Trọng Sinh 2006: Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 56: Ha, Bị Tớ Đoán Trúng Rồi

Chương 56: Ha, Bị Tớ Đoán Trúng Rồi


Trần Giang Hà từ cửa sau len lén chạy vào phòng học, không bị thầy phát hiện, lại bị Tôn Thiên ngồi phía sau nhìn thấy.
“Tôi đây không phải yêu thích học tập sao.”
Trần Giang Hà ở cạnh Tôn Thiên tìm một chỗ ngồi xuống, nghiêm trang dọn xong sách, bút, và máy tính
Tôn Thiên liếc nhìn mặt bàn của anh ta, che miệng cười trộm nói: “Tam ca, sách của anh đều mang đến sai rồi, sao anh có đủ can đảm để nói rằng anh thích học vậy?”
“Ồ, không phải là lớp tiếng anh sao?”
"Lớp toán nâng cao này..."
“Ồ.” Trần Giang Hà sờ trán, nhắm mắt nói: Không sao, từ nhỏ tôi đã có năng khiếu về toán học, mang nhầm sách cũng không ảnh hưởng đến nghe giảng bình thường của tôi.”
Nói xong, anh ngẩng đầu nhìn về phía tấm bảng đen, sau khi cưỡng ép nhìn bài giảng của giảng viên trên bảng đen, che mắt: Mẹ, là ai ăn no lại nghiên cứu ra toán học cao cấp, đây cũng quá khó khăn, so với biểu đồ đường K của thị trường chứng khoán còn khó hiểu hơn.
Bản thân xem không hiểu, cộng thêm mang sai sách, trong lớp toán cao cấp này Trần Giang Hà tựa hồ đang nghe một một quyển sách trên trời, một tay chống đầu, ánh mắt mơ màng không chắc.
Giờ toán cao cấp đặc biệt dài đăng đẳng, ánh mặt trời ngoài cửa sổ cũng khiến con người nóng nảy, chỉ có Pikachu đôi mắt to dễ thương trên dưới chiếc áo khoét sâu của bạn học Lâm Tư Tề ngồi cạnh vị trí cửa sổ, miễn cưỡng làm cho người ta tinh thần phấn chấn một chút.
Học toán học này chẳng qua chỉ nghiên cứu 2D/3D, sao có thể so với 36D của Lâm Tư Tề chứ?
Vất vả chịu đựng đến lúc tiếng chuông tan học vang lên, dù chỉ một khắc Trần Giang Hà cũng không muốn ở lại phòng học, trực tiếp rời đi.
Lúc này, Lâm Tư Tề người bị Trần Giang Hà nhìn chằm chằm cả tiết bước đến gần anh, lên tiếng gọi: "Lớp trưởng, cậu chờ một chút.”
“Ừm.” Bước chân của Trần Giang Hà dừng lại, ngượng ngùng quay đầu nhìn về phía cô, nghĩ thầm Lâm Tư Tề sẽ không keo kiệt như vậy chứ? Tuy rằng lúc anh nhìn cô ánh mắt không đơn thuần cho lắm, nhưng nội tâm rất thuần khiết, trời đất có thể chứng giám.
Dáng đi của Lâm Tư Tề nhàn nhã, mang theo một làn gió thơm đi đến trước mặt Trần Giang Hà, mỉm cười hỏi: "Chuyện bên Đoàn Uỷ(*) của trường, cô Từ có nói trước với cậu chưa?"
(*)Uỷ ban Đoàn Thanh niên
“Rồi.”
Trần Giang Hà gật đầu.
“Hôm qua thầy Triệu của Đoàn Uỷ bảo chúng tớ mấy ngày nay bớt chút thời gian đến văn phòng thầy ấy một chuyến, có một cuộc phỏng vấn đơn giản.” Lâm Tư Tề nói tiếp.
Trần Giang Hà nhướng mày, nói: "Cậu xem thời khóa biểu đi, nếu buổi chiều không có tiết, ba giờ chúng ta cùng đi tìm thầy ấy.”
Lâm Tư Tề là phần tử tích cực lên lớp, thời khóa biểu đã sớm ghi nhớ trong lòng, tự tin nói: "Buổi chiều có tiết Tin học, học xong vừa đúng ba giờ, đến lúc đó tớ sẽ nhắc nhở cậu.”
“Ok.”
Trần Giang Hà ra dấu tay, xoay người muốn đi.
Lâm Tư Tề vén mái tóc dài, dùng nửa người chặn đường anh, cười khanh khách hỏi: "Lớp trưởng, mục tiêu của tôi là vào ban tổ chức Đoàn Uỷ, còn cậu thì sao?"
“Tôi à, là ban giám sát.”
Trần Giang Hà giơ tay đo nửa vòng tròn gần trong gang tấc, mỉm cười nói.
“Ha, bị tớ đoán trúng rồi.”
Lâm Tư Tề đắc ý, trong lòng lại bị động tác trên tay Trần Giang Hà trêu chọc đến ngứa ngáy, nhẹ nhàng cắn đôi môi đỏ mọng, kề sát bên tai anh hỏi: "Tớ nghe nói cậu chơi cổ phiếu ở ký túc xá, thao tác rất lưu loát, có thể dẫn tớ theo không?"
“Tôi tùy tiện chơi để tiêu khiển cho vui mà thôi.”
Trần Giang Hà cảm giác cô là một người say nhưng không phải say vì rượu, bề ngoài là muốn anh dẫn cô đi chơi cổ phiếu, nhưng thực ra là muốn về nam sinh ký túc xá cùng anh.
“Có nguy hiểm mới có kích thích, danh mục của cậu có những cổ phiếu nào? Tớ muốn tạm thời theo tầm mười vạn.” Lâm Tư Tề không thèm để ý đến nguy hiểm, dường như quyết tâm muốn chơi cùng Trần Giang Hà.
"Thị trường chứng khoán có rủi ro, đầu tư cần phải cẩn thận." Trần Giang Hà nhìn chằm chằm cô, vẫn từ chối nói: "Cậu còn nhỏ, sợ là khó có thể thừa nhận sóng to gió lớn của thị trường chứng khoán, sau này có cơ hội sẽ dẫn cậu đi chơi sau."
Nếu như Lâm Tư Tề chỉ đơn thuần muốn chơi cổ phiếu, Trần Giang Hà vẫn nguyện ý mang theo cô, nhưng động cơ của cô không thuần khiết, vậy thì khó nói rồi.
Thỏ không ăn cỏ gần hang.
Trừ phi thảo nguyên có nạn đói.
Trong lòng Trần Giang Hà thận trọng suy xét.
“Ồ ~”
Lâm Tư Tề hơi cáu kêu một tiếng, rõ ràng cô không nhỏ, dùng một tay cũng cầm không hết được, lớp trưởng đều đã dùng tay đo mấy lần rồi còn luôn nói cô nhỏ... Hiển nhiên là không muốn cho cô tham gia.
Nhưng mà cô cũng rất thức thời, không nói thêm gì nữa, vén mái tóc dài, chậm rãi xoay người trở về chỗ ngồi.
Trần Giang Hà cũng xoay người chuồn mất, trở về ký túc xá xem thị trường ra sao rồi.
------



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất