Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 411: Cơ Duyên Xảo Hợp

Chương 411: Cơ Duyên Xảo Hợp

Diệp Tùy Phong có chút hăng hái sờ lên cằm.
Muốn mua Tiểu Hắc sao?
- Có thể, ngươi chuẩn bị ra bao nhiêu tiền?
Hắn mở miệng nói.
Lão giả lộ ra vẻ mặt quả thật như vậy, sau đó nói:
- Nếu như ta không nhìn lầm, nó cũng không phải là linh thú am hiểu chiến đấu, chắc chỉ là đạo hữu hiếu kỳ nên mới nuôi?
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Tiểu Hắc tương đối đặc biệt, cho dù là Tiên Đế thì cũng không cách nào nhìn ra thực lực cụ thể của nó, một Tiên Vương nho nhỏ đương nhiên cũng không nhìn ra được.
- Vậy như vậy.
Lão giả nói:
- Ngươi nuôi nó lớn, khẳng định cũng có không ít tình cảm.
- Ta nguyện ý mua lại nó với giá gấp mười lần loại linh thú này trên thị trường, cũng chính là 100 ngàn viên tiên thạch, ý của đạo hữu như thế nào?
Sau khi nghe thấy giá tiền này, Diệp Tùy Phong vẫn không nói gì, nhưng Thần Võ lại bắt đầu cười ha ha.
- Tiểu Hắc, nhanh nghe một chút, ngươi chỉ trị giá 100 ngàn tiên thạch, ha ha ha!
- Ai u, sắp cười chết ta rồi!
Hắn cười trước cúi ngửa ra sau.
Tiểu Hắc lập tức nhe răng trợn mắt, nếu không phải Diệp Tùy Phong ngăn cản thì chắc nó đã bổ nhào qua liều mạng với Thần Võ.
Nhưng loại tình hình này lại làm cho lão giả có chút hiểu lầm.
- Vị đạo hữu này, 100 ngàn tiên thạch thật không ít, loại linh thú này trên thị trường tối đa cũng không cao hơn 10 ngàn viên tiên thạch.
- Nếu không phải Thiếu chủ nhà ta ưa thích, với lại thời gian vội vàng thì ta sẽ tuyệt đối sẽ không ra cái giá tiền này.
Lão giả khẽ nhíu mày, hình như cảm thấy đám người này có chút tham lam.
Diệp Tùy Phong cười khoát tay áo:
- Giá cả không có vấn đề.
- Chỉ có điều, chuyện này cần phải xem chính nó, nếu như nó nguyện ý thì ta sẽ bán.
Lão giả nhẹ gật đầu, ánh mắt Tiểu Chiêu ở bên cạnh cũng sáng lên.
Tiếp đó, Diệp Tùy Phong truyền âm với Tiểu Hắc, Tiểu Hắc vừa nói tròng mắt vừa đảo liên tục, sau một hồi mới ngừng lại được.
- Thế nào, có thể chứ?
Trên mặt Tiểu Chiêu tràn đầy chờ mong.
Diệp Tùy Phong gật đầu cười.
- Có thể, nó nguyện ý đi theo ngươi.
Tiểu Chiêu lập tức reo hò, người hộ đạo kia cũng lộ ra nụ cười.
Sau đó, hai bên rất nhanh hoàn thành giao dịch.
Tiểu Hắc bị tiểu Chiêu ôm vào trong ngực, chen cho con Miêu Yêu màu trắng đang yêu lúc này không còn chỗ.
Mà Diệp Tùy Phong cũng thu hoạch được một khoản tiền lớn, 100 ngàn tiên thạch.
- Đại thúc, thật cám ơn ngài, ta nhất định sẽ chăm sóc Tiểu Hắc thật tốt!
- Nếu như có cơ hội, ta nhất định sẽ mang theo Tiểu Hắc trở về gặp ngài!
Tiểu Chiêu kích động nói, khuôn mặt đỏ bừng.
- Không có việc gì, ta đã sớm muốn bán nó rồi, nó rất khó nuôi.
Diệp Tùy Phong bĩu môi nói.
- Thiếu chủ, thật cần phải đi.
Tiếp đó, Tiểu Chiêu ôm Tiểu Hắc, lòng tràn đầy vui vẻ rời khỏi.
Sau khi bọn hắn đi, Thần Võ mới bu lại, nói:
- Đại ca, các ngươi vừa thương lượng gì vậy, có phải chuẩn bị bẫy người ta hay không?
Hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng Diệp Tùy Phong sẽ bán Tiểu Hắc với giá 100 ngàn tiên thạch.
- Ta không có âm hiểm như ngươi đâu.
Diệp Tùy Phong nói:
- Tiểu Hắc nói cho ta biết, nó cảm giác được một loại năng lực núp rất sâu trên người tiểu nha đầu kia, nếu như có thể thuận lợi thức tỉnh thì sẽ có tác dụng rất lớn đối với vạn vật sinh trưởng.
- Cho nên, nó muốn tìm cơ hội kéo nha đầu kia trở về.
Thần Võ ồ thật dài một tiếng, sau đó trong lòng không nhịn được oán thầm.
Cha con các ngươi con âm hiểm hơn cả ta…
- Đại ca, thật ra cũng không cần phiền toái như vậy, trực tiếp cướp tới không phải là được rồi sao?
Thần Võ nói.
Diệp Tùy Phong nhún vai.
- Dù sao thì chúng ta cũng còn phải ở Huyền Đô mấy ngày, để nó ra ngoài chơi một chút thôi, cả ngày nghe các ngươi cãi nhau, ta đã sớm phiền không chịu được.
- Đợi đến lúc rời khỏi lại xem tình hình.
Thần Võ nhẹ gật đầu.

Lúc này, Tiểu Hắc đã cùng đi với mấy người Tiểu Chiêu, đi tới trước mặt truyền tống trận.
- Thiếu chủ, ta nói có đúng không, chỉ cần chịu ra giá thì người kia nhất định sẽ bán.
Tần thúc ung dung nói.
- Tần thúc.
Tiểu Chiêu chợt thở dài, nói:
- Nếu như Tiểu Hắc không nguyện ý thì cho dù như thế nào, ta cũng sẽ không mua nó.
- Với lại, xin ngài sau này không cần thay ta quyết định khi ta chưa đồng ý.
Nói xong, nàng lập tức ôm Tiểu Hắc đi vào trong màn ánh sáng của truyền tống trận.
……..
Thông qua truyền tống trận, mấy người Diệp Tùy Phong đi tới bên trong một tòa Nguyệt Thành ở Huyền Đô.
Nơi này rõ ràng còn muốn lớn hơn không ít, với lại càng thêm phồn thịnh so với Tinh Thành.
Nhưng bọn hắn cũng không có ở chỗ này quá lâu, đại khái đi lòng vòng, đã đi tới trước truyền tống trận đi đến Ngoại Thành.
Sau khi bọn hắn tiến vào Ngoại Thành, bọn hắn cũng dạo qua một vòng, cũng không phải là du ngoạn, mà nhìn một chút cách bố trí của Nguyệt Thành và Ngoại Thành Huyền Đô.
Dù sao nơi này đã phát triển trên chục ngàn năm, đối với quá trình xây dựng sau này của tiên phủ Thần Võ có tác dụng tham khảo rất lớn.
Trên đường đi, Tiểu Hắc luôn đang đưa tin cho Diệp Tùy Phong.
Nó biết được đoàn người Tiểu Chiêu là xuất từ một thế lực gọi là Bách Linh Tông, mà nàng chính là Thiếu chủ Bách Linh Tông.
Đích đến của chuyến này cũng là Đô Thành, nói là đến đó làm việc.
Sau khi nàng làm xong nhiệm vụ, sẽ đi đến một nơi an bình không ồn ào, sống tiếp cuộc đời yên tĩnh.
Nói không chừng, có thể dẫn toàn bộ người của Bách Linh Tông cùng đi.
Tin tức này khiến Thần Võ cười ha ha.
- Đứa bé này chẳng lẽ bị gạt à? Hiện tại Tiên giới, chỗ nào còn tồn tại nơi nào hòa bình yên bình?
- Nếu thật có nơi đó, ta sẽ gặm ăn chiếc giày thối của ta tại chỗ này!
Hắn không chút nào tin tưởng loại lí do thoái thác này, cho rằng không phải thiếu nữ bị người khác lừa, chính là thiếu nữ đang đùa bỡn Tiểu Hắc.
Diệp Tùy Phong ngược lại không có đánh giá điều gì.
Tiên giới rộng lớn, không thiếu cái lạ, nói không chừng nàng thật đúng là trong thời loạn thế, tìm được một vùng đất thế ngoại đào nguyên thì sao.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất