Trọng Sinh 2006: Tiền Tài Mỹ Nữ Ta Đều Muốn

Chương 57: Tôi Thở Không Nổi, Sắp Nghẹt Thở Rồi

Chương 57: Tôi Thở Không Nổi, Sắp Nghẹt Thở Rồi


Buổi chiều chỉ có một tiết Tin học, Trần Giang Hà kéo "Vua trốn học" Lưu Đống Lương đi học cùng.
Sau giờ học, Lưu ca muốn trở về ký túc xá cùng Tiểu Trần, lại phát hiện Lâm Tư Tề và anh đã đi rồi.
“Mẹ nó, cái này cũng chân thật quá rồi.”
Lưu Đống Lương nhìn Trần Giang Hà và Lâm Tư Tề sóng vai đi xa, móc ra một điếu thuốc, lúc muốn châm lửa thì phát hiện trong túi không có bật lửa, đành phải tự hút nỗi cô đơn.
Mấy phút sau, lớp trưởng Trần và bí thư chi bộ Lâm đi đến văn phòng của Đoàn Uỷ.
Lâm Tư Tề lễ phép gõ cửa, sau khi nhận được lời đáp lại từ bên trong thì đẩy cửa đi vào, phát hiện người ngồi trong phòng làm việc không phải là giáo viên Đoàn Uỷ, mà là hai học trưởng trước ngực treo bảng hiệu cán bộ Đoàn Uỷ.
“Chào học trưởng, xin hỏi thầy Triệu có ở đây không?”
Giọng nói của Lâm Tư Tề rất ngọt ngào, ánh mắt hai học trưởng đồng loạt nhìn về phía cô, hai con ngươi đều không nhúc nhích.
Hai người nhìn chằm chằm Lâm Tư Tề một lúc lâu, một người trong đó cười đáp lại: "Thầy Triệu đi họp, hai người là người lớp nào, tìm thầy ấy có chuyện gì?"
“Tôi là bí thư chi bộ khoa Quản trị kinh doanh ban 1, Lâm Tư Tề.”
Lâm Tư Tề tự giới thiệu, sau đó đưa tay chỉ Trần Giang Hà: "Đây là lớp trưởng của chúng tôi, Trần Giang Hà, hai chúng tôi đến phỏng vấn.”
“Phỏng vấn?”
Học trưởng nhíu mày, nói: "Công tác kết nạp thành viên mới của Đoàn Uỷ đã kết thúc, các cậu đến chậm rồi.”
“Chúng tôi được giáo viên hướng dẫn đề cử.” Lâm Tư Tề nói.
“À, thì ra là thế, vậy các cậu không cần tìm thầy Triệu, phỏng vấn ở chỗ chúng tôi, sau đó báo xin phê chuẩn là được.”
“Tôi là phó trưởng ban giám sát Đoàn Uỷ, bí thư chi bộ lớp 2 ngành Thương mại Quốc tế khoá 05 Nghiêm Tử Hàng, vị này là phó trưởng ban tổ chức Đoàn Uỷ, Cảnh Thế Cương lớp 1 ngành Tài vụ và Kế toán khóa 05.”
Học trưởng tên là Nghiêm Tử Hàng đứng dậy giới thiệu, sau đó hỏi: "Hai người các cậu ai phỏng vấn trước?"
Nghe vậy, Trần Giang Hà và Lâm Tư Tề liếc nhau, nghĩ thầm đến sớm không bằng đến đúng lúc, đây không phải là vừa đúng lúc sao?
Tất nhiên phải ưu tiên phái nữ, Trần Giang Hà rất có phong độ đưa mắt nhìn Lâm Tư Tề, ý bảo cô lên trước, còn mình thì lui ra ngoài.
Kết quả không lâu sau, Lâm Tư Tề mang vẻ mặt giận dữ đi ra, bĩu môi buồn bực nói: "Đây là phỏng vấn cái quái gì, quả thực là cố tình làm người ta ghê tởm mà! Lớp trưởng, chúng ta trở về đi.”
“Sao vậy?” Trần Giang Hà đi đến trước mặt Lâm Tư Tề, cau mày nói: "Hai tên lông lá bên trong bắt nạt cậu?"
