Chương Tử Minh tức giận nói:
-Thật sự cho rằng lão phu là người dễ khi dễ phải không?
Nói xong, hai ngón tay của lão khép lại, mạnh mẽ đâm về phía Diệp Tùy Phong.
Tiếng kiếm reo lên, một thanh phi kiếm, lóe ra ánh sánh màu vàng kim, xuyên thấu không khí, mang theo năng lượng cuồng bạo, trong nháy mắt đi đến trước mặt Diệp Tùy Phong.
Đó là pháp bảo bản mệnh của Chương Tử Minh!
Lão muốn dùng một kích này, đánh bầm dập Diệp Tùy Phong. Nhưng, lão đã chọn sai đối thủ.
Đối mặt với đoản kiếm bay tới, Diệp Tùy Phong chỉ cong ngón tay búng ra.
Một cỗ dao động vô hình, lấy ngón tay của hắn làm trung tâm, dập dờn ra ngoài hướng về bốn phía.
Pháp bảo bản mệnh cường đại của Kim Đan hậu kỳ, khi gặp được cỗ ba động này, trực tiếp quay đầu, nhanh chóng đâm về Chương Tử Minh, cuối cùng dừng lại trước mi tâm của lão, lơ lửng ở giữa không trung.
Sau đó, ngoại trừ cửa sổ cái bàn, tất cả vật trang trí trong phòng trong nháy mắt hóa thành bột mịn, biến mất không thấy gì nữa.