Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 38 Bọn Họ Đến Từ Cùng Một Nơi

Chương 38: Bọn Họ Đến Từ Cùng Một Nơi

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

- Vasily, mày có thể sờ túi của hắn xem sao.

Người đàn ông da đen tên Kleiman cười nói.

- Được, để tao tới sờ hắn thử xem.

Người đàn ông da trắng tên Vasily đưa tay vào trong túi áo của thanh niên, từ bên trong lấy ra một chồng tiền đô la Mỹ nhăn nheo:

- A, để chúng ta tới xem xem, nhiều đô la Mỹ như vậy, người Trung quốc này thật sự có tiền.

Kleiman đi tới, trực tiếp khiêng thanh niên lên trên vai của hắn, hai người cứ như vậy đi ra khỏi quán bar. Xung quanh có không ít người nhìn thấy cảnh này nhưng không một ai lên tiếng, giống như đã không còn cảm thấy kinh ngạc, dù sao, thị trấn nhỏ này, được xưng là Tam Giác Vàng của Đông Âu, đặc biệt là sự hỗn loạn của Đông Âu trong những năm gần đây, nơi này dần dần trở thành nơi thuần túy nằm ngoài vòng pháp luật.

"Rầm rầm... ..."

Cửa phòng trọ bị Kleiman đá văng, đây chính là nhà của thanh niên.

"Ầm!"

Thanh niên bị Kleiman tiện tay ném trên mặt đất.

- Trời ạ, tên này điên rồi sao, nhiều thuốc ngủ như vậy, hắn chuẩn bị cho chuột ăn sao?

Vasily đi phòng bắt đầu lật tìm đồ vật, phòng trọ cũng không lớn, tìm ra được đồ vật cũng không khó.

- Nhìn này, trong này còn có tiền, còn có thẻ.

Vasily nở nụ cười:

- Tiền mặt hơn 10 ngàn đô la Mỹ, thật sự là một con dê béo mà, Kleiman, mày xác định ngươi đã điều tra kỹ càng, hắn ta không cùng phe với những thương nhân người Trung Quốc kia chứ.

- Điều tra rất rõ rồi, trong nhóm thương nhân buôn lậu người Trung Quốc kia căn bản không có hắn, hắn ta hình như đột nhiên xuất hiện ở đây, giống như, hắn ta tới đây để du lịch, ha ha.

Thị trấn nhỏ này nổi tiếng buôn lậu, tuy hỗn loạn nhưng cũng có trật tự nhất định, có bang hội, cũng có những thế lực tố chức buôn lậu thuộc về thế lực của từng quốc gia, những người kia Kleiman và Vasily cũng không dám tuỳ tiện đụng vào.

Kleiman từ từ mở thắt lưng của mình, đưa tay nắm lấy tóc của thanh niên đang nằm trên mặt đất, kéo hắn lên:

- Vasily, để cho tao thoải mái trước, chờ tao thoải mái xong chúng ta lại để cho tiểu tử này nôn ra nhiều tiền hơn.

Vasily hơi ghét bỏ nhìn lướt qua Kleiman, hắn có chút bất đắc dĩ với sở thích đặc biệt của người da đen này nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự hợp tác của hai người bọn họ. Kleiman cởi quần ra, dùng sức nhấc đầu của thanh niên lên, nói:

- Nào, thổi cho tao, làm cho tao thoải mái, tôi thoải mái rồi mày mới dễ chịu, có biết không?

Kleiman vừa nói vừa dùng tay kia cầm súng lục để phía sau gáy của thanh niên,

- Ngoan, nhanh lên, sự kiên nhẫn của tao có giới hạn thôi đó.

Thanh niên không có chút động tác nào, điều này khiến cho Kleiman có chút không hài lòng, hắn cảm thấy uy nghiêm của mình bị xâm phạm.

- Fuck, tạp chủng, ngoan ngoãn nghe lời!

"Ầm!"

Rất đột ngột, tiếng súng vang lên, không phải súng ở trong tay của Kleiman, trên thực tế sau gáy hắn lúc này đã bị vỡ nát, hắn không thể nào tin nổi trước khi chết liếc nhìn về phía sau mình, hắn nhìn thấy khẩu súng trong tay đồng bọn của mình Vasily vẫn còn khói thuốc súng.

- Làm sao... ... Sẽ... ... ...

Kleiman ngã trên mặt đất, máu tươi trên người hắn bắn khắp người thanh niên, Vasily hoảng sợ nhìn súng trong tay mình.

Lúc nãy, hắn thực sự bắn chết Kleiman.

Điều này sao có thể, vì sao lại như vậy?

Không thể nào, không thể nào!

Thanh niên ngẩng đầu lên, máu của người da đen dường như nhuộm đỏ cả tóc hắn, ướt sũng nhỏ giọt xuống.

Vasily nhìn thanh niên ngẩng đầu, nhìn thấy đôi mắt của đối phương, vậy mà tràn ngập một màu đỏ khác thường!

Thanh niên chậm rãi nhếch môi, một chút máu tươi chảy vào trong miệng kích thích đầu lưỡi của hắn, mang theo mùi vị tanh hôi sặc người.

