Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 430: Nguồn gốc của mọi tội lỗi (2)

Chương 430: Nguồn gốc của mọi tội lỗi (2)

Nếu như quả thật là để vật phẩm nhặt được vào trong ba lô, không cần có thời gian giữ hai tiếng, như vậy bản thân Hắc Viêm chính là hồng danh, nếu chết thì trang bị trên người ít nhất cũng phải rơi ra hơn nửa, nhưng một kiện cũng không có.
- Xích Vũ ca, không ổn rồi, nếu đồ rơi ra để vào ba lô thì không rớt ra nữa, vậy chúng ta muốn cướp thì càng khó hơn.
Nữ Du Hiệp Liễu Thiên Thiên có chút lo lắng nói.
Hiện tại có nhiều người chơi như vậy, chỉ cần bị nhặt được, như vậy bọn họ một chút cơ hội cũng không có.
- Đã là như vậy, chúng ta có thể nhặt bao nhiêu thì nhặt bấy nhiêu đi, đều buông tay ra.
Xích Vũ chau mày, vốn bọn họ đã chuẩn bị xong đường lui, không ngờ đồ Cơ Giới Đồ Lục Giả rơi ra lại có trò như vậy, hoàn toàn quấy phá kế hoạch của hắn, về phần Thạch Phong có chết hay không, Xích Vũ không hề hoài nghi, toàn bộ khu vực đều bị ma pháp oanh tạc điên cuồng, bất kỳ tiềm hành nào cũng là vô dụng, hơn nữa hắn cũng không nhìn thấy Thạch Phong sử dụng bất kỳ kỹ năng gì.
- Các huynh đệ, giết đi. Không thể để các công hội cường thế lấy được đồ rơi ra, chúng ta chỉ cần bỏ vào trong ba lô của mình thì đồ chính là của chúng ta rồi.
Vốn các người chơi tán nhân chỉ là nhìn một chút, không thật sự nghĩ tới cướp đồ rơi ra, dẫu sao không có người chơi của công hội thủ hộ, ai cướp người đó chết, chỉ cần nhận biết rồi, đồ nhặt được tất sẽ rơi, ngoài ra còn phải đáp vào cả cấp bậc và trang bị của mình, chỉ có kẻ điên mới liều một phen, nhưng hiện tại thì khác.
Hắc Viêm ở trước công chúng nhặt nhiều vật phẩm như vậy, kết quả sau khi chết lại không có bất kỳ thứ gì rơi ra, đủ để chứng tỏ vật phẩm rơi ra ai nhặt được thì là của người đó.
Lúc trước là không bất kỳ cơ hội và hy vọng gì, hiện tại có một tia hy vọng có thể có được một kiện vật phẩm cấp Tinh Kim thậm chí là cấp Ám Kim, điều này sao có thể không khiến các người chơi tán nhân điên cuồng..
Đột nhiên, mấy chục vạn người loạn thành một đống, đều điên cuồng sử dụng ma pháp về phía địa điểm rơi ra, khiến người khác không thể chạm tới vật phẩm đã rơi.
Mà trong bất tri bất giác, một hồi chém giết có quy mô lớn nhất trong Bạch Hà Thành, hoặc có thể nói là toàn bộ Tinh Nguyệt Vương Quốc, hoặc là toàn bộ Thần Vực đã được bắt đầu. Trường hợp chiến đấu hoàn toàn là loạn thành một đống, ước chừng mấy chục vạn người chơi, cho dù cao thủ ở trong loại đại chiến này cũng không mang tới nhiều tác dụng, thậm chí tự bảo vệ mình cũng khó.
- Kiếm Ảnh ca, có phải chúng ta cũng nên đi cướp một chút không, nói không chừng có thể cướp được một kiện vật phẩm cấp Ám Kim, nếu vận khí tốt, nói không chừng có thể có được một kiện vật phẩm cấp Sử Thi, vậy chúng ta sau này sẽ không cần phải lo nữa.
Nữ Kỵ Sĩ Ban Cưu đứng trên nhà cao tầng cách chiến trường xa xa hưng phấn nói.
