Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 133: Hoả Vũ

Chương 133: Hoả Vũ

Hồng Diệp Sâm Lâm, cỏ xanh mướt như tấm thảm.
Một đội người chơi cấp 5 đang vây giết ba con Sâm Lâm Lang cấp 5, chiến đấu tiến lui đúng mực, giết ba con Sâm Lâm Lang liên tục bại lui, chỉ chốc lát một con Sâm Lâm Lang đã chết ở dưới quả cầu lửa bay tới, chỉ còn lại hai con máu tàn.
- Đội trưởng, chúng ta đều cấp 5 rồi, cũng giết ngán Sâm Lâm Lang, hay là dứt khoát đi giết Sư Tử Thảo Nguyên đi, nghe nói chỗ đó đồ rơi xuống không tồi, hơn nữa kinh nghiệm để mọi người chia nhau cũng nhiều một ít.
Thuẫn Chiến Sĩ uy mãnh vừa ngăn cản Sâm Lâm Lang công kích vừa nói.
- Hay là thôi đi, bây giờ là thời buổi rối loạn, ngươi quên người Võ Lâm Minh chúng ta đều bị treo giải thưởng à, một người trị giá 1 ngân tệ, bao nhiêu người đều chờ đợi làm vụ giao dịch này.
Đội trưởng Nguyên Tố Sư lắc đầu, cảm thấy không an toàn.
Một Cuồng Chiến Sĩ làn da vàng như nến khinh thường nhếch miệng nói:
- Đội trưởng, ngươi chừng nào thì nhát gan như vậy.
- Trước đoạt trang bị của đám tinh anh, thời điểm đối mặt với nhiều người chơi, vậy mà không thấy tay ngươi run nha.
- Võ Lâm Minh chúng ta nói thế nào cũng nổi tiếng là công hội lớn ở Hồng Diệp Trấn, ta không tin người nào lại không có mắt như thế, dám đến đánh chết chúng ta, cho dù đến đây, chúng ta vừa vặn có thể xử lý bọn họ kiếm được chút tiền lời.
Đội trưởng Nguyên Tố Sư hơi gật đầu, cảm giác có đạo lý.
Ở Hồng Diệp Trấn chỉ có Võ Lâm Minh bọn họ bắt nạt người khác, ai dám chọc Võ Lâm Minh, quả thực là muốn chết.
Đội trưởng Nguyên Tố Sư nói:
- Được, giết xong hai con Sâm Lâm Lang này, rồi chúng ta đi giết Sư Tử Thảo Nguyên.
- Tốt quá.
Thuẫn Chiến Sĩ nhếch miệng cười, dùng tấm thuẫn kháng bay một con Sâm Lâm Lang, một cái Anh Dũng Đả Kích giết chết một con Sâm Lâm Lang máu tàn khác.
Ngay khi tiểu đội thuộc Võ Lâm Minh xử lý một con Sâm Lâm Lang cuối cùng xong, đột nhiên phát hiện có một đoàn đội hơn hai mươi người xông tới, hơn nữa mỗi người chơi đều là hồng danh, rõ ràng giết không ít người.
- Huynh đệ chúng ta khá may mắn. Bọn họ đều là thành viên Võ Lâm Minh.
Một nữ Thích Khách hồng danh có vóc người nóng bỏng xuất hiện từ trạng thái Tiềm Hành, nở nụ cười nhìn đám người Võ Lâm Minh.
Võ Lâm Minh lập tức cảm thấy toàn thân phát lạnh, nữ Thích Khách này rõ ràng cho thấy là kẻ dò đường trước cho cái đoàn kia, nãy giờ vẫn luôn trốn ở bên cạnh tiểu đội Võ Lâm Minh bọn họ, vậy mà bọn hắn không có phát giác được.
- Các người muốn làm gì?
Đội trưởng Nguyên Tố Sư nhìn chung quanh một vòng, lạnh giọng hỏi.
- Làm cái gì?
Nữ Thích Khách cười dịu dàng liếc nhìn tên đội trưởng Võ Lâm Minh kia, cười nói:
- Đương nhiên là tìm mấy người làm vài chuyện vui vẻ sung sướng.
- Hoả Vũ tỷ nói chuyện với bọn họ làm gì, trực tiếp giết là được.
Một Du Hiệp đã giương cung tiễn, nhắm vào Mục Sư Võ Lâm Minh.
Thuẫn Chiến Sĩ bên Võ Lâm Minh biết mình không phải đối thủ của bọn này, nên đe dọa nói:
- Các người nên suy nghĩ cho rõ, đối địch với Võ Lâm Minh bọn tao chắc chắn sẽ không có kết cục tốt. Chờ bọn này xử lý xong tên Dạ Phong kia, nhất định sẽ trừng trị những đứa đánh chết thành viên Võ Lâm Minh, bọn mày phải suy nghĩ kỹ càng, đừng phạm sai lầm.
- Võ Lâm Minh rất đáng gờm sao?
Nữ Thích Khách gọi là Hoả Vũ vuốt vuốt chủy thủ trong tay, cười như không cười nói.
- Nhưng sao ta lại nghe nói các ngươi bị thần tượng Dạ Phong của ta giết đến mức ngã trái ngã phải?
- Hơn nữa các người cũng dám tìm thần tượng của ta gây chuyện, thì đã là gây sự với ta rồi, tất cả đều chết ở chỗ này đi.
- Các huynh đệ ra tay đi, đừng để bọn họ chạy.
Nói xong, hơn hai mươi người vây giết tiến sát đến chỗ thành viên Võ Lâm Minh.
Nữ Thích Khách tên Hoả Vũ lướt đến sau lưng tên đội trưởng phe Võ Lâm Minh. Trực tiếp Kích Choáng, chủy thủ lạnh như băng lau qua cổ của vị đội trưởng kia, sau đó sử dụng Bối Thứ cộng Dịch Cốt. Thủ pháp sạch sẽ gọn gàng.
Những người khác bên Võ Lâm Minh thấy một màn như vậy đều sợ hãi, suy nghĩ chống cự cũng không có, xoay người bỏ chạy.
Nhưng nào có dễ dàng chạy mất được, trực tiếp bị Tường Băng của Nguyên Tố Sư ngăn trở, sau đó Hàn Băng Cầu làm chậm lại, vài tên Cuồng Chiến Sĩ chia nhau dùng Xung Phong và Đoạn Cân, làm cho tốc độ di động của Võ Lâm Minh giảm mạnh, tốc độ chạy trốn không có nhanh hơn con rùa đen bao nhiêu, rất nhanh tất cả mọi người đều bị giết chết.
- Thu thập đồ rơi xuống. Chúng ta đi tìm mục tiêu kế tiếp.
Nữ Thích Khách tên Hỏa Vũ nói.
- Những người này thật béo, lại cống hiến 3 món trang bị Thanh Đồng. Không biết tiểu đội Dạ Phong mạnh hơn bọn họ rất nhiều lần sẽ béo bở tới trình độ nào.
Một Cuồng Chiến Sĩ đang dọn dẹp đồ rơi xuống, thấy trang bị Thanh Đồng liền chảy nước miếng.
- Như thế nào, Thủy Ngưu ngươi có ý định đánh đồng đội thần tượng của ta sao?
Hỏa Vũ nhìn về phía Cuồng Chiến Sĩ, mỉm cười hỏi.
Cuồng Chiến Sĩ gọi Thủy Ngưu kia giật mình, luôn miệng cười nói:
- Ta nào dám, ta chỉ là trong đầu ảo tưởng một chút mà thôi, nếu ta thực đi tìm cũng sẽ bị bọn họ giết chết.
- Hừ, coi như ngươi tự biết mình.
Hỏa Vũ nói xong quay người rời đi, tìm mục tiêu mới.

Hồng Diệp Trấn, xóm nghèo, quán rượu Tuý Tâm.
Ầm!
Thiết Kiếm Cuồng Sư xem xong báo cáo của thủ hạ, tức giận đập nát bình rượu.