Dưới cái nhìn chằm chằm của thanh niên, Vasily giơ khẩu súng trong tay nhưng họng súng không nhắm vào người thanh niên kia mà nhắm vào chính hắn ta!

Vasily há miệng, trong ánh mắt hắn kinh ngạc không thể nào tin nổi, cổ họng liên tục phát ra tạp âm "Ô ô ô", cảnh tượng kỳ lạ xảy ra ngay lúc này, thật sự đã vượt ra khỏi sự nhận biết của người đàn ông da trắng này.

Cuối cùng, họng súng bị Vasily tự nhét vào trong miệng của mình, hai tay của hắn đồng thời cầm cò súng.

- Ô ô ô... ... Ô ô ô... ...

Ánh mắt Vasily mang theo sự hoảng sợ nhìn thanh niên trước mặt, lộ ra vẻ mặt khẩn cầu.

Lúc này, hắn cuối cùng đã hiểu, người thanh niên này không phải là cừu non trong tay mình. Hắn là ác quỷ. Một ác quỷ rất đáng sợ!

"Ầm!"

Tay Vasily bóp cò, tiếng súng vang lên.

Sau đó cả người Vasily ngã xuống, máu tươi đỏ thẫm bắt đầu từ từ chảy trên sàn nhà.

Thanh niên loạng choạng đứng lên, màu đỏ trong mắt đang từ từ mờ đi, hắn không có chút khoái cảm báo thù, hắn chỉ lảo đảo mở cửa ra, không khí bên ngoài kích thích phổi của hắn, nhưng lại mang tới sự tỉnh táo khiến hắn chán ghét.

- Phù phù... ...

Thanh niên vịn vách tường đi tới chỗ thùng rác ở bên góc phòng,

Đúng lúc này, jắn nhìn thấy một đôi mắt màu hổ phách đang nhìn mình chằm chằm, nó đứng trên mép thùng rác, một thân màu trắng nhưng trên người có mấy vết thương chói mắt bị nứt ra, vốn dĩ một bộ lông màu trắng hơn phân nửa đã nhuốm màu đỏ thẫm.

Hắn nhìn nó, nó cũng đang nhìn hắn.

Trong đôi mắt của hắn, màu đỏ còn chưa rút lui triệt vẫn như cũ đang lóe lên mà con mèo trắng bị thương này, vốn dĩ đôi mắt của nó rất thuần khiết thì vào lúc này lại bắt đầu nổi lên màu đỏ.

"Meo."

Một tiếng mèo này mang theo một cảm giác rụt rè, giống như nhìn thấy đồng loại nhưng lại cẩn thận đề phòng sợ bản thân gặp phải sự tổn thương.

Thanh niên từ từ nhích lại gần, mèo trắng hình như bị dọa sợ liền nhảy đi.

Thanh niên chán nản ngồi trên mặt đất, dựa vào thùng rác.

- Mày và tao... ... Giống nhau ... ... Giống nhau ... ...

Thanh niên tự lẩm bẩm với chính mình.

Con mèo trắng quay lại, mang theo chút hiếu kì chậm rãi tới gần thanh niên. Cuối cùng, nó đi tới bên cạnh thanh niên, cảm giác quen thuộc này khiến nó theo bản năng muốn tới gần người trước mặt.

Thanh niên khó khăn vươn tay, cơ thể của mèo trắng run nhè nhẹ, màu đỏ trong đôi mắt nó lúc sáng lúc tối, giống như trong lòng đang giãy giụa kịch liệt nhưng lần này, nó không né tránh nữa mà để mặc cho thanh niên đặt tay trên đầu của nó.

Cảm giác mệt mỏi lạ lẫm mà quen thuộc từ từ kéo tới, thanh niên phát ra một tiếng thở dài, haizz, hắn tìm kiếm cảm giác này đã hơn hai tháng,

Hiện tại, nó cuối cùng cũng tới rồi, trong cơn gió lạnh vùng Viễn Đông*, một người một mèo dựa sát vào nhau nằm bên cạnh đống rác, rơi vào một giấc ngủ sâu.

*vùng Viễn Đông: người Châu Âu chỉ phần đông Châu Á.

Bọn họ là cô độc, nhưng dường như vận mệnh quỷ dị, để bọn họ gặp nhau rồi tương trợ lẫn nhau.

Bởi vì, bọn họ đến từ cùng một nơi... ...



- Phải một lúc sau tôi mới phát hiện ra.

Lương Xuyên trả lời.

- Anh cho rằng tôi sẽ tin anh?

Bộ quần áo bệnh nhân không thể nào che giấu được dáng người mỹ lệ của Chu Sa, hơn nữa bộ quần áo rộng thùng thình càng làm tăng thêm lực hấp dẫn của cô.

Thân thể mềm mại dễ dàng với các tư thế có độ khó cao, ánh mắt như một con mèo nhỏ đang xù lông, đúng thật là có thể dễ dàng kích thích dục vọng chinh phục của đàn ông.

- Tôi không nghĩ vậy.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất