Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 44 Còng Tôi Lại Đi

Chương 44: Còng Tôi Lại Đi

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Im lặng một lát, sau đó Lương Xuyên nở ra một nụ cười.

Hắn không biết vì sao giám đốc phòng điều tra an ninh mạng Dung Thành này lại cảm thấy có hứng thú với hắn như vậy,

Xuất phát từ sự hiếu kì sao?

Hay là có giác quan thứ sáu?

Hay chỉ vì cái gọi là thói quen nghề nghiệp?

Trên thế giới này, con người không phải làm bất cứ chuyện gì cũng đều có tính mục đích, những chuyện không có tính mục đích, không đem lại lợi ích cho bản thân mình, chỉ xem như là lãng phí thời gian, người tôi gọi đó là sở thích và hứng thú.

Có lẽ, vị giám đốc Hình này bởi vì cái gọi là sở thích hứng thú mà đến.

Chính bản thân Lương Xuyên cũng không nghĩ tới, ở Dung Thành này còn có một người như vậy, vẫn luôn theo dõi hắn.

Đáng tiếc, hắn không dùng smartphone, thậm chí trong phòng cũng không có kết nối Internet cũng không có WIFI, giám đốc Hình điều tra hắn, có lẽ rất sầu não, thậm chí không tiếc dùng phương thức thiết sáo này để cho hắn chui vào.

Lương Xuyên thực sự đã chui vào nhưng Lương Xuyên lại không hề hoang mang, thậm chí hắn cũng không vội vã trả lời câu hỏi của giám đốc Hình, điều này làm cho chủ nhiệm Hình đứng trong đó vừa lắc điện thoại vừa cảm thấy hài lòng với chính mình.

Nhưng sau đó giám đốc Hình hơi cau mày, bởi vì phản ứng của Lương Xuyên hơi khác với kịch bản của hắn, lúc Lương Xuyên không nhận ra tiền đồng và không nhận ra bức ảnh là thật hay giả, hắn gần như không kìm nén được nội tâm đang mừng như điên của mình!

Giác quan thứ sáu của hắn đúng rồi, phán đoán của hắn là chính xác!

Nhưng người đàn ông trước mặt lại giống như lúc hắn mới tới vẫn rất bình tĩnh.

- Rất tuyệt.

Cuối cùng vẫn giữ mặt mũi cho hắn mà lên tiếng.

- Cái gì?

Hình Minh có chút sững sờ.

Khóe miệng Lương Xuyên nở ra một nụ cười, hắn xoay người đi về quầy hàng bên kia của mình, lần nữa bưng chén trà của mình lên.

Hình Minh lúc này mới hiểu rõ, Lương Xuyên đang khen kỹ thuật PS của mình,

Lương Xuyên thế mà chỉ khen ngợi kỹ thuật PS của mình!

- Lương cố vấn, anh không muốn nói điều gì khác sao?

Lương Xuyên lắc đầu, sau đó tiếp tục mỉm cười nhìn Hình Minh.

Hình Minh đột nhiên không biết mình nên nói cái gì, bởi vì thật sự không có gì để nói.

Dáng vẻ này của Lương Xuyên giống như không có chuyện gì xảy ra cả nhưng Lương Xuyên phát hiện ra vẻ mặt này của Hình Minh lúc này, rất thú vị.

Lương Xuyên đưa tay ra, đặt ở trên quầy.

- Sao vậy?

Hình Minh hỏi.

- Còng lại, tôi không phải là Lương Xuyên, còng tôi lại đi.

Lương Xuyên trả lời.

- ... ...

Hình Minh.

- Lương Xuyên thật sự đã chết, anh có thể hoài nghi tôi giết hắn, sau đó phẫu thuật chỉnh sửa khuôn mặt giống hắn, lấy thân phận của hắn tiếp tục sống, hoặc là, trí tưởng tượng của anh có thể phong phú hơn một chút. Tôi vốn chỉ là một ác quỷ bò ra từ địa ngục, tu hú chiếm tổ chim khách chiếm lấy cơ thể của Lương Xuyên, để sống trên thế gian này. Bất kể là anh chọn lý do nào, tôi đều thừa nhận, bây giờ, anh có thể lấy còng tay ra, còng tôi lại, à, nếu như anhcó còng tay.

Hình Minh nuốt nước bọt, cảm thấy mình bị khinh thường, không, suy nghĩ của hắn đã hỗn loạn rồi.

Thực ra, lúc đầu hắn đoán là khả năng thứ nhất, còn khả năng thứ hai mà Lương Xuyên nói tới, trừ phi đầu hắn bị úng nước, nếu không thì không thể nào tin được.

- Còn nữa, trong bệnh viện có lẽ còn giữ lại máu của tôi, ngoài ra, dấu vấn tay của tôi cũng không làm khó được anh. Bắt tôi lại, sau đó anh có thể suy nghĩ bước kế tiếp. Đó chính là làm sao thuyết phục được quan toà, dù đó là từ kết quả xét nghiệm DNA hay là từ dấu vân tay và những kết quả xét nghiệm khác đều không có vấn đề gì nhưng tôi lại là một người khác.

Hiện tại, ngực của Hình Minh phập phồng lên xuống,

Những điều này, thật ra hắn đã điều tra qua, báo cáo xét nghiệm DNA, báo cáo so sánh dấu vân tay đều trùng với Lương Xuyên.

Những cái này không thể làm giả, cũng không làm giả được.

Hình Minh đi tới trước mặt Lương Xuyên, hai tay chống lên quầy, hắn nhìn chằm chằm vào Lương Xuyên, hắn có thể nhìn thấy sự trào phúng nhàn nhạt từ trong đôi mắt của Lương Xuyên.

- Anh không phải hắn, anh là một người khác.

Hình Minh nói từng chữ từng chữ:

- Tôi không tin, chỉ trong thời gian ba năm làm cho một người thay đổi lớn đến vậy.

- Anh rất thú vị.

Lương Xuyên thu hồi nụ cười:

- Tôi biết, công việc của anh dựa vào mạng Internet và các thông tin từ trong hồ sơ tiến hành mô phỏng phân tích ra, có lẽ, bởi vì hình thức và hoàn cảnh công việc nên suy nghĩ của anh có chút không phân biệt được ranh giới giữa giả thuyết và hiện thực. Tôi đề nghị anh nên đi gặp bác sĩ tâm lý, chỗ này của tôi chỉ bán đồ vàng mã, không khám bệnh.

- Được.

Hình Minh nhẹ gật đầu:

- Anh đợi đấy.

Hình Minh quay người, rời khỏi cửa hàng bán đồ âm phủ, sau khi đi ra ngoài, một trận gió lạnh thổi qua, hắn rùng mình, ngồi trong xe, Hình Minh kẹp một điếu thuốc ở giữa ngón tay.

Trong mắt của hắn, có nghi ngờ và hoài nghi, những lời nói sau cùng của Lương Xuyên vẫn luôn vang vọng trong đầu.

Chẳng lẽ, tâm lý của mình thật sự đã xảy ra vấn đề sao?

Sau quầy cửa hàng, Lương Xuyên đưa tay nhẹ nhàng vuốt đuôi của Phổ Nhị, chậm rãi nói:

- Thế mà thật sự có người trời sinh giác quan thứ sáu nhạy cảm như vậy,

hắn và Lương Xuyên cũng không tính là quen thuộc, lại có thể lần đầu tiên gặp mặt liền cảm nhận được ta không phải là Lương Xuyên.

- Meo.

Phổ Nhị đáp một tiếng, ánh mắt đỏ trong mắt mèo từ từ lóe lên, loáng thoáng trong đó còn hiện ra ý định giết người.

“Đùng."

Lương Xuyên hơi dùng sức vỗ cái đầu nhỏ lông xù của Phổ Nhị.

- Hắn không xấu, ngược lại rất đáng yêu.

Phổ Nhị có chút ủy khuất lườm Lương Xuyên, hai đệm thịt dưới chân nằm sấp trên tủ, mặt hướng ra ngoài, vểnh đuôi lên đánh rắm…vào người Lương Xuyên, hiển nhiên là tư thế không hài lòng với Lương Xuyên, lòng tốt này của nó được coi là lòng lang dạ thú.

- Ngoan, không có chuyện gì, chí ít sẽ không chuyện một ngày nào đó hắn bỗng nhiên xuất hiện từ ven đường chạy đến để đâm ta.

Giữa trưa, Lương Xuyên nấu móng heo, đợi đến khi hầm sắp xong rồi, Chu Sa đi vào trong cửa hàng, cô gái này đứng trước cửa hít sâu một hơi,

- Thơm quá à! Đúng rồi, không phải anh có chứng bệnh kén ăn sao?

Sau đó, Lương Xuyên bới cho mình nửa chén cơm, lấy nước hầm móng heo múc vào chén cơm để làm canh, khó khăn nuốt từng miếng, từng miếng nhỏ, Chu Sa thì ngược lại cô tôi ăn ba chén cơm, hơn nữa gặm bảy cái móng heo.

Sau bữa ăn, Lương Xuyên dựa vào ghế, trong lòng vẫn còn sợ hãi, loại nước lèo đầy mỡ này khiến cho hắn bây giờ vẫn còn cảm giác buồn nôn.

Chu Sa thì no căng, vốn dĩ là một cô gái rất xinh đẹp giờ lại không để ý hình tượng ngồi đối diện với Lương Xuyên vỗ vỗ bụng, thỉnh thoảng còn ợ hơi, còn há miệng cầm cây tăm xỉa răng, nút áo gió đã được mở ra, lộ ra bộ ngực cao vút, một chân gác lên trên quầy của Lương Xuyên, ngọt ngào đẫy đà, khóa kéo quần jean còn đối diện với Lương Xuyên.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 11320639

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất