Trở Về Từ Địa Ngục (Bản dịch)

Chương 52 Là Lương Xuyên Thật Sự

Chương 52: Là Lương Xuyên Thật Sự

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Ở quầy lễ tân có một người phụ nữ tiếp đón khách, bởi vì số lượng khách của thư viện rất ít nên chỉ cần một tiếp tân là đủ nhưng phía sau lại có rất nhiều bảo an đang đi tuần tra, xem ra hệ thống quản lí bảo an của thư viện này rất nghiêm khắc.

Lương Xuyên lấy ra một cái thẻ đưa cho tiếp tân, đây chính là thẻ tiết kiệm của bưu điện.

- Được không?

Ngón tay Lương Xuyên gõ nhẹ vào quầy, mắt đối mắt với tiếp tân.

- Ok?

Lương Xuyên lại hỏi thêm một lần nữa, lần này âm thanh rất nhẹ nhàng và nhu mềm.

Lúc này, ánh mắt của nữ tiếp tân bắt đầu trở nên mê man, máy móc đặt thẻ bưu điện của Lương Xuyên lên máy quét, sau đó nói:

- Hoan nghênh đã tới.

Nữ tiếp tân nhấn vào nút bấm, cánh cửa sắt chắc chắn tự động mở ra. Lương Xuyên bước vào, vừa đi vừa quan sát bố cục bên trong, vì hắn đã xác nhận danh tính nên các nhân viên bảo an cũng không quan tâm đến hắn.

Trang trí của thư viện được thiết kế một phong cách rất riêng, bầu không khí thời Phục Hưng, cả thư viện có hai tầng, chiếm diện tích không nhỏ.

Bước lên lầu hai, từng dãy sách hiện ra, sách trên mỗi giá không nhiều nhưng được sắp xếp rất gọn gàng và tinh tế, so với số lượng sách trong các thư viện khác mà nói thì ở đây có phần qua loa có lệ.

Vào lúc này, có hai người phụ nữ đi về phía Lương Xuyên, hai người này vào sau Lương Xuyên, đi qua bên người hắn về phía chỗ sâu nhất trong dãy sách ở lầu hai, mục đích của họ rất rõ ràng.

Lương Xuyên chậm rãi đi theo hai người, đi một hồi thì thấy có một căn phòng hiện ra, màu sắc của các bức tường và trần nhà bắt đầu tối lại, nhưng không phải loại tối âm u như mấy căn nhà ma, bóng tối này không làm khó chịu và tạo nên cảm giác trang nghiêm.

Môi trường tác động rất rõ ràng đến con người, người thiết kế ra thư viện này chắc hẳn đã tốn không ít tâm tư, mỗi một chi tiết nhỏ ở đây đều chưa đầy những gợi ý tâm lý.

Có những căn phòng nhỏ bên trong, giống như là phòng nghỉ, Lương Xuyên tùy tiện chọn một phòng, trong không gian nhỏ này được bao phủ bởi những bức tranh trên tường, trông hơi giống với cảnh trong hang động Mogao.

Bức tranh trên tường rất sống động, sử dụng kỹ thuật vẽ màu 3D tác động mạnh mẽ đến thị giác.

Hầu hết các bức tranh đều mô tả cảnh địa ngục, chúng rất trừu tượng và mang tính thẩm mỹ không khiến người xem cảm giác phản cảm, ngược lại cung cấp cho người xem bầu không khí suy ngẫm, như thể ngươi đang ở trong địa ngục thực sự.

- Sinh mệnh là một món quà, nó đến từ cha mẹ của anh, đến từ tinh cầu này, tất nhiên nó cũng có thể đến từ Thượng Đế.

Lương Xuyên nghe được thanh âm giống như tọa đàm, giọng nói quen thuộc khiến Lương Xuyên vô thức cau mày, rất quen thuộc, giống như đã từng nghe qua ở đâu đó.

- Chúng ta cần phải ca ngợi nó, ngưỡng mộ và kính sợ nó. Tương ứng với nó là tử vong. Chúng ta cũng cần phải ca ngợi và ngưỡng mộ nó, đồng thời mọi người đều vô tình sợ hãi nó theo bản năng. Chuyện gì trên đời cũng có hai thái cực của nố, sống và chết chính là ví dụ tốt nhất. Theo sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, chúng ta càng ngày càng có nhiều phương thức để kéo dài tuổi thọ và mở ra mật mã của sinh mạng nhưng thực ta chúng ta đã bỏ qua những điều cơ bản nhất. Những gì mà chúng ta thật sự muốn có được thực ra lại nằm dưới chân chúng ta, nhưng chúng ta lại nhất mực vươn tay tìm ở một nơi xa xôi. Chúng ta tự tin, chúng ta cũng tự phụ. Bởi vì khoa học kỹ thuật, bởi vì khoa học hiện đại, và còn vì chúng ta tự thấm nhuần hình thức tư duy khoa học cả ngày lẫn đêm, để cho ta tin vào những lời hoang ngôn, đó chính là tất cả quy tắc và bản chất của thế giới này, mọi thứ đều có lý giải khoa học, bất kì chuyện gì cũng có thể phủ thêm áo ngoài mang tên khoa học, con người tự chế ra cho mình một cái lồng giam mang tên Khoa học, sau đó lại tự nhốt mình vào với những lý luận, đồng thời cũng tự đắc cảm thấy mình đã an toàn sau cái lồng giam đó. Nhưng hành vi này lại giống như một con đà điểu rụt đầu trong cát.

