Trò Chơi Đói Khát Cầu Sinh

Chương 92: Thế giới dưới đáy biển 22

Chương 92: Thế giới dưới đáy biển 22


Đầu bếp Tôn nhìn qua còn già nua hơn bà Vương một chút, ông ta nằm ở trên giường, ánh mặt trời đến bên người cũng không chiếu ra được một chút khí sắc tốt nào của ông ta, ngược lại khiến vẻ mặt có bệnh của ông ta hiện ra vô cùng triệt để, ông ta trông như ngọn đèn tàn sắp cạn dầu.
Ngọn đèn tàn này tuy rằng rất suy yếu, nhưng vẫn có thể nói chuyện, ông ta nhìn thấy Thẩm Tiêu, cảm thán nói: “Cô thật sự rất trẻ.”
Đối mặt với ông lão từng trải qua đủ đổi thay, Thẩm Tiêu có sự tôn kính rất lớn: “Chào đại sư Tôn.”
“Làm sao tôi dám nhận hai chữ đại sư này.” Không phải ông cụ khiêm tốn: “Là thời đại đxuống dốc, mới để tôi may mắn đứng ở đỉnh núi. Đây là may mắn của tôi, chẳng phải là bi ai của mọi người sao.”
Dừng một chút, ông ta thở hổn hển, tiếp tục nói: “Tôi chỉ muốn nói chuyện ngay mặt thôi. Lý do gọi cô đến một chuyến, là Thành Nghị nói đồ ăn cô làm rất có thứ tự. Tám món ăn, từ nhạt đến nặng, cuối cùng lấy đồ ngọt kết thúc, ăn xong vừa khéo no tám phần. Mà dù cho kỹ năng nấu nướng cao hay thấp, chỉ bằng cái tâm nấu nướng này, thật sự là người trong nghề chúng ta. Cho nên, tôi muốn gặp cô.”
Không nghĩ tới là bởi vì chuyện này, Thẩm Tiêu khiêm tốn: “Đó là điều nên làm.”
“Bây giờ không còn nhiều người hiểu thứ này lắm.” Đầu bếp Tôn nói: “Tôi hỏi cô, nếu cho cô chuẩn bị tiệc quốc gia, cô sẽ chuẩn bị ba món ăn nào?”
Chuyện này lúc trước Thẩm Tiêu đã nghĩ sẵn trong đầu: “Vịt nướng, cua hấp, sơn vật mười tám trân.” Ba món ăn này, một tượng trưng cho quá khứ, hai tượng trưng cho hiện tại, ba tượng trưng cho tương lai.
“Vậy nếu sau khi cô gia nhập tiệc quốc gia, lại tính toán thế nào?”
Thẩm Tiêu nhìn trưởng bối trước mắt, cuối cùng nói câu chân thật.
Cô vừa dứt lời, ông lão trong phòng thoáng mở mí mắt một chút, mà Lưu Thành Nghị phía sau lại không khống chế được biểu cảm, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Một hồi lâu sau, đầu bếp Tôn mới nở nụ cười: “Thú vị. Được, sau này cô ở đây đi, tiệc quốc gia một tuần sau, tôi sẽ xem biểu hiện của cô.”
Không nghĩ tới lại dễ dàng lọt qua cửa như vậy, Thẩm Tiêu còn có chút mê mang: “Nhưng mà, thân phận lai lịch của tôi không rõ…”
“Phi, cô tưởng cái bà già đó thật sự muốn theo khuôn phép cũ để thư ký trưởng Kỳ gật đầu à? Ngay từ đầu bà ta chính là câu tôi rồi.” Nói đến cái này, trên mặt đầu bếp Tôn hiện lên một sự khinh miệt: “Những người đó, biết kỹ năng nấu nướng cái quái gì chứ. Lợn rừng nhai nhân sâm, gì cũng không biết.”
Thẩm Tiêu: “…”
Mặc dù có chút khiếp sợ với sự ngay thẳng của đầu bếp Tôn, nhưng không hiểu sao, ấn tượng của Thẩm Tiêu đối với ông cụ này nháy mắt bay lên thẳng tắp.
Không biết có phải mặt mũi của đầu bếp Tôn đủ cứng hay không hoặc là như thế nào, ông ta chỉ gọi điện nói với bên ngoài, rất nhanh đã có người lại đây dẫn Thẩm Tiêu đi. Sau khi trải qua điều tra nghiêm mật một lượt, cộng thêm cấy ba con chíp ở trong cơ thể, Thẩm Tiêu được Lưu Thành Nghị dẫn tối nơi chuẩn bị tiệc quốc gia, chính thức trở thành một thành viên của tiệc quốc gia.
Tiệc quốc gia vào sáu ngày sau, dựa theo lệ thường, các vị đầu bếp đã chuẩn bị tốt vào một tháng trước. Thẩm Tiêu làm đầu bếp mới gia nhập, được sắp xếp nấu tôm bóc vỏ trà Long Tĩnh. Theo trên trình độ nào đó mà nói, những món ăn này ăn tương đối đơn giản hơn những món ăn khác, nhưng điều này cũng có nghĩa càng dễ dàng không được xảy ra sai lầm.
Thời gian một tuần rất nhanh trôi qua, hội nghị mười một quốc gia đúng giờ tổ chức.
Thẩm Tiêu vốn tưởng rằng mình sẽ căng thẳng lo âu, hoặc là sẽ có cảm xúc khác. Nhưng mà từ sáng hôm nay rời giường, mãi cho đến khi nấu mỗi một phần tôm bóc vỏ trà Long Tĩnh xong, đưa đến nhà khách phía trước, tâm trạng của cô từ đầu đến cuối đều đặt ở trên đồ ăn của mình, chờ khi nhận thấy sự mỏi mệt và vất vả, bữa tiệc ở sảnh trước đã kết thúc hoàn mỹ.
Việc này đối với cô mà nói là một trải nghiệm rất thần kỳ.
Cô đã rất lâu không chuyên chú làm một món ăn như vậy.
Các khách quý phía trước vừa đi, Lưu Thành Nghị ở bên ngoài vui sướng phấn chấn trở về, tỏ vẻ tiệc quốc gia lần này hết sức thành công. Trong một chốc không khí toàn bộ nhà bếp phía sau đều thả lỏng, ngày thường tranh đấu gay gắt vẫn sẽ tranh đấu gay gắt, nhưng ở khoảnh khắc này, không trở ngại bọn họ cùng nhau chúc mừng.
“Tốt lắm, mau thu dọn một chút, người của đoàn quay phim sắp vào phỏng vấn rồi.” Lưu Thành Nghị quen thuộc nói: “Cơ hội để mọi người lộ mặt đến rồi, hăng hái một chút đi.”
Lời nói của anh ta vừa dứt, người của đoàn quay phim lập tức khiêng máy móc đến đây. Bọn họ chỉ dựa theo lệ thường lấy cảnh, bình thường sau khi phát sóng tin tức lúc 7 rưỡi sẽ có nửa giây cảnh nhà bếp chợt lóe qua. Đương nhiên, có đôi khi không phát, cụ thể xem tổ cắt nối biên tập thu xếp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất