Chương 395: Dừng Lại Ở Đây Thôi
Hai người này, một người là cháu gái, một người là cháu trai xa của Thần Võ, đều là người đại biểu của Tiên Điện.
Không ngờ lại gặp nhau trước trận quyết chiến cuối cùng, cũng có chút đáng xem.
Thần Võ hừ hừ nói:
- Không có chuyện gì, thiên tài nhà ta rất nhiều, chỉ cần Lý Tuấn Tài không xảy ra chuyện gì thì quán quân vẫn sẽ là của hắn.
Lý Tuấn Tài là người có tu vi nửa bước Tiên Vương duy nhất ở đây, với lại sau khi đạt được phúc phận lần trước đã có dấu hiệu đột phá Tiên Vương.
Ngoại trừ những người này, các trận chiến còn lại trên cơ bản không có gì đáng xem.
Nhưng đối với tu sĩ bình thường thì mỗi một trận chiến đấu đều là tranh phong kịch liệt giữa các thiên kiêu.
Toàn bộ thành Phi Tiên đều khí thế ngất trời.
Mỗi một người dự thi đều lấy ra tất cả bản lĩnh giữ nhà của mình, lấy ra tất cả vốn liếng, làm nhóm người dâng lên một trận lại một trận chiến đỉnh phong, cực kỳ đặc sắc.
Tranh tài là tàn khốc.
Có người kinh tài tuyệt diễm, cũng có người ảm đạm bại trận.
Theo chiến đấu không ngừng tiến hành, tranh tài đã diễn ra đến giai đoạn gay cấn.
Rốt cục, trận đầu tiêu điểm chiến mà các đại nhân vật chú ý đã chính thức khai hỏa.
Diệp Hoàng đối chiến với Lãnh Lương Tài.
Trước đó, hai người mỗi một trận chiến đấu đều là nhẹ nhàng chiến thắng, ai cũng chưa từng nhìn thấy thực lực chân chính của bọn họ.
Cho nên trận quyết đấu đỉnh cao này lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
- Ha ha, giới Vân Tiêu chỉ được mỗi Diệp Long, còn Diệp Hoàng chắc chắn sẽ thua Lãnh Lương Tài!
Có người cười lạnh nói.
- Thế giới Vân Tiêu có thể đi đến bước này, thật ra đã rất ngoài dự đoán của mọi người, thật sự là cường đại.
Có người biểu thị thưởng thức, nhưng vẫn như cũ không quá xem trọng Diệp Hoàng, không tin nàng sẽ chiến thắng.
Từ trên tổng thể, phần lớn người vẫn mang theo thái độ bi quan đối với Diệp Hoàng.
Nguyên nhân rất đơn giản, nàng phi thăng Tiên Giới quá muộn, với lại dù sao cũng đến từ một thế giới cấp bậc Thiên Tiên mà thôi.
Dưới tình huống bình thường sẽ rất khó có thể giành được thắng lợi trước siêu cấp thiên tài như Lãnh Lương Tài.
Rất nhanh, trận chiến tiêu điểm này đã chính thức bắt đầu trước ánh mắt của tất cả mọi người.
Hai khí thế cường đại chậm rãi bay lên, cũng chưa từng xuất hiện lời nói nào giữa hai người.
Hai người đều là Đại La Kim Tiên đỉnh phong, lại đều là kiếm khách, một trận chiến này có thể nói là cây kim so với cọng rau.
Mỗi người bọn họ rủ xuống kiếm mà đứng, giương cung mà không phát, đều đang đợi lấy một thời cơ thích hợp.
Sau một lát, ánh mắt Diệp Hoàng ngưng lại, giành quyền ra tay trước, trường kiếm liệt không.
Cũng không phải vì nàng tìm được sơ hở của đối phương, mà nàng hiểu rõ, đối thủ cũng không phải là kẻ vớ vẩn, cho dù có tiếp tục nữa thì cũng không cái gì ý nghĩa gì quá lớn.
Chờ đợi không phải là phong cách của nàng.
Chỉ trong chớp mắt, kiếm của Diệp Hoàng đã đánh tới trước mặt Lãnh Lương Tài.
Kiếm khí sắc bén hoàn toàn ngưng thực trên mũi kiếm, không tiêu tán ra bên ngoài chút nào.
- Keng!
Một thanh dao găm phát sau mà đến trước, nhẹ nhàng tiếp xúc với kiếm của Diệp Hoàng.
- Xùy!
Vô số kiếm khí lập tức bộc phát ra quét sạch cả tòa lôi đài, ngay cả mặt bàn đã trải qua trận pháp gia trì cũng bị chém ra rất nhiều vết nứt.
Nếu không phải bên ngoài lôi đài có bố trí một tầng đại trận phòng hộ cường đại thì chỉ với một kích này, ngoài những quan chiến bên ngoài đã phải tử thương một mảng lớn.
- Bá!
Sau khi tại hai người lần đầu va chạm, bóng người của bọn hắn lập tức trở nên mơ hồ trong võ đài.
Sau đó, lấy một tần suất cực cao xuất hiện ở bốn phía, đám người xem thi đấu dưới đài căn bản là không cách nào theo kịp tốc độ của bọn hắn.
Theo mỗi lần thoáng hiện đều có tiếng lưỡi kiếm va chạm truyền ra, ngắn ngủi mà gấp rút.
Nương theo âm thanh kim loại va chạm vào nhau là vô số kiếm khí cuồng bạo bay múa đầy trời.
Chỉ trong thời gian mấy hơi thở, lôi đài lúc đầu hoàn hảo không chút tổn hại đã có thêm thủng trăm ngàn lỗ, khắp nơi đều là vết nứt lớn nhỏ.
Mà ngay cả trận pháp phòng hộ phía ngoài cũng không ngừng lấp loé, hình như không chịu nổi loại lực lượng đó, giống như muốn nổ tung.
Thấy tình cảnh này, người xem bên ngoài liên tục kinh hô.
- Đây chính là trận quyết đấu giữa các thiên tài đứng đầu sao? Quá kinh khủng!
- Đúng vậy, đừng nói tới giao chiến chính diện, chỉ riêng kiếm khí bọn hắn tiêu tán ra, chỉ sợ người dự thi đi vào cũng phải hóa thành bột mịn ngay lập tức!
Vẻ mặt bọn hắn cực kỳ kinh hãi.
Trong tiên viên, mấy vị đại năng đỉnh phong của thế giới cũng ngưng thần chú mục.
Bọn hắn đương nhiên có thể thấy rõ ràng, trận chiến đấu giữa Diệp Hoàng và Lãnh Lương Tài mãnh liệt và nguy hiểm cỡ nào.
- Công kích của Diệp Hoàng quá lăng lệ, lực áp chế quá mạnh.
Hề Lam bình luận.
- Lãnh Lương Tài phòng thủ cũng rất tốt, hắn rất tỉnh táo, vẫn đang liên tục tìm kiếm cơ hội phản kích.
Hiên Viên Vô Sinh nói.
- Thật sự không tệ, lý giải của hai người bọn hắn đối với cơ sở kiếm đạo đều đã đạt đến hiện mức cực hạn, thật sự là hậu sinh khả uý.
Văn Xương cảm thán nói.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, cơ sở kiếm đạo của hai người đúng thật là cờ trống tương đương, nếu như chỉ sử dụng thủ đoạn bình thường thì sẽ rất khó tìm được cánh cửa đột phá.
Mấy người bọn hắn phân tích đương nhiên nói trúng tim đen.
Hiện thực cũng đúng là như thế, trong thời gian thật ngắn, Diệp Hoàng và Lãnh Lương Tài đã giao chiến hơn trăm lần, nhưng cũng không chiếm được chút chỗ tốt nào từ trong tay đối phương.
- Dừng ở đây thôi.
Cuối cùng, vẫn là Diệp Hoàng dẫn đầu thay đổi chiêu thức.
Trên đóa hoa chín màu ở mi tâm của nàng có một cánh hoa màu xanh lóe lên ánh sáng dìu dịu.
Chợt, trường kiếm trong tay của nàng hoàn toàn biến thành màu xanh, thiên địa uy áp cực mạnh lập tức dâng lên trên lôi đài.
Thông thiên triệt địa!