Chương Tử Minh mở to hai mắt nhìn, động cũng không dám động.
Người trước mặt này quá mạnh, vượt xa khỏi tưởng tượng của lão.
-Tiền bối… Chuyện gì cũng từ từ!
m thanh của lão run rẩy.
Diệp Tùy Phong cười cười, cất bước tiến lên, sau đó ngồi đối diện Chương Tử Minh.
Thanh bản mệnh phi kiếm kia từ từ hạ xuống, nằm yên trên bàn.
Pháp bảo Kim Đan kỳ, đối với Diệp Tùy Phong chỉ cần dùng một ý niệm trong đầu đã có thể phá hủy. Nhưng hắn không có làm như vậy.
Hôm nay, hắn tới là muốn mời Chương Tử Minh đến gia tộc làm lão sư, nếu như hủy bản mệnh pháp bảo của người ta, chính hắn cũng sẽ gặp phải phản phệ, cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể khôi phục.
Không có gì tất yếu.
Diệp Tùy Phong nhìn Chương Tử Minh đầu đầy mồ hôi, thần kinh căng cứng, hắn cười hỏi:
-Bây giờ, đã có thể nói chuyện chứ?