"Tên phó trưởng ban tổ chức, vừa mở miệng đã hỏi số đo ba vòng của tớ, hỏi tớ có bạn trai chưa, còn hỏi lần đầu tiên làm là khi nào, sau đó híp mắt bảo tớ thi triển tài nghệ, nhảy một điệu cho hắn ta xem thì coi như vượt qua phỏng vấn, nhảy cái con mẹ nó chứ!"
"Còn tên phó trưởng ban giám sát nữa, gã ta cũng không phải tên tốt lành gì, từ đầu đến cuối không nói một lời nào mà cứ nhìn chằm chằm vào ngực tớ, còn cố ý thè lưỡi, đức hạnh quá thối nát thật sự làm cho người ta phản cảm! Cũng không biết người như vậy sao có thể được chọn làm cán bộ Đoàn Uỷ!”
Lâm Tư Tề càng nói càng tức, tính cách của cô vốn hướng ngoại giỏi giao tiếp, đối với một ít ánh mắt hoặc lời nói to gan của người khác phái, cô sẽ không quá để ý, nhưng trong trường hợp đang phỏng vấn, hai tên học trưởng xa lạ kia lại dám trắng trợn đùa giỡn và dùng ánh mắt gian dâm cô, làm cô cảm thấy cực kỳ ghê tởm.
“Mẹ nó.”
Trần Giang Hà nhướng mày: "Cậu ở đây chờ tôi, tôi đi vào gặp bọn họ.”
“Lớp trưởng, cậu đừng xúc động.”
Lâm Tư Tề giơ tay giữ chặt anh, sợ anh đi vào xung đột với hai tên ngốc kia.
“Yên tâm, tôi là người biết giảng đạo lý, đi vào dạy bọn họ cách tôn trọng người khác.”
Trần Giang Hà đẩy tay Lâm Tư Tề ra, sải bước tiến lên đẩy cửa ra, sau đó lại đóng cửa lại.
Lâm Tư Tề lo lắng anh sẽ gặp chuyện không may, lấy điện thoại ra gọi cho phụ đạo viên Từ Chỉ Tích.
Mới vừa báo cáo tình huống cho cô Từ xong, Lâm Tư Tề lập tức nghe thấy nhiều tiếng lách cách truyền ra từ trong văn phòng, cô cảm thấy sắp hỏng bét, lập tức đẩy cửa đi vào.
“Này...”
Lâm Tư Tề sửng sốt, vốn tưởng rằng dưới tình huống hai chọi một, lớp trưởng có thể phải chịu thiệt.
Không ngờ hai tên học trưởng kia lại bị lớp trưởng một trái một phải đè trên mặt đất, giống như là hai con gà đóng đinh trên thớt đợi làm thịt, không thể động đậy.
"Mẹ mày hai bọn bây là cái quái gì, trước đó đùa giỡn bí thư chi bộ lớp tao, bây giờ còn dám ra vẻ ở trước mặt tao?"
“Lớn lên như hai cây giá đỗ, sức chiến đấu cộng lại cũng không bằng năm phần của tao, có tư cách gì ra vẻ?”
Sắc mặt Trần Giang Hà trầm xuống, giống như ba đang dạy con trai, công kích vật lý chồng lên công kích tinh thần, dùng hết sức trào phúng giễu cợt.
Trần Giang Hà xuất thân từ nông thôn, chiều cao và sức mạnh đều vượt xa hai tên học trưởng yếu đuối Nghiêm Tử Hàng và Cảnh Thế Cương, nói cách khác, tám hào tiền cơm cũng không phải ăn không, tám múi cơ bụng cũng không phải luyện không, thời điểm mấu chốt thật sự rất đỉnh.
Lâm Tư Tề nhìn Trần Giang Hà bây giờ, hai mắt mở to, trong đầu chỉ có ba chữ - - đẹp trai quá!
“Buông, buông tay, tôi không thở nổi, sắp ngạt thở rồi.”
------



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất