Chương 30.2: Nhìn thế nào anh cũng không giống trai tơ!
“Tất cả mọi thứ đều làm em sợ hãi, bình thường nằm mơ cũng có thể sợ hãi mà tỉnh lại!
Sau đó ông ngoại đột nhiên bệnh chết, em luống cuống hết cả, em đã từng nghĩ sẽ trốn chạy, bởi vì em biết nếu em không chạy, em nhất định sẽ gặp chuyện không may khi ở lại nơi đó!”.
Giọng nói của Cố Vân Tịch vô cùng bình tĩnh, như thể không phải là chuyện cô từng trải qua vậy đó!
Lục Hạo Đình đột nhiên đưa tay ôm cơ thể mảnh khảnh của cô vào lòng!
Vốn dĩ anh đã nhìn thấy rõ tình cảnh của cô ở làng Thanh Thuỷ, cũng vì thấy rõ nên mới đặc biệt muốn bảo vệ cô!
“Có anh ở đây, anh sẽ không để người khác ức hiếp em đâu!”.
Cố Vân Tịch quay đầu nhìn Lục Hạo Đình, ánh mắt sáng ngời, một lát sau, cô cười như hồ ly: “Nhưng mà, chính anh đang “ức hiếp” em đấy!”.
Lục Hạo Đình sững lại!
“Trướcđây em biết những người đàn ông kia muốn em, cũng biết cậu hai muốn gả em đi, thậm chí là bán lấy tiền, ông ta không cho người trong làng, bởi vì em quá đẹp, ông ta muốn tìm một người có tiền hơn, để nhận được nhiều lợi ích hơn!”.
“Sau đó, tuy những người đó không thực hiện được, nhưng anh ép em cưới anh, đối với em mà nói, hành động đó của anh chẳng khác nào cậu hai và những người đàn ông kia ở trong làng cả!”.
Lục Hạo Đình: “…”.
Sắc mặt Lục Hạo Đình hơi mất tự nhiên: “Anh…anh lúc đó thật sự là muốn bảo vệ em, nhưng khi đó em quá đề phòng, thấy ai cũng giống như đang ủ mưu, anh…anh chưa từng tiếp xúc với con gái bao giờ, người nhạy cảm như em thì càng không biết làm thế nào để chung sống”.
“Lúc đó anh phải về đơn vị, thời gian không nhiều lắm, anh chỉ có thể…chỉ có thể…”.
Dùng sức mạnh để cưỡng ép!
Ông trời chứng giám!
Anh thật sự không cố ý!
Từ nhỏ bởi vì gia đình nên tính cách anh khá là quái gở, khi còn bé lại bị ông nội bồi dưỡng như quân nhân, mười mấy tuổi đã vào quân đội, sau đó lại đến trường quân đội đào tạo thêm nhiều mặt khác, mấy năm qua gần như đều lớn lên ở quân đội.
Lúc đó anh chỉ mới 19 tuổi, thật sự không biết nