Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 106: Hôi Tẫn Chi Nhận (2)

Chương 106: Hôi Tẫn Chi Nhận (2)

- Gào gào gào!
Cẩu Đầu Nhân Vương phát ra tiếng gầm thét tức giận, từng luồng dư âm trùng kích khuếch tán ra, trên đầu mọi người không ngừng toát ra sáu bảy mươi điểm tổn thương, mà chức nghiệp Pháp hệ đều bị sóng âm chấn không ngừng lùi lại, chỉ có thể dựa vào trên tường.
- Đám kiến hôi hèn mọn, các ngươi dám khinh nhờn nơi thần thánh này, tiếp nhận trừng phạt tử vong đi!
Cẩu Đầu Nhân Vương cao hơn rất nhiều giẫm mạnh một cái lên đấy, gạch đá trong phạm vi bán kính 5 mét đều bị chấn động bay lên.
Hai MT chứng kiến lực tàn phá kinh khủng ấy, sau lưng không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh, may mắn rút lui khỏi trước một bước, bằng không một chịu một cước thôi thì hậu quả khó mà lường được.
Vào lúc hai người còn đang vui mừng, liền thấy hai tay Cẩu Đầu Nhân Vương nắm chặt đại kiếm, đột nhiên vung lên đối với hai MT ở xa xa, một luồng kiếm khí màu đen xé toạch khoảng không, chém trên thân hai người, đều toát ra hơn 600 thương tổn.
- Kiếm khí quần công?
Bạch Khinh Tuyết mày nhíu chặt, không nghĩ tới thanh máu xuống đến 30%, lại sẽ cải biến khoảng cách công kích. Công kích từ xa đã có thương tổn cao như vậy, đây là hai MT mở ra kỹ năng bảo vệ tánh mạng, kết quả sau khi thương tổn giảm xuống 50%. Độ khó tiến công chiếm đóng Cẩu Đầu Nhân Vương đúng là tăng lên mấy lần, biến thành khó đối phó hơn rồi, nếu như Cẩu Đầu Nhân Vương cấp thủ lĩnh Lĩnh cũng là như thế này, vậy thì nàng dự tính rằng, có thể có mười phần trăm xác xuất thành công cũng không tệ rồi.
- Tất cả trị liệu toàn bộ thêm máu hai MT, những người khác rời xa vị trí hai MT, MT chú ý chạy chỗ, tuyệt đối không nên bị cận thân, còn lại những Chiến Sĩ khác chuẩn bị Xung Phong ngăn chặn.
Thạch Phong lập tức chỉ huy.
Thạch Phong lời còn chưa nói hết, Cẩu Đầu Nhân Vương liền động rồi.
Một bước ra khỏi nơi gạch đá vỡ vụn, đột nhiên phóng tới Thủ Hộ Kỵ Sĩ Khả Nhạc gây cừu hận đầu tiên.
Thoáng chốc đã đi tới trước người Khả Nhạc, vung một kiếm xuống, mang theo một trận gió lốc, mà ban nãy Khả Nhạc đã bị hơn 600 thương tổn, thanh mái còn dư lại không đến một nửa, còn chịu một kiếm cận chiến, 100% sẽ chết.
Theo đại kiếm rơi xuống, vang lên một tiếng nổ, một trận gió lốc cuốn sạch cả đại sảnh.
- Ơ, mình còn sống?
Khả Nhạc lúc này mở mắt ra, phát hiện trước mắt không có thay đổi thành một màu đen kịt, mà trước người hắn đứng một bóng lưng quen thuộc, lập tức kinh hô nói:
- Phong ca!
- Chạy mau!
Tuy Thạch Phong dùng hai kiếm chống đỡ uy lực một kiếm này, bất quá Cẩu Đầu Nhân Vương đã chuẩn bị chém ra kiếm thứ hai, không còn chống đỡ, Thạch Phong cũng chỉ đành dùng ra kỹ năng bảo vệ tánh mạng, Ngự Kiếm Hồi Thiên.
Khả Nhạc không dám dừng lại, vội vàng chạy đi, mà bốn cái kỹ năng trị liệu lúc này mới rơi xuống trên người Khả Nhạc, làm hắn khôi phục trạng thái đầy máu.
Ngay lúc Khả Nhạc vừa chạy ra khoảng cách một hai mét, chợt nghe đến tiếng vang gạch đá nổ tung, bụi đất tung bay.
Lập tức Thạch Phong từ trong bụi đất chạy ra, không hề dám dừng lại nửa bước, dù sao Cẩu Đầu Nhân Vương cuồng bạo, có được năng lực giết hắn trong nháy mắt.
Thạch Phong chân trước vừa chạy ra, Cẩu Đầu Nhân Vương liền chân sau đi theo, bất quá mục tiêu không phải Thạch Phong, mà là Khả Nhạc chạy trốn.
- Xung Phong ngăn cản!
Thạch Phong đương nhiên sẽ không để Cẩu Đầu Nhân Vương như ý nguyện.
Thạch Phong ra lệnh một tiếng, ba Cuồng Chiến Sĩ vẫn luôn đứng xem bắt đầu Xung Phong liên tiếp. Lần Xung Phong đầu tiên chỉ làm cho Cẩu Đầu Nhân Vương dừng một chút, lần Xung Phong thứ hai tiếp theo khiến nó lui một bước, lần Xung Phong thứ ba lại lui hai bước, mặc dù không có hiệu quả gây choáng, nhưng có hiệu quả đánh lui là được rồi.
Xung Phong xong xuôi, những Cuồng Chiến Sĩ này lập tức tránh ra, có người một chậm một bước, bị kiếm khí quét ngang quẹt vào thân thể, trong nháy mắt thanh máu về không, nằm trên mặt đất.
Kiếm khí công kích của Cẩu Đầu Nhân Vương, khoảng cách càng gần thương tổn càng cao, cách xa nhau hai ba mét, một kiếm có thể giết MT ngay lập tức, huống chi Cuồng Chiến Sĩ có phòng ngự và điểm sinh mệnh kém xa MT.
Bất quá trả giá như thế vẫn rất đáng, chí ít có thể trì hoãn không ít thời gian, làm cho hai MT nhiều hi vọng còn sống sót hơn mấy phần.
Các chức nghiệp Pháp hệ có kỹ năng hạn chế cũng đều bắt đầu kiềm chế Cẩu Đầu Nhân Vương, giúp hai MT có thể nói là tuy phải kinh sợ nhưng không có nguy hiểm. Trong đó có lực kiềm chế tốt nhất phải kể tới Tà Ác Tiên Si của Hắc Tử, Cẩu Đầu Nhân Vương vì giãy bụi gai, cũng mất một ít thời gian. Băng Sương Tân Tinh của các Pháp hệ khác, căn bản không tạo hiệu quả đóng băng nổi, chỉ dùng Băng Phong Cầu làm chậm lại, bất quá hiệu quả quá mức bé nhỏ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Khả Nhạc và Quỷ Trảm bị đuổi chạy lung tung, cũng may đều còn sống sót.
Rốt cuộc thời gian Cẩu Đầu Nhân Vương cuồng bạo chấm dứt, khôi phục nguyên dạng, bất quá lúc cuồng bạo, tốc độ khôi phục tánh mạng của nó cũng gia tăng không ít, bây giờ thanh máu đã khôi phục được hơn 50%, chính là hơn sáu mươi ngàn điểm sinh mệnh.
- Luân chuyển công kích!
Cuồng bạo chấm dứt, Thạch Phong đương nhiên sẽ không khách khí, lập tức triển khai phản công.
Bốn người liên thủ cắt công kích, lần nữa làm cho Cẩu Đầu Nhân Vương lâm vào thế bất lợi. Hơn nữa bốn người liên thủ công kích, phối hợp càng ngày càng thuần thục, mấy phút đồng hồ sau, đã hành Cẩu Đầu Nhân Vương còn có 20% điểm sinh mệnh.
Lúc này đây Cẩu Đầu Nhân Vương không cuồng bạo nữa, mà buông bỏ đại kiếm, biến ra hai thanh kiếm một tay, nó dài và có màu đỏ như máu còn khắc phù văn, bắt đầu điên cuồng quơ múa, giống như một trận bão, cuốn sạch hết thảy, hễ là bị đụng chạm vào thì, tất cả đều biến thành tro bụi.
