Treo Máy Ngàn Tỷ Năm, Ta Còn Có Tiền Hơn Thiên Đạo

Chương 586: Nếu Nàng Cũng Quả Quyết Như Thế Thì Sẽ Tốt Biết Bao.

Chương 586: Nếu Nàng Cũng Quả Quyết Như Thế Thì Sẽ Tốt Biết Bao.

- Ha ha, Nạp Lan tộc trưởng.
- Chuyện của tiểu bối, chúng ta làm trưởng bối vẫn đừng can thiệp quá nhiều thì tốt hơn.
Một người đàn ông trung niên gầy gò xuất hiện ở trong mật đạo.
Tông Nguyên chật vật ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy bóng người kia thì lập tức ngây ngẩn cả người.
- Cha?
- Sao ngài lại tới đây?
- Không phải ngài rất không muốn hai chúng ta cùng nhau à?
Hắn trực tiếp hỏi liên tục ba câu.
Người đàn ông trung niên nhìn Tông Nguyên một chút.
- Ta thay đổi chủ ý.
- Người con dâu này, ta cực kỳ hài lòng.
Hắn chậm rãi nói.
Sau đó, dưới tình huống không có người nào chú ý, hắn liếc mắt ra hiệu cho Yên Nhiên.
Không ngờ Yên Nhiên lại cũng đáp lại hắn, thật giống như… Hai người có bí mật gì đó không thể cho ai biết.
……….
Trong mật đạo, vị nam nhân trung niên đột nhiên xuất hiện làm cho thế cục bỗng nhiên đảo ngược.
- Đừng nói nhảm nữa, mang theo Yên Nhiên chạy đi, ta sẽ ngăn lão bà ta lại giúp các ngươi.
Người đàn ông trung niên chậm rãi nói.
Ánh mắt của Tông Nguyên kinh ngạc, đây là người cha ngày thường ăn nói không có ý tứ của hắn à?
Đối với chuyện của hắn và Yên Nhiên, cha vẫn luôn giữ thái độ phản đối, bởi vì thủ đoạn làm việc của gia tộc Nạp Lan quá vô tình, cha không muốn với dính líu quan hệ với bên đó.
Nhưng bây giờ, phụ thân lại không tiếc đối địch với Nạp Lan tộc trưởng, cũng phải tác thành cho hai người bọn hắn.
Đây quả thực là chuyện chỉ xảy ra ở trong mơ!
- Đi!
Người đàn ông trung niên lần nữa rống to.
Thân thể Tông Nguyên chấn động, ánh mắt bắt đầu trở nên kiên định, sau đó hắn lôi kéo tay của Yên Nhiên, dứt khoát kiên quyết chạy về hướng lối ra của mật đạo.
- Các ngươi đều đang tìm cái chết!
Lão bà triệt để tức giận ngập trời, bà ta muốn lần nữa ngăn cản hai người lại.
Nhưng người đàn ông trung niên đứng ở trước mặt bà, ngăn cản tất cả công kích của bà.
Tông Nguyên và Yên Nhiên bắt đầu phi nước đại, sau lưng vang lên hàng loạt tiếng nổ mạnh làm cho trong lòng bọn hắn rung động.
Ánh sáng phía trước cửa động dần dần gần hơn trong mắt Tông Nguyên, với hắn mà nói, đó chính là cánh cửa dẫn đến tự do.
Cuối cùng, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo Yên Nhiên cùng nhau xông ra khỏi mật đạo âm trầm mờ tối này.
Không khí trong lành thổi tới trước mặt.
Tông Nguyên đứng tại chỗ, cảm nhận từng cơn gió mát thổi tới, nhịn không được chảy xuống hai hàng nước mắt đục ngầu.
- Haiz, cuối cùng chúng ta đã thoát ra.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
- Tông Nguyên ca, chúng ta mau chạy xa một chút, bà nội có thể đuổi theo tới lúc nào!
Bên cạnh Yên Nhiên thấy hắn dừng lại thì vội vàng nói.
Tông Nguyên quay đầu, nhìn vẻ mặt lo lắng của nàng, khẽ thở dài.
- Nếu nàng cũng quả quyết như thế thì sẽ tốt biết bao.
- Chỉ tiếc, mộng kiểu gì cũng sẽ tỉnh lại.
Yên Nhiên hơi sững sờ, chần chờ hỏi:
- Chàng nói câu nói này là có ý gì?
Tông Nguyên cười cười, không trả lời nàng.
Hắn nắm tay của Yên Nhiên, đột nhiên dùng sức, một luồng khí thế ngập trời lập tức quét sạch ra.
Khí thế đó thật sự là quá mạnh mẽ, trực tiếp phá hủy tất cả mọi thứ gặp được trên đường, cỏ cây, mật đạo, trong khoảnh khắc toàn bộ tan thành mây khói.
Cả phiến thiên địa đều biến thành một vùng ánh sáng màu vàng.
Mà “Yên Nhiên” cũng đã thay đổi bộ dáng, trở thành một thiếu nữ có mái tóc dài màu xanh lá.
Về phần Tông Nguyên thì cũng từ một thanh niên gầy yếu biến thành một người đàn ông trung niên mặc áo giáp màu đen, trên mặt có hai hàng lông mày tràn đầy uy nghiêm.
Thiếu nữ nhìn bộ dáng trung niên của Tông Nguyên, rụt rụt đầu, cười hắc hắc.
- Thúc, chào ngài.
Tông Nguyên lạnh nhạt nhìn nàng.
- Tiểu nha đầu, mộng cảnh của bản tọa mà ngươi cũng dám xông vào à?
Nói xong, hắn nắm lấy cổ tay của Phương Tiểu Nhân, dần dần dùng sức.
- Ui da, đau, đau!
Phương Tiểu Nhân bị đau, lập tức bắt đầu kêu to, hô to:
- Thúc, ta sai rồi, thúc!
- Ta là bị người khác ép buộc nên mới tiến vào đây!
- Ngươi gì đó, ngươi mau ra đây đi!
Nàng lớn tiếng gọi người nào đó.
Vừa dứt lời, cha của Tông Nguyên từ trong hư không chậm rãi hiện ra.
Nhưng sau khi hắn hoàn toàn xuất hiện thì cũng đã đổi một bộ dáng khác.
Từ hình tượng một trung niên biến thành một thanh niên oai hùng bất phàm.
Nếu như Thần Võ ở đây thì nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, vì sao hắn lại có thêm một huynh đệ sinh đôi vậy?
Phương Tiểu Nhân nhìn thấy bộ dáng của Diệp Tùy Phong, trong lòng lập tức hối hận.
- Đúng rồi ha, tại sao ta lại không nghĩ tới chứ?
- Nơi này là mộng cảnh, có thể tùy ý thay đổi bộ dáng của mình đó!
- Giờ thì hay rồi, bản thể cũng bị người ta phát hiện, cho dù bây giờ có thể thuận lợi rời khỏi đây thì chỉ sợ cũng không có gì tốt để ăn nữa.
Vẻ mặt của nàng chán nản.
Sau khi Diệp Tùy Phong xuất hiện, Tông Nguyên lắc đầu thầm than.
- Nếu như tất cả những chuyện vừa xảy ra đều là thật thì tốt biết bao.
- Ta vẫn luôn khát vọng mình có thể đảo ngược thời gian, có thể thay đổi kết cục.
Diệp Tùy Phong chậm rãi tiến lên.
- Vậy thì kết cục lúc đầu là như thế nào?
Xâm lấn mộng cảnh chỉ có thể nhìn thấy một chút xíu ký ức, không thể nào nhìn thấy chi tiết cụ thể.
Đối với chuyện xưa vừa rồi, hắn thật cảm thấy hứng thú.
- Kết thúc không tốt.
Tông Nguyên lắc đầu nói:
- Yên Nhiên vì cứu ta nên đã đồng ý với yêu cầu của Nạp Lan tộc trưởng, đi cùng bà ta về tới gia tộc Nạp Lan.
- Mà ta cũng bị cha mang theo trở về.
Diệp Tùy Phong gật đầu, đây mới là kết cục có khả năng xảy ra nhất.
- Nhưng như vậy thì chí ít cả hai người các ngươi đều còn sống.
- Miễn là còn sống thì sẽ có vô hạn khả năng, các ngươi cũng có thể một lần nữa đến vơi snhau.
Diệp Tùy Phong đưa ra cái nhìn của mình.
Nhưng Tông Nguyên lại cười khổ một tiếng.
- Trước kia, ta cũng từng nghĩ như vậy, nghĩ rằng có thể dựa vào cố gắng của mình, cưới hỏi đàng hoàng rước Yên Nhiên ra khỏi gia tộc Nạp Lan.
- Sau khi từ mật đạo trở về, ta cũng làm như thế.
- Nhưng hiện thực lại không như ý nguyện của mình.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất