Chương 524: Đưa Ra Lựa Chọn. Trùng Sinh
- Vậy được.
- Nếu như ngươi triệt để rời khỏi thế giới này, từ đó không còn can thiệp vào bất cứ chuyện gì xảy ra trong vũ trụ nữa.
- Như vậy, ta cũng có thể biến mất.
Không bị điều khiển, không bị can thiệp, có thể làm chủ vận mệnh của mình, gần như là bất kỳ sinh linh nào cũng muốn theo đuổi.
Nếu như vận mệnh vĩnh viễn bị người khác nắm giữ thì ngươi cũng chỉ là còn sống, không phải là cuộc sống.
Thần Sáng Thế lần nữa trầm tư thật lâu.
(Có thể.)
Nàng chậm rãi nói.
(Thế giới có thể đi đến bây giờ, thật ra trên cơ bản cũng đã triệt để hoàn chỉnh.)
(Ta có thể rời khỏi, mãi mãi không can thiệp vào nó nữa.)
Diệp Tùy Phong hơi sững sờ.
Hắn không ngờ Thần Sáng Thế lại thật đáp ứng.
- Ngươi cũng đừng đổi ý?
Diệp Tùy Phong nói.
(Có nhóm người giám thị ở sau lưng ta, ta tuyệt đối sẽ không thể nào đổi ý.)
(Nếu không, ta sẽ bị bọn hắn vứt bỏ, chết không có chỗ chôn.)
Thần Sáng Thế đáp lại hắn.
Diệp Tùy Phong nhẹ nhàng gật đầu.
- Ngoại trừ tin tưởng ra thì hình như ta cũng không có biện pháp gì khác.
Nói xong, hắn cười nói.
- Thật ra đi, nếu ngươi nói ta cứ như vậy tiếp tục chờ đợi như vậy thì ta cũng sẽ rất nhàm chán.
- Vô địch, đối với người vô địch thì thật rất tịch mịch.
Hắn đã vô địch từ khi mới sinh ra, lại có tài phú xài không hết, mặc dù loại cảm giác này rất thoải mái, nhưng nói như thế nào cũng không bền bỉ.
Rất nhanh sẽ mất đi thú vị.
Thật chẳng lẽ muốn ẩn giấu tu vi, đi chơi giả heo ăn thịt hổ gì đó à?
Như vậy sẽ làm Diệp Tùy Phong cảm thấy buồn nôn.
- Được thôi, vậy cứ làm như thế đi.
Diệp Tùy Phong thở ra một hơi thật dài.
- Vậy thì ngươi rời khỏi, ta biến mất, tất cả mọi người đều vui vẻ đúng không?
Nói xong câu đó, một bộ phận người giám thị trên bầu trời dời ánh mắt nhìn về phía Diệp Tùy Phong, hình như có chút không vui, cũng có hơi khóa chặt Thần Sáng Thế.
- Hả?
Diệp Tùy Phong ngẩn người:
- Có người không muốn kết thúc như vậy à?
Thần Sáng Thế không trả lời thẳng.
(Ta có thể cho ngươi hai lựa chọn.)
(Thứ nhất, ta rời khỏi, ngươi biến mất, cố sự của thế giới này từ đó kết thúc, không có bất cứ quan hệ nào với chúng ta nữa.)
(Thứ hai, ta vẫn rời khỏi nhưng có thể dùng một loại phương thức khác tiếp tục chuyện xưa của ngươi, nhưng ngươi khẳng định không thể nào có được tu vi và tài phú vượt qua vũ trụ.)
Thần Sáng Thế nói xong, Diệp Tùy Phong rơi vào trong suy tư.
Còn có thể tiếp tục à?
Hắn thật còn có cơ hội gặp lại con gái và Cốc U Lan à?
- Phương thức gì?
Hắn lên tiếng hỏi.
(Trùng sinh.)
(Nhưng vì để tránh cho nhiễu loạn thế giới mới vận chuyển bình thường, ta sẽ để cho ngươi trùng sinh vào rất lâu sau này, khoảng cách thời gian này ít nhất là một triệu năm.)
Diệp Tùy Phong ngơ ngác.
- Một triệu năm nữa mấy người Diệp Hoàng còn biết ta tồn tại không?
(Không biết.)
(Đương nhiên, vũ trụ phát triển tự nhiên thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.)
(Có lẽ đến lúc đó, thành Vân Tiêu đã triệt để thống trị Cửu Thiên Thập Địa, vũ trụ nghênh đón thời khắc phồn thịnh nhất.)
(Cũng có lẽ, chờ khi ngươi tỉnh lại thì Cửu Thiên Thập Địa đã bị hủy diệt, chỉ còn lại vũ trụ trống rỗng.)
(Lựa chọn đi.)
Diệp Tùy Phong nghĩ nghĩ.
- Sau khi trùng sinh, hệ thống vẫn tồn tại à?
Hắn hỏi lần nữa.
Thần Sáng Thế không trả lời, nhưng trong ngực Diệp Tùy Phong bỗng nhiên tản ra ánh sáng trắng mông lung.
Sau đó, một thứ trong suốt từ trong ngực hắn thoát thể mà ra.
Nó không có bất kỳ khí tức gì, từ hình dáng ẩn ẩn lộ ra hình thể, thoạt nhìn như một chiếc laptop.
Diệp Tùy Phong hiểu rõ, hệ thống cũng chính là cái gọi là Đại Điển Sáng Thế cũng đến từ vĩ độ cao hơn.
(Đã muốn vũ trụ bình thường phát triển thì không thể lưu lại thứ gì vượt qua nó.)
(Hệ thống đương nhiên cũng không thể lưu lại.)
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu.
Hắn chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, đối với hắn, có hệ thống hay không cũng không sao cả.
Về phần lựa chọn, một triệu năm cũng không tính là quá lâu, nhưng tuyệt đối không tính là ngắn.
Bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Đến lúc đó, nếu như Cửu Thiên Thập Địa phát triển hoàn toàn khác biệt với tưởng tượng của mình, thậm chí người từng quen cũng đều không tồn tại, mình trùng sinh thì có ý nghĩa gì chứ?
Thế nhưng… Cốc U Lan còn đang đợi mình, Hiểu Hiểu cũng đang đợi mình.
Con đường Diệp Hoàng chọn đến tột cùng thông hướng phương nào? Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lại có thể thuận lợi kết hợp hay không?
Diệp gia của thành Vân Tiêu sẽ một mực cường thịnh, hay là sẽ đi về hướng diệt vong giống như tất cả đại thế lực trong lịch sử.
Tất cả mọi thứ đều là ràng buộc trong lòng của hắn.
(Ta sẽ cho ngươi thời gian để ngươi chậm rãi cân nhắc.)
Thần Sáng Thế nói.
Diệp Tùy Phong nhẹ gật đầu, thật sự hắn cần suy nghĩ kỹ một phen.
Sau một hồi lâu, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn con ngươi xinh đẹp của Thần Sáng Thế, nhoẻn miệng cười.
- Thật ra cho dù ta lựa chọn như thế nào thì cũng không quan trọng, đúng không?
- Bất kể như thế nào, ta cũng không có cách nào nhảy ra khỏi vĩ độ này.
- Quyền lựa chọn nhìn như là ở ta, nhưng thật ra là ở các ngươi, cho nên, ta chỉ cần chờ đợi thôi đúng không.
Hắn duỗi lưng mỏi một cái.
- Nhưng ở thời khắc cuối cùng này, ta muốn nói thêm câu nữa với các ngươi.
- Không sai, ta là một sinh vật không cách nào nhảy ra khỏi cái vạc lớn này, bị những người ở vĩ độ cao hơn như các ngươi nắm giữ vận mệnh.
- Vậy các ngươi có từng nghĩ tới.
- Mình cũng ở trong vạc lớn bị một sinh vật ở vĩ độ cao hơn nắm trong tay hay không?
Diệp Tùy Phong nhếch miệng cười một tiếng.
……….
Diệp Tùy Phong Cảm giác hít thở không thông càng ngày càng mãnh liệt.
Hoàn cảnh băng lãnh, lại thêm khí tức tử vong, hắn tách ra khỏi đại não hỗn độn.
Hắn ra sức giãy dụa, theo bản năng phóng lên phía trên.
Thời gian chậm rãi trôi qua, ngay khi hắn cảm giác mình sắp nhịn không được thì “soạt” một tiếng, hắn rốt cục xông ra khỏi mặt nước.
Không khí mát mẻ lập tức tràn tới.
Diệp Tùy Phong tham lam hô hấp, dùng sức bắt lấy một đầu rễ cây luồn vào trong nước, để cơ thể của mình không đến mức lần nữa chìm xuống.
Hồi lâu sau, hắn mới chậm rãi tỉnh táo lại, nhìn xung quanh, lúc này, hắn đang trôi nổi ở trong một chỗ một con sông nhỏ lạnh lẽo.