Đây cũng là đại chiêu của Cẩu Đầu Nhân Vương… Kiếm Nhận Phong Bạo.
- Tất cả Chiến Sĩ Xung Phong, sau đó lập tức rời đi; tất cả Pháp hệ đều dùng kỹ năng hạn chế, cũng chú ý né tránh bão, cách xa ít nhất phạm vi 10 mét.
Thạch Phong lập tức hô.
Đánh đến hiện tại, tất cả mọi người đã hết sức tin tưởng Thạch Phong, đều không có chút do dự, trước tiên Xung Phong.
Sau đó cả đám Chiến Sĩ, kể cả Bạch Khinh Tuyết đều cùng một chỗ vọt tới, đụng vào thân mình Cẩu Đầu Nhân Vương. Pháp hệ đều thả ra Băng Phong Cầu, Hắc Tử dùng Tà Ác Tiên Si, bảy cái dây leo trói hai chân Cẩu Đầu Nhân Vương lại, lập tức làm cho tốc độ Cẩu Đầu Nhân Vương giảm mạnh, lực đạo xoay tròn cũng yếu đi bao nhiêu.
Mặc dù tốc độ Cẩu Đầu Nhân Vương dùng Kiếm Nhận Phong Bạo chậm rất nhiều, uy lực cũng giảm bớt một chút, bất quá vẫn là có có một vài người bị cuốn vào rồi, không đến hai giây thành thịt nát.
Sau 15 giây Kiếm Nhận Phong Bạo duy trì liên tục, toàn bộ đoàn hai mươi người, đã chết mất 6 người, trong đó hai gã Cuồng Chiến Sĩ, một gã Thích Khách, một gã Mục Sư, một gã Du Hiệp, một gã Kiếm Sĩ, mà Cẩu Đầu Nhân Vương còn có 10% điểm sinh mệnh.
Mắt thấy hai MT đã máu tàn, mà Cẩu Đầu Nhân Vương đang ở trước mặt, hai kiếm chém về phía cái cổ hai người họ. Khi phải đi đời nhà ma, Thạch Phong vọt ra từ sau lưng Cẩu Đầu Nhân Vương.
Thâm Uyên Thúc Phược!
Phong Lôi Thiểm!
Nhị Liên Trảm!
Chín cái xiềng xích thoáng chốc đã trói chặt Cẩu Đầu Nhân Vương, khiến nó không thể động đậy, cứu hai MT, sau đó cuồng chém một hồi, kiếm này đến kiếm khác chém vào nhược điểm của Cẩu Đầu Nhân Vương, tốc độ xuất kiếm nhanh kinh người.
Bạch Khinh Tuyết cũng không khỏi khiếp sợ vì tốc độ và độ chính xác khi Thạch Phong xuất kiếm. Vừa để ý điều đó nhưng nàng không có dừng lại, cũng từng kiếm một chém đi lên.
Ngắn ngủn 3 giây, mọi người liền mang đi gần 4 ngàn điểm tổn thương, làm cho Cẩu Đầu Nhân Vương biến thành máu tàn.
- Gào!
Cẩu Đầu Nhân Vương thực sự phẫn nộ rồi.
Theo một tiếng rít lên, cả đại sảnh ngôi mộ cũng bắt đầu rung động lắc lư.
Đây là đại chiêu cuối cùng của Cẩu Đầu Nhân Vương… Tử Vong Chấn Nhiếp, làm cho kẻ địch phạm vi 50 mét chung quanh lâm vào trạng thái sợ hãi, không thể công kích, duy trì liên tục 10 giây.
Lập tức tất cả mọi người lâm vào sợ hãi, ngơ ngác đứng tại nguyên chỗ không thể nhúc nhích.
Cẩu Đầu Nhân Vương lộ ra nụ cười lạnh nhân tính hóa, vung hai kiếm lên, trong nháy mắt liền mang đi một Cuồng Chiến Sĩ và một gã Thích Khách, bắt đầu không ngừng giết chóc.