Vì khoa học, chúng ta quên đi cúng bái, quên đi cảm ngộ, quên mất phải đi tìm. Chúng ta trào phúng dân tín ngưỡng, không quan tâm đến những bức tranh hàng nghìn năm, xem thường trí tuệ của họ. Nhưng thực ra đã có một số đáp án ẩn sâu trong đó, Giống như, tử vong có thể thay đổi được không? Người chết, thật sự không thể hồi sinh sao?

Lương Xuyên đi tới nơi phát ra giọng nói, sau một dãy phòng nhỏ là một sân khấu có bậc thang như một căn phòng học nhỏ, từng bậc thang trải dài xuống dưới, từ cao tới thấp, xung quanh không có lấy một tia sáng, chỉ có ánh sáng mờ nhạt lóe ra từ hình chiếu.

Có một cái tủ đặt mặt nạ ở lối vào, tất cả đều là mặt nạ ma quỷ, hình dạng mỗi cái khác nhau nhưng hiệu quả lại giống nhau.

Mỗi người trong này đều thuận tay đeo một cái mặt nạ, bọn họ đang cúi mình, hai tay chắp lại thành hình chữ thập, rất thành tâm.

Họ đang tụng một cái gì đó rất khó hiểu.

Họ tập trung tinh thần, quên mình mà niệm, tựa như sắp rời khỏi thế giới này.

Không có máu cũng không có gì bí ẩn, từ lúc đi vào thư viện này đến giờ, nó mang đến cho người ra cảm giác đang ở trong một hội nhóm trao đổi sách, không giống như một tổ chức tà giáo bởi vì nó không quá cực đoan.

Tuy nhiên ở lối vào lại có ba đầu tượng điêu khắc sinh động như thật, ba đầu tượng này được đặt ở trên bục, giống như đang nhìn chăm chú những người đến đây.

Lương Xuyên nhìn thấy cái đầu tượng ở giữa, nhìn rất quen mắt, hắn đã nhìn thấy mặt của người thanh niên không đầu kia, đầu tượng ở giữa chính là gương mặt của người thanh niên.

Lương Xuyên vô thức đưa tay muốn chạm vào cái đầu tượng ở giữa, nhưng lúc này co một người đi đến phía sau lưng hắn, thản nhiên nói:

- Thưa ngài, ngài nên biết rằng những pho tượng này rất thiêng liêng, chúng bị cấm chạm vào và khinh nhờn ở đây.

Sau lưng Lương Xuyên là một người phụ nữ, cô ta đeo mặt nạ trên mặt, không nhìn rõ đường nét nhưng giọng nói lại thuộc về giới thượng lưu.

Lương Xuyên thu lại tay, không nói chuyện.

- Của ngài.

Người phụ nữ đưa một cái mặt nạ cho Lương Xuyên.

- Cảm ơn.

Lương Xuyên nói lời cảm ơn, đeo mặt nạ lên. Sau đó, người phụ nữ cũng không nói thêm gì với Lương Xuyên mà trực tiếp đi xuống, quỳ xuống một vị trí trống, giống như mấy người đeo mặt nạ kia chắp tay thành hình chữ thập lắng nghe âm thanh dạy bảo kia.

Lương Xuyên chậm rãi đi xuống, hắn giống như đi lạc vào rạp chiếu phim.

Ban đầu Lương Xuyên cho rằng ở đây có người đang tọa đàm nhưng thật ra nhưng người đang quỳ rạp này lại đang nghe âm thanh trong một đoạn video.

Trên vách tường là một màn chiếu, hình ảnh được chiếu trên vách tường, có hơi mờ nhưng âm thanh lại rất rõ ràng.

Từ đâu Lương Xuyên đã cảm thấy âm thanh này rất quen thuộc nhưng hắn lại không nhớ nổi đây là thanh âm của ai, mình đã nghe qua ở đâu?

Do đó, Lương Xuyên chậm rãi đi xuống lối nhỏ, càng đi xuống dưới thì khoảng cách với tấm bảng chiều bóng càng gần, tất nhiên cũng có thể nhìn rõ được hơn.

Chỉ là, khi Lương Xuyên đi thêm một bậc thang nữa, khi thấy được người đang diễn giảng trong video kia.

Khuôn mặt được mặt nạ che khuất lộ ra kinh ngạc hai tay của hắn run rẩy.

Hình ảnh người đang diễn giải…

Chính là Lương Xuyên.

Là Lương Xuyên thật sự!

-------

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất