng cổ Thiên Đạo, sau này nó tấn thăng cũng sẽ không cần phải ngủ say nữa, có thể tự nhiên hoàn thành.
- Được rồi, làm cho mình trầm tĩnh lại đi.
Diệp Tùy Phong nói:
- Nếu quá nhàm chán thì đi chăm sóc những người khác của Vân Tiêu phủ một chút, dù nói thế nào thì bọn hắn cũng là người phi thăng từ Vân Tiêu giới chúng ta.
Đám người đều nhẹ gật đầu.