Chương 523: Ta Rốt Cuộc Đã Biết Vì Sao Ngươi Không Giết Ta Rồi!?
Sau khi Thần Sáng Thế sáng tạo ra Người Thẩm Phán cũng không ngờ rằng sẽ đi đến một bước này.
Thậm chí nàng cũng không biết được Diệp Tùy Phong là chính hay tà.
Có thể đi đến bây giờ, hoàn toàn là do chính Diệp Tùy Phong lựa chọn, Thần Sáng Thế không can thiệp chút nào.
Mọi việc đều diễn ra theo tự nhiên, cũng có thể nói, đây là vận mệnh cho phép.
Theo Thần Sáng Thế truyền đưa tới tin tức, hắn dần dần hiểu rõ mọi chuyện cần thiết.
Nhưng hắn vẫn còn một nghi vấn cuối cùng.
- Nếu ngươi đã đạt đến mục đích của mình.
- Vì sao, còn không giết ta?
Diệp Tùy Phong bình tĩnh hỏi.
……
Trên tế đàn, Diệp Tùy Phong bình tĩnh đứng đấy.
Con mắt màu đen thủy chung đang ngó chừng hắn, không nói một lời.
Nàng trực tiếp bỏ tất cả đáp án vào trong não Diệp Tùy Phong.
Hình như muốn mượn thủ đoạn này để nói cho hắn biết, mình ở trong vĩ độ này đã có thể khống chế mọi thứ.
Nhưng hắn cũng không thấy được dáng vẻ của nàng.
- Nếu như những gì ngươi nói là đúng thì với ta chúng đều là chó má.
Diệp Tùy Phong cười:
- Ngươi tưởng là sáng tạo ra mọi thứ thì đã có thể khống chế toàn bộ sinh linh à?
- Có lẽ ngươi thật có thể làm được.
- Nhưng ngươi lại không làm như vậy, mà lưu lại biến số lớn nhất trong vũ trụ này, chính là ta.
Hắn ưỡn ngực.
- Nói đi, vì sao không giết ta?
Con ngươi lạnh lùng trong mang theo băng hàn.
Một đoạn tin tức lần nữa xuất hiện ở trong đầu Diệp Tùy Phong.
Thần Sáng Thế hoàn toàn có năng lực gạt bỏ ngươi bất cứ lúc nào.
Không chỉ có như thế, chỉ cần nàng muốn thì một ý niệm đã có thể làm ngươi mất hết tu vi, biến thành phàm nhân.
Thậm chí, ngay cả giới tính cũng có thể thay đổi, biến ngươi thành một nữ nhân trời sinh mị cốt.
Nàng không gì làm không được, nàng không cho phép trong thế giới mình sáng tạo có sinh linh ngỗ nghịch ý chí của nàng.
Đây là uy hiếp trắng trợn.
Nhưng Diệp Tùy Phong lại cười đến càng thêm thoải mái.
- Vậy ngươi thử làm đi?
- Chỉ giỏi mồm mép, nhưng lại không ra tay.
- Ngươi là ăn ếch xanh lớn lên à, sẽ chỉ biết oa oa gọi bậy hay sao?
Thần Sáng Thế lần nữa đáp lại.
- Thần linh, không thể trái nghịch!
- Nếu như còn nói năng lỗ mãng, ta sẽ hạ xuống Thần phạt khắc cốt minh tâm!
Trên mặt Diệp Tùy Phong vẫn không có một chút xíu vẻ sợ hãi.
- Vậy ngươi cũng nhanh chút.
- Lão Tử có rất ít thời gian.
Thần Sáng Thế yên lặng.
Đối mặt với khiêu khích không che giấu chút nào của Diệp Tùy Phong, nàng dần dần nổi giận.
Một sinh linh do ta sáng tạo ra, dựa vào cái gì dám ngỗ nghịch ta?
Nàng lạnh lùng nhìn chăm chú Diệp Tùy Phong.
(Nếu ngươi đã chấp mê bất ngộ như thế, vậy ta sẽ để ngươi xem một chút, lực lượng của Thần Linh đến tột cùng là thế nào?)
Nàng lưu lại đoạn tin tức này cho Diệp Tùy Phong.
Sau đó, nàng tự hỏi, chuẩn bị để Diệp Tùy Phong trở thành thư sinh tay trói gà không chặt, hay một nữ nhân có được dung nhan tuyệt thế.
Diệp Tùy Phong cũng đang đợi cái gọi là Thần Phạt.
(Vẫn là nữ nhân đi.)