- Ai có thể nói cho tao biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
- Vì cái gì người chết đều là Võ Lâm Minh chúng ta? Mà đồng đội của Dạ Phong thì ngay cả một cái bóng cũng không tìm thấy?
Căn cứ thủ hạ báo cáo, trong vòng bốn tiếng đồng hồ, Võ Lâm Minh ở Hồng Diệp Trấn đã chết năm mươi tám người, trong đó có chín tên tinh anh cấp cao, không chỉ đẳng cấp rớt một cấp, còn mất một trang bị, tạo thành tổn thương cực lớn, mà Thiết Kiếm Cuồng Sư còn phải đền bù tổn thất của bọn họ.
Ngoài ra thành viên tử vong quá nhiều còn đả kích nghiêm trọng lòng trung thành của thành viên Võ Lâm Minh, muốn rời khỏi công hội, không muốn bị cuốn vào trong trò truy giết này, nếu như không nhanh chóng giải quyết, Võ Lâm Minh ở Hồng Diệp Trấn sẽ tan tành.
- Thiết Kiếm lão đại, bọn họ có khả năng đã trốn mới không tìm được, không bằng chúng ta tăng giá treo giải thưởng cao lên, như vậy những cao thủ chân chính kia mới có thể động tâm.
Con ngươi của Tây Môn Phiêu Huyết đảo một vòng, đề nghị.
- Được, lập tức tăng giá treo giải thưởng cho tao, tao cũng không tin tìm không thấy bọn họ.
Thiết Kiếm Cuồng Sư hơi gật đầu, lập tức nói.
- Nhớ kỹ, chỉ cần có tin tức của bọn họ, lập tức báo cho Tuyệt Thiên.
- Giao cho ta đi lão đại, ta sẽ làm được.

Ở trong phòng đoán tạo trung cấp, Thạch Phong vẫn luôn lặp lại công việc giống y như đúc.
Lấy ra một viên Đá Kiên Cố, trực tiếp dùng Băng Lam Ma Diễm nung khô, lại dùng Phù Văn Thiết Chùy gõ vài cái, một khối Ma Đao Thạch có phẩm chất cao ra đời.
Hệ thống: Đoán tạo Ma Đao Thạch cao cấp thành công, tăng thêm 1 điểm độ thuần thục, lấy được 200 điểm kinh nghiệm.
Ma Đao Thạch cao cấp, tiêu hao phẩm, sau khi sử dụng có thể giúp độ bền của vũ khí có đẳng cấp từ cấp 20 trở xuống khôi phục 8 đến 12 điểm, đồng thời làm cho vũ khí tạo thành thương tổn gia tăng 3%, duy trì liên tục trong 30 phút, có thể sử dụng ba lượt.
Thứ này càng về sau càng đáng giá, bởi vì quái vật càng lợi hại thì càng tiêu hao độ bền, nhất là quái vật sau cấp 7, chúng có vài kỹ năng tiêu hao độ bền vũ khí trên diện rộng, cho nên Ma Đao Thạch là vật phẩm cần thiết khi chiến đấu ở dã ngoại.
So sánh với Ma Đao Thạch bình thường, Ma Đao Thạch cao cấp không chỉ khôi phục độ bền càng nhiều, còn gia tăng độ sắc bén, làm thương tổn tăng lên 3%, cái hiệu quả này không thua gì BUFF, đối với cận chiến tăng lên còn không phải nhỏ, nhất định sẽ khiến rất nhiều chức nghiệp cận chiến chạy theo như vịt, mua rồi còn muốn mua nữa, bởi vì không có người chơi nào có thể chấp nhận điểm thương tổn khi mình đánh quái lại giảm xuống, cho dù chỉ giảm có 3%.
Ngay lúc Thạch Phong chế tác hết mớ Ma Đao Thạch cao cấp.
Hệ thống: Chúc mừng người chơi trở thành người đầu tiên tấn tăng làm Học Đồ đoán tạo trung cấp ở Thần Vực, khen thưởng cho người chơi mười khối Phù Văn Chi Cương, lấy được 50 nghìn điểm kinh nghiệm.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất