Chương 583: Ở Mộng Giới Không Có Chuyện Gì Ta Không Dám Làm!
Phương Tiểu Nhân hừ một tiếng, một lần nữa thu nhỏ, nhưng có lẽ vì bị Diệp Tùy Phong nói như vậy nên giờ nàng chỉ biến thành kích cỡ tương đương với mèo con, bay lơ lững giữa không trung.
- Đây chính là năng lực của Mộng Giới à?
Diệp Tùy Phong dời đi chủ đề.
- Nói nhảm!
Phương Tiểu Nhân vẫn thở phì phò như cũ, nói:
- Ở trong Mộng Giới, ngươi có thể thực hiện tất cả nguyện vọng trong lòng mình, biến thành bất kỳ người hoặc vật nào mà ngươi muốn biến thành.
- Đồ ăn ngon, đồ chơi, hoặc một ít người nào đó đều có thể thay đổi ra được.
Nói xong, nàng liên tục huy động pháp trượng, đồ ăn ngon, một chiếc hoa đăng cực kỳ xinh đẹp, còn có một con thỏ nhỏ trống rỗng xuất hiện.
- Thậm chí, ngươi muốn trải nghiệm cảm giác cảnh giới cao hơn thì ở đây cũng có thể làm được.
Nàng lần nữa huy động pháp trượng, khí tức trên người nàng lại bắt đầu không ngừng tăng lên, một đường đột phá Hiển Thánh, Thiên Mệnh, Thần Hợp, bò lên trên cảnh giới Cửu Nạn, sau đó mới chậm rãi ngừng lại.
- Chỉ có điều muốn làm được những chuyện này thì phải cần có đủ Lực Lượng Mộng Cảnh gia trì mới được.
Phương Tiểu Nhân nói xong lại lần nữa thi pháp, những thứ vừa xuất hiện kia toàn bộ biến mất không thấy gì nữa, khí tức trên người nàng cũng nhanh chóng hạ xuống, cuối cùng dừng lại ở Hiển Thánh đỉnh phong, cũng chính là cảnh giới chân thực của nàng.
Diệp Tùy Phong có chút hăng hái nhẹ gật đầu.
Khi ý chí của Phương Tiểu Nhân thi pháp, hắn có thể rõ ràng cảm giác được, rất nhiều Lực Lượng Mộng Cảnh hội tụ vào một chỗ, sau đó căn cứ theo Phương Tiểu Nhân, huyễn hóa thành đủ loại vật liệu.
- Vậy thì phải làm như thế nào mới có thể thu hoạch được Lực Lượng Mộng Cảnh?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Phương Tiểu Nhân lắc đầu, sau đó giải thích nói:
- Lực Lượng Mộng Cảnh là lực lượng của Mộng Giới nên không thể nào thu hoạch được, chỉ có thể thông qua một thứ gọi là Mộng Niệm để mượn dùng nó.
- Mộng Sư chúng ta thông qua tiến vào mộng cảnh của những người khác để trấn an thần hồn, nếu như thành công thì sẽ sinh ra một loại lực lượng đặc biệt, cũng chính là Mộng Niệm.
- Trấn an càng nhiều thần hồn thì Mộng Niệm cũng càng nhiều, có thể điều động Lực Lượng Mộng Cảnh càng mạnh.
- Đây cũng chính là phương thức chủ yếu nhóm Mộng Sư trưởng thành.
Diệp Tùy Phong chăm chú nghe Phương Tiểu Nhân kể.
Hắn tinh thông vạn pháp, nhưng ở Mộng Giới này thì thật không phải là hiểu quá rõ.
Bởi vì đây là thứ mới được hoàn thiện sau khi hắn ngủ say.
Hiện tại xem ra, Hiểu Hiểu và Cầm Dao đã cực kỳ thành công trong việc tạo dựng Mộng Cảnh, thậm chí đều xuất hiện một loại nghề nghiệp mới là Mộng Sư này.
Mà quy tắc các con bé chế định ra cũng cực kỳ thú vị, đặc biệt là một mục trong đó, phải trấn an thần hồn của những người khác thì mới có thể chậm rãi mạnh lên.
Lúc trước, khi Hiểu Hiểu đang tạo dựng Mộng Giới cũng đã nói, con bé muốn chế tạo một thế giới xinh đẹp cho tất cả mọi người.
Nếu như sau này quần thể Mộng Sư chậm rãi lớn mạnh, ý nghĩ này sẽ thật sự có khả năng thực hiện.
- Lợi hại.
Trên mặt của Diệp Tùy Phong treo đầy nụ cười, lần này, Hiểu Hiểu làm được thật rất tuyệt.
- Đúng không!?
Phương Tiểu Nhân tưởng là Diệp Tùy Phong đang khen mình, dương dương đắc ý nói:
- Bản cô nương cũng là người cực kỳ có thiên phú ở trong quần thể Mộng Sư đấy.
- Đêm qua, ta kém chút đã tiến vào mộng cảnh của một vị Tiên Nhân, hắn chính là trưởng lão Thanh Lan Tông phụ trách lần kiểm tra này của chúng ta!
Diệp Tùy Phong hơi nhếch mi.
- Ngươi còn có thể tìm được mộng cảnh của hắn à?
Phương Tiểu Nhân ưỡn ngực nói:
- Đương nhiên!
- Đây chính là thiên phú của ta, lấy ta làm trung tâm, ta có thể tìm được mộng cảnh của tất cả mọi người trong phạm vi năm mươi dặm!
- Chỉ có điều một người tu vi càng cao thì sẽ càng khó đi vào Mộng Cảnh của hắn, bình thường thì Mộng Sư nhiều nhất chỉ có thể tiến vào mộng cảnh của tu sĩ cao hơn mình hai đại cảnh giới.
- Mà ta, dựa vào tu vi Hiển Thánh, kém chút đã có thể âm thầm tiến vào trong mộng cảnh của một vị Tiên Nhân.
- Đơn giản chính là thiên tài trong Mộng Sư, Vua Mộng Cảnh!
Nàng không chút khách khí khoe khoang chính mình.
Diệp Tùy Phong sờ lên cằm, phạm vi năm mươi dặm, trên cơ bản đã bao phủ toàn bộ vực Vạn Hòa của Thanh Lan Tông vào trong.
Nói cách khác, nếu như Phương Tiểu Nhân không khoác lác thì nàng thậm chí có thể tìm tới mộng cảnh của Vực chủ vực Vạn Hòa.
Nếu như vậy…
Vậy thì chẳng lẽ có thể trực tiếp mặt đối mặt với Vực chủ à?
Vậy thì tất cả những nghi vấn liên quan tới vết kiếm, Đỉnh Cầu Nguyện, không phải đều có thể trực tiếp hỏi hắn à?
Đơn giản thật là quá thuận tiện!
Về phần có thể thuận lợi đi vào hay không, Diệp Tùy Phong không có chút lo lắng.
Mặc dù hắn không hiểu nhiều về quy tắc vận hành của Mộng Cảnh, nhưng hắn lại rất rõ ràng bản chất hình thành Mộng Cảnh.
Những Mộng Sư như Phương Tiểu Nhân chỉ có thể thông qua Mộng Niệm để sử dụng Lực Lượng Mộng Cảnh.
Nhưng Diệp Tùy Phong hắn thì lại có thể trực tiếp điều động, đồng thời không bị hạn chế chút nào.
Chỉ cần hắn muốn thì có thể trong chớp mắt khôi phục lại thực lực Đế Thượng, ở trong giấc mộng hù Vực chủ một chút vẫn tuyệt đối không có vấn đề gì.
Diệp Tùy Phong nghĩ tới đây, nhìn Phương Tiểu Nhân dương dương đắc ý, khóe miệng hơi cong lên.
- Như vậy…
- Vậy Vua Mộng Cảnh có dám theo ta đi tìm một người, chơi lớn một chút hay không?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Phương Tiểu Nhân nhếch mi, khinh thường nói:
- Ở Mộng Giới không có chuyện gì ta không dám làm!
- Ngươi muốn tìm ai thì cứ nói đi!
Diệp Tùy Phong nhếch miệng cười một tiếng.
- Vực chủ vực Vạn Hòa.
Phương Tiểu Nhân im lặng nhìn Diệp Tùy Phong, một hồi lâu sau.
- Cáo từ!
Nàng quát to một tiếng, quay người biến mất ở trong hư không.
………
- Đại ca, chuyện này thật không đùa được đâu!
Phương Tiểu Nhân bay lượn ở trên đầu vai Diệp Tùy Phong, càng không ngừng khuyên.
Ngay khi nàng nghe hắn nói muốn đi tìm Vực chủ thì nàng đã lập tức quyết định thật nhanh, trực tiếp lựa chọn chạy trốn.
Chỉ tiếc, Diệp Tùy Phong điều khiển lực lượng của mộng cảnh vượt qua ngoài dự đoán của nàng.
Dù nàng đã trốn vào trong hư không, hòa làm một thể với Mộng Giới nhưng vẫn bị hắn dễ dàng lôi ra.