(Thần Sáng Thế quyết định, nàng muốn nhìn sau khi Diệp Tùy Phong đổi giới tính thì sẽ sinh tồn ở trong Vạn Giới như thế nào.)
Quyết định là làm.
Nhưng khi nàng chuẩn bị tiến hành áp dụng ý nghĩ này thì trong hư không vô tận lần nữa có động tĩnh.
Một đôi mắt màu đen khác đứng ở nơi cao hơn lạnh lùng nhìn chằm chằm Thần Sáng Thế.
Ngay sau đó, đôi mắt thứ hai, đôi mắt thứ ba…
Sau một lát, hơn mười ngàn ánh mắt đồng thời xuất hiện ở trong trời cao, toàn bộ khóa chặt ánh mắt của Thần Sáng Thế.
Động tác của Thần Sáng Thế, ngừng lại.
Diệp Tùy Phong nhìn cảnh tượng trước mắt, lập tức điên cuồng cười ra tiếng.
- Ha ha ha…
- Ta rốt cuộc đã biết vì sao ngươi không giết ta rồi!?
Ánh mắt của hắn xuyên thấu bức màn thứ nguyên, giao hội cùng với hơn mười ngàn ánh mắt kia.
- Thì ra ở phía trên ngươi còn có tầng cấp cao hơn tồn tại!
- Bọn hắn không cho phép ngươi làm loạn ở thế giới này!
- Bọn hắn không cho phép ngươi tùy ý gạt bỏ ta!
- Ha ha ha…
Diệp Tùy Phong thoải mái cười to, hắn đoán không sai, Thần Sáng Thế cũng không phải là không gì không làm được.
Có lẽ nàng thật có thể làm được, nhưng có người không cho phép nàng làm như vậy.
Những người này giám sát Thần Sáng Thế, sẽ không để cho nàng tùy ý giết chết mình.
Đối mặt với mấy chục ngàn ánh mắt, Thần Sáng Thế lần nữa yên lặng.
Diệp Tùy Phong nói không sai, mặc dù nàng sáng tạo ra thế giới này, nhưng sở dĩ thế giới có thể thuận lợi phát triển đến bây giờ là những người đó giám thị.
Người giám thị ủng hộ Thần Sáng Thế tiến hành sáng tạo, nhưng bọn hắn sẽ không để cho mình tùy ý xử trí Diệp Tùy Phong.
(Chúng ta nói chuyện một chút đi.)
Thần Sáng Thế lần đầu dùng phương thức lời nói tiến hành giao lưu với Diệp Tùy Phong.
- Nói chuyện gì?
Diệp Tùy Phong vẫn đang cười, có nhóm người giám thị tồn tại, vậy hắn có thể đứng thẳng lưng tiến hành trực tiếp đối thoại với Thần Sáng Thế.
Thần Sáng Thế suy nghĩ trong chốc lát.
(Sau khi Cửu Thiên Thập Địa trùng kiến, ngươi làm người thẩm phán đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.)
(Ta không muốn để cho ngươi quấy nhiễu vũ trụ tiếp tục vận chuyển bình thường.)
- Chuyện này đơn giản nha.
Diệp Tùy Phong nhếch mi nói:
- Không phải ngươi rất mạnh à?
- Vậy cứ để ta nhảy ra khỏi vĩ độ này, đi đến chỗ thế giới của ngươi là được rồi?
Thần Sáng Thế yên lặng.
(Ta không làm được.)
(Đó là chuyện không thể xảy ra.)
Diệp Tùy Phong xùy cười một tiếng.
Thật ra, hắn biết Thần Sáng Thế không làm được, chính là muốn khịa nàng hai câu, ai bảo vừa rồi nàng ta ra vẻ ở trước mặt mình.
- Vậy ta cũng không có cách nào.
- Ngươi không cho ta nhảy ra khỏi vĩ độ, lại không có cách nào giết chết ta, vậy kế tiếp vũ trụ sẽ phát triển như thế nào phải xem tâm trạng của ta thôi.
Bộ dáng của Diệp Tùy Phong tỏ vẻ như không quan tâm.
Thần Sáng Thế hình như thở dài.
(Ngươi có thể nói điều kiện.)
Diệp Tùy Phong không tiếp tục tổn hại Thần Sáng Thế nữa, điều kiện à?
Thật ra chính hắn cũng không có điều kiện gì muốn tố cầu.
Bản thân hắn đã đứng ở điểm cao nhất của vũ trụ, với lại không có bất kỳ người nào có thể vượt qua được, tương lai của gia tộc và hậu bối cũng là bừng sáng.
Hắn còn cần gì nữa đây?
Nếu thật muốn nói thì thật ra chỉ có một.