Một kiếm tiếp một kiếm, hai MT liền chết, mà thời gian mới trôi qua ngắn ngủn chưa đến 4 giây, nếu tiếp tục như vậy, 10 giây sau, tất cả mọi người phải chết.
Mắt thấy toàn bộ đoàn chết hơn phân nửa, đến phiên Thạch Phong.
Thạch Phong rốt cuộc có thể động đậy, nói như thế nào cũng đã mở ra thể chất siêu phàm, kháng tính sợ hãi so với người chơi bình thường cao một chút, thời gian sợ hãi cũng ngắn không ít.
Bất quá kiếm của Cẩu Đầu Nhân Vương đã rơi xuống, tránh cũng không thể tránh, Thạch Phong giận quát một tiếng, mở Sinh Mạng Hộ Thuẫn, chỉ trong lúc ngàn cân treo sợi tóc đó dùng Thâm Uyên Giả chặn một kiếm này, tiếp đấy cả người bị chém bay ra ngoài, trên đầu toát ra hơn 640 thương tổn.
May rằng Thạch Phong có 1000 điểm sinh mệnh, tăng thêm Sinh Mạng Hộ Thuẫn giảm bớt thương tổn, còn sống, bất quá lá chắn ấy cũng bị đánh nát rồi.
Cẩu Đầu Nhân Vương chứng kiến Thạch Phong không chết, hơi kinh ngạc, vì vậy phóng tới Thạch Phong, cho Thạch Phong ăn một kích cuối cùng.
Huyễn Ảnh Sát!
Cửu Đầu Long Trảm!
Phân thân dùng Chống Đỡ chặn Cẩu Đầu Nhân Vương, đồng thời cũng mở ra Ngự kiếm hồi thiên, có thể kéo dài không ít thời gian.
Mà Cẩu Đầu Nhân Vương bị chín chuôi Thâm Uyên Giả không ngừng công kích, điểm sinh mệnh không ngừng giảm xuống, chỉ còn lại không tới 1% điểm sinh mệnh.
Thạch Phong chứng kiến Ngự kiếm hồi thiên của mình cũng làm lạnh xong, cũng mở ra Ngự kiếm hồi thiên, cách xa nhau mười mét, sử dụng kiếm khí công kích, hơn một trăm rồi lại hơn một trăm mang đi sinh mạng của Cẩu Đầu Nhân Vương.
Sau khi Cẩu Đầu Nhân Vương xử lý phân thân, điểm sinh mệnh còn thừa lại không đến 300 điểm, đột nhiên ném ra hai thanh kiếm dài, đâm về Thạch Phong, nhưng đáng tiếc bị Ngự kiếm hồi thiên của Thạch Phong ngăn trở. Chỉ có điều Cẩu Đầu Nhân Vương chưa hề từ bỏ, hóa thành một ảo ảnh, trong chớp mắt vọt tới trước người Thạch Phong, một móng vuốt đập xuống.
Thạch Phong chứng kiến Phong Lôi Thiểm CD chấm dứt, Huyết Sắc Chi Nhận ngăn trở móng vuốt, Thâm Uyên Giả hóa thành một luồng sét, chém vào trên cổ Cẩu Đầu Nhân Vương.
Oành một tiếng, Thạch Phong bị đánh lên trên vách tường, còn thừa lại một tia máu, mà Cẩu Đầu Nhân Vương cũng nằm trên mặt đất, không nhúc nhích!
Thạch Phong cũng đột nhiên thăng một cấp, đạt tới cấp 7.
Tuôn ra một đống lớn vật phẩm.
Trong đó có một kiện vật phẩm dị thường chói mắt, tản mát ra ánh sáng bạc yêu dị, làm cho người ta không rét mà run.
- Hôi Tẫn Chi Nhận!
Sau khi Thạch Phong thấy, khiếp sợ không thôi.
Thứ này chính là vật phẩm từ Nghĩa Địa Ám Nguyệt Mộ Địa trong truyền thuyết, ở kiếp trước hắn cũng chỉ nghe qua, chưa từng thấy được


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất