Chương 46: Đầy kinh dị (2)
"Sau đó nó cũng không dám xuất hiện ở trước mặt người môi giới, mà thường xuyên chạy vào trong giấc mơ của muội, truy đuổi muội trong mơ."
"Sau khi muội nói cho người môi giới, người môi giới mời một sư bà xem giúp muội, nhưng không có tác dụng gì. Quái vật kia vẫn sẽ xuất hiện, chỉ là rất ít đuổi theo muội."
“Rất nhiều lúc, nó đều là đứng trong rừng nhìn muội từ xa, mà muội chạy trong rừng, nhưng có chạy thế nào cũng không thể thoát khỏi nó.”
Cô bé nói xong rụt cổ lại một cái, như thể đang nhớ lại những hồi ức đáng sợ.
Nàng thận trọng nhìn Lý Mộc Dương, nói: “Hiện tại người môi giới đi rồi, nhưng đêm qua khi ngủ muội không mơ thấy nó.”
“Có thể nó đã đi, cũng có thể còn đang trông coi ở bên ngoài.”
"Cho nên đại ca ca, tạm thời chúng ta không thể rời thôn. Muội sợ quái vật kia đang ở bên ngoài chờ chúng ta..."
Cô bé nói ra những thông tin mình biết.
Lý Mộc Dương nghe xong cảm thấy tê cả da đầu.
Thứ này... Hắn vốn tưởng rằng trong thôn nguy hiểm, nhưng xét theo lời kể của cô bé, đây rõ ràng là một thứ bẩn thỉu nào đó mà cô bé đã đụng phải trên đường.
Chỉ vẻn vẹn nghe thôi, đã thấy rất đáng sợ.
Đầy hương vị kinh dị của dân gian.
Là một người chơi sợ ma, hiện tại Lý Mộc Dương rất vui mừng trò chơi hệ nuôi dưỡng này là một trò chơi tương tác kiểu galgame, không yêu cầu hắn phải tự mình chiến đấu.
Nếu không đánh với một thứ quỷ dị bất thường như vậy... Mất tỉnh táo!
Trong tầm mắt của Lý Mộc Dương hiện ra hai lựa chọn.
[Chúng ta đi tìm Cốc bà bà trong thôn đi, bà ấy chuyên xử lý loại vật này]
[Hãy đi tìm Ngô quản sự, hỏi Ngô quản sự phải làm sao]
Rất tốt! Đúng là một cốt truyện hoàn toàn mới chưa từng được kích hoạt trước đây!
Xem ra cuối cùng cũng có biện pháp trị con quái vật này.
Lý Mộc Dương trực tiếp đứng lên, lựa chọn cái thứ nhất.
“Chúng ta đi tìm Cốc bà bà, bà ấy là chuyên gia trừ tà.”
Dựa vào mấy trăm lần thất bại trước đó của Lý Mộc Dương, người dân trong thôn Hắc Vân đại khái được chia thành hai loại.
Một loại là như Lý Mộc Dương, trên cổ tay đeo dây buộc màu tím, đi theo nhóm người ngoại lai Ngô quản sự tu luyện ma công. Những thôn dân này có thói quen sinh hoạt, quan niệm khác với thôn dân nguyên bản.
Loại còn lại là thôn dân sống theo phương thức sinh hoạt nguyên bản, họ vẫn kiên trì với lối sống của tổ tiên, không theo nhóm người ngoại lai Ngô quản sự tu luyện ma công, nhưng cũng không phản đối nhóm người Ngô quản sự dẫn đầu thôn dân tu ma.
Những người dân với hai lối sống khác nhau, cùng sinh hoạt trong một thôn làng, tạo nên một sự cân bằng kỳ lạ.
Mà Cốc bà bà, là một trong những người duy trì sự cân bằng kỳ lạ này.
Bà ấy có uy vọng rất cao trong thôn, nụ cười hiền hậu, thoạt nhìn đúng là một bà lão hiền lành.
Nhưng trong thôn không có người nào dám bất kính với bà, ngay cả nhóm người Ngô quản sự cũng phải cẩn thận khi nhìn thấy Cốc bà bà.
Khi Lý Mộc Dương dẫn theo Tiểu Dã Thảo đi đến tổ miếu trong thôn, nhìn thấy một bà lão đang ngồi phơi nắng trên bậc thềm gỗ của ngôi nhà sàn cạnh tổ miếu.
Bà lão nở nụ cười hiền lành, trên đầu quấn quanh một tấm vải đen dài, trông giống như một chiếc vòng đen trên đầu.
Chỉ nhìn bề ngoài thì bà lão này chẳng khác gì những người già khác trong thôn.
Trong nháy mắt nhìn thấy Cốc bà bà, trong tầm nhìn của Lý Mộc Dương xuất hiện hộp thoại hệ thống.
[(Cầu cứu Cốc bà bà, nói đúng sự thật về chuyện của Tiểu Dã Thảo)]
[(Vẫn là đừng đi tìm Cốc bà bà, ta phải đi tìm Ngô quản sự cầu cứu)]
[Xin chú ý, lựa chọn lần này sẽ ảnh hưởng đến quá trình nuôi dưỡng của nữ chính trong tương lai]
…
Trước đó Lý Mộc Dương đã từng đến thăm Cốc bà bà nhiều lần, nhưng chưa từng kích hoạt lựa chọn thế này.
Đây cũng là lần đầu tiên hệ thống đưa ra nhắc nhở trịnh trọng như vậy.
Lựa chọn lần này, sẽ ảnh hưởng đến quá trình nuôi dưỡng Tiểu Dã Thảo sao?
Có nghĩa là, việc cầu cứu Cốc bà bà và tìm Ngô quản sự cầu cứu sẽ dẫn đến những con đường khác nhau?
Nghĩ lại lúc bắt đầu hệ thống nói, Tiểu Dã Thảo có thể sẽ trở thành tiên tử, nhưng cũng có khả năng tiềm tàng trở thành ma nữ... Đây không phải rất rõ ràng sao.
Nếu như đi con đường của Ngô quản sự, chắc chắn Tiểu Dã Thảo sẽ bị ràng buộc sâu sắc hơn với ma đạo.
Mặc dù Lý Mộc Dương là ma tu, nhưng hắn không có hảo cảm gì đối với ma đạo, huống chi là loại ma tu lạc hậu thời đại trước như Ngô quản sự.
Loại ma tu lạc hậu thời đại trước như Ngô quản sự này, là phải giết người làm ác, gây hại một phương.
Lý Mộc Dương không chút do dự lựa chọn cái thứ nhất, cầu cứu Cốc bà bà.
"Ồ? Một tà vật sẽ xuất hiện trong giấc mơ à?"
Sau khi nghe xong câu chuyện của Lý Mộc Dương, nụ cười hiền lành thu lại đôi chút.