Loạ chiến đấu mấy chục vạn người này, trừ khi là tâm làm bằng đá, bằng không đều sẽ bị loại cảnh tượng hùng tráng này khiến cho rung động, muốn gia nhập vào đó để thi triển thân thủ, nhân tiện cướp lấy bảo vật.
- Được, chúng ta cũng đi.
Loại người theo đuổi kỹ xảo chiến đấu như Kiếm Ảnh này, tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, tuy Thạch Phong đã sớm khuyên bọn họ đừng tới, có điều Kiếm Ảnh vẫn không nhịn được mà đáp ứng.
Nếu có thể giống như Thạch Phong, một lần cướp đi ba bốn món đồ rơi ra, cho dù cuối cùng chết cũng đáng, dẫu sao đối mặt với mấy chục vạn người, cho dù kỹ thuật chiến đấu có cao tới mấy, cho dù là đệ nhất nhân trên bảng cao thủ của Thiên Cơ Các, được xưng là Bất Bại Chi Thần cũng không thể sống sót.
- Ta khuyên các ngươi đừng đi thì tốt hơn, cho dù cướp được vật phẩm rơi ra, sau khi chết cũng không có được đâu.
Lúc này một đạo thanh âm đạm mạc truyền vào tai Kiếm Ảnh và Ban Cưu.
Hai người theo nguồn gốc thanh âm quay đầu nhìn một cái, lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Ngươi... Sao ngươi đã phục sinh rồi?
Ban Cưu nhìn Thạch Phong phong khinh vân đạm mặc áo choàng đen với vẻ không thể nổi.
- Phục sinh? Ta không chết, việc gì phải phục sinh?
Thạch Phong khẽ cười nói.
Có đi mà không có về đó chính là cái dũng của thất phu, nếu hắn đã dám tiến lên, tất nhiên là sớm có chuẩn bị.
Trước khi lao về phía Cơ Giới Đồ Lục Giả, Thạch Phong sử dụng Huyễn Ảnh Sát, khiến phân thân rời xa chiến trường, bản thể thì tiến lên bổ đao đoạt bảo, lấy xong bảo bối thì trực tiếp hoán đổi với phân thân, tất cả thương tổn tất nhiên có phân thân thừa nhận, mà bản tôn đã sớm rời xa chiến trường.
- Ngươi không chết? Sao có thể như vậy được, ta chính là tận mắt thấy ngươi bị vô số ma pháp đánh trúng, sau đó hóa thành tinh quang tiêu tán mà.
Ban Cưu đi đến trước người Thạch Phong, mắt to nhìn chằm chằm Thạch Phong, lộ ra bộ dạng bộ ngươi không lừa được ta đâu.
Thạch Phong cười cười nói:
- Đó là phân thân mà thôi.
- Phân thân?
Ban Cưu vốn cũng không tin, nhưng nói đến phân thân, lập tức hiểu là có chuyện gì, trong lòng không khỏi có chút rung động, không ngờ Thạch Phong đã sớm có chuẩn bị.
Có điều Kiếm Ảnh càng khiếp sợ hơn.
Bởi vì Thạch Phong chỉ dùng một phân thân, lại đùa giỡn mấy chục vạn người ở đây, khiến bọn họ điên cuồng chém giết lẫn nhau...
Nếu Kiếm Ảnh và Ban Cưu biết sở dĩ Thạch Phong đi lên trên nhà cao tầng, là để tiện quan sát chiến trường, sợ rằng sẽ càng giật mình hơn.
Lúc này Thạch Phong ngồi xuống, nhẹ nhàng mở cột hệ thống của Thất Diệu Chi Giới.
- Cuối cùng cũng có thể đề thăng cấp bậc kỹ năng rồi.
Thạch Phong nhìn bảy kỹ năng Thất Diệu Chi Giới biểu hiện ra, thầm kích động.
Chỉ là bảy kỹ năng cấp một, trợ giúp đối với hắn cũng là cực lớn, nếu đề thăng toàn bộ những kỹ năng này lên mấy cấp, sợ rằng chiến lực của hắn sẽ lại đề thăng một trình độ lớn, đối với nhiệm vụ chuyển chức mà hắn muốn làm tuyệt đối sẽ là trợ giúp cực lớn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất