Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 538: Gặp Mặt Hoàng Kình.

Chương 538: Gặp Mặt Hoàng Kình.

- Đúng vậy, công nghệ rèn đúc của Hoàng đại sư có thể xếp vào năm vị trí đầu ở thành Tứ Thanh chúng ta.
Một thiếu niên khác cũng lộ ra vẻ mặt tràn đầy cung kính.
Diệp Tùy Phong như suy nghĩ điều gì, Thôi lão hán nói cho hắn biết, mình có một sư huynh ở phố rèn Đồng Tế, mà tên của người sư huynh này chính là Hoàng Kình.
Mình có nên ôm đùi không?
Hai người thiếu niên vẫn trò chuyện với nhau như cũ.
- Ngươi cũng đến bái nhập phố rèn Đồng Tế à?
- Không sai, chỉ cần vào được nơi này thì sẽ có cơ hội tiến vào Thiên Công Các, giấc mộng của ta chính là nắm giữ một Thiên Công Ngự thuộc về mình!
- Huynh đài khát vọng rộng lớn, tại hạ bội phục!
- Ai không dám không dám, đường phải đi còn rất dài đâu.
- Huynh đài quá khiêm tốn, ta thấy ngươi chính là rồng phương trong loài người…
Rất nhanh, hai người đã tiến vào khâu khen nhau.


Nhưng bọn hắn nói tới chuyện lại đưa tới Diệp Tùy Phong chú ý.
Không ngờ lại có thể thông qua phố rèn đi vào Thiên Công Các?
Hắn có chút hứng thú đối với Thiên Công Các này.
Thế giới hiện giờ có quan hệ rất lớn với Thiên Công Các, nếu như có thể đi vào thì sẽ thấy càng rõ ràng hơn một chút.
Hắn suy nghĩ, rời khỏi chỗ của đại Thiết Ngưu, đi về phía cửa lớn phố rèn.
Người trẻ tuổi bên này càng nhiều, từng người đều có cơ thể tráng kiện, nhìn qua chắc đến đều là đến bái nhập phố rèn.
Trong lòng Diệp Tùy Phong cảm khái, quả thật là thời đại thay đổi.
Ở kiếp trước, rèn đúc xem như ở giai tầng dưới cùng nhất của xã hội, ngày thường trước cửa có thể giăng lưới bắt chim, sao có thể có được dáng vẻ phồn thịnh như ngày hôm nay.
Cho dù là luyện khí thì cũng thuộc về con đường phụ trợ, không tính là chủ lưu.
Nhưng bây giờ đã có thể tương xứng với chủ lưu.
- Tuyển chọn còn chưa bắt đầu, chờ một lát đi.
Sau khi Diệp Tùy Phong đi tới cửa, quản sự giữ cửa lộ vẻ lạnh lùng, lên tiếng nói.
- A, ta tới đây để tìm người.
Nói xong, Diệp Tùy Phong lấy lệnh bài thân phận mà Thôi lão hán đưa cho hắn ra, giao cho quản sự.
Quản sự tiếp nhận thân phận bài nhìn một chút, hơi nhíu mày.
- Đây là lệnh bài thân phận thợ rèn, nhưng hình như ta cũng chưa nghe về cái tên này.
Diệp Tùy Phong cười nói:
- Hắn đã rời khỏi phố rèn rất lâu rồi.
- Chỉ có điều nếu như ngươi đưa nó đưa cho đại sư Hoàng Kình, có lẽ là hắn sẽ biết.
Quản sự nghi ngờ nhìn về phía Diệp Tùy Phong, loại chuyện này ngẫu nhiên cũng sẽ xảy ra, nhưng đến tìm Hoàng đại sư thì Diệp Tùy Phong là người đầu tiên.
Nhưng hắn cũng không dám tùy tiện phủ định, suy nghĩ vẫn đi bẩm báo trước rồi tính.
- Ngươi chờ một lát.
Nói xong, hắn quay lưng lại.
Không lâu sau, quản sự lần nữa trở về, bên cạnh hắn còn đi theo một thanh niên cường tráng.
- Chính là hắn.
Đi tới gần, quản sự ra hiệu cho thanh niên.
Thanh niên nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt không che giấu chút nào trên dưới đánh giá Diệp Tùy Phong một phen.
- Ngươi có quan hệ gì với Thôi sư phó?
Thanh niên mở miệng hỏi.
Diệp Tùy Phong suy nghĩ đáp:
- Sư đồ.
Hắn lưu lại Bí Yếu Tinh Luyện cho Thôi lão hán, nên hắn cũng tính là nửa sư phụ.
Thanh niên nghe thấy Diệp Tùy Phong nói như vậy, nhẹ gật đầu.
- Được, vậy ngươi vào đi.
- Lão sư hắn cũng muốn gặp ngươi một chút.
Sau đó, Diệp Tùy Phong đi vào phố rèn cùng với thanh niên này.
…….
Diện tích của phố rèn rất lớn, nhưng kiến trúc cũng không nhiều, trong này phân chia ra các loại sân lớn nhỏ.
Mỗi trong một sân đều có sóng nhiệt truyền ra, cùng với đó là tiếng búa đập vào kim loại “binh binh bang bang” liên tiếp vang lên.
Trong phường đều là một mảnh khí thế ngất trời.
Trên đường đi, Diệp Tùy Phong cũng tùy ý trao đổi với thanh niên một chút.
Thanh niên tên là Hoài Cốc, là đệ tử thân truyền của Hoàng Kình, bản thân hắn đã đạt tới cấp bậc Đạo Đài đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào cảnh giới Pháp Tướng.
Diệp Tùy Phong không nhịn được cảm khái, kiếp trước cấp bậc tu sĩ này ở trong một số tông môn nhỏ đã coi là chiến lực trung kiên.
Chỉ có điều trong thời đại toàn dân tu luyện này, cảnh giới Pháp Tướng lại chỉ tạm coi như nhập lưu mà thôi.
- Ta từng nghe lão sư nhắc tới Thôi sư phó.
Tính cách của Hoài Cốc rất hiền lành, chậm rãi nói:
- Thân thể phàm nhân, nhưng kỹ thuật rèn nghệ của ngài ấy vẫn không bị rơi xuống chút nào.
- Lão sư từng nói, nếu như Thôi sư phó có thể thuận lợi tu luyện thì tất có một chỗ cắm dùi ở vị trí Đại Sư phố rèn.
Diệp Tùy Phong không thể phủ nhận.
Ở giới tu luyện, cho dù như thế nào cũng tránh không khỏi chướng ngại tu vi này.
Tay nghề rèn đúc của một phàm nhân có thể đạt tới trình độ như Thôi lão Hán đã đúng là cực kỳ lợi hại.
- Ngươi đã có danh sư đồ với Thôi sư phó, vậy chắc là cũng có thể tranh thủ một chút tiền đồ ở chỗ lão sư.
- Chỉ có điều tính cách của lão sư hơi nghiêm khắc, đợi lát nữa gặp ngài ấy, ngươi tốt nhất nên khiêm tốn một chút.
Hoài Cốc thiện ý nhắc nhở.
Diệp Tùy Phong gật đầu nói cảm ơn.
Sau một lát, hai người tới hậu đường của phố rèn, nơi này nhìn qua tương đối thanh nhã.
Hoài Cốc tiến lên, gõ cửa phòng hậu đường.
- Lão sư, hắn đã tới.
Một âm thanh hùng hậu từ trong phòng truyền đến.
- Ừm, vào đi.
Hoài Cốc cho liếc mắt ra hiệu cho Diệp Tùy Phong, sau đó đẩy cửa vào.
Gian phòng rất lớn, khía cạnh thông gió, nơi đó lại còn kiến tạo một đài lửa.
Bên cạnh đài lửa, một tráng hán mặt mọc đầy râu, ở trần, đang tại ngắm nhìn thanh kim loại vừa rèn đúc hoàn thành.
Ở bên cạnh hắn còn có một thanh niên càng trẻ tuổi hơi, chịu khó đánh lấy ra tay.
Sau khi Diệp Tùy Phong đi vào, tráng hán quay đầu liếc mắt nhìn hắn, sau đó khẽ nhíu mày.
- Gầy như vậy à?
Hắn giật cái khăn lông, lau lau hai tay của mình một phen, sau đó đi trở về phòng.
- Ngồi đi.
Đại hán chắc là Hoàng Kình.
Dựa vào khí tức trên người hắn có thể đánh giá ra, gia hỏa này đúng là đã đạt đến cảnh giới Ngưng Đan, tương đương với cấp Kim Đan trong phương thức tu luyện bình thường.
Diệp Tùy Phong theo lời ngồi xuống đối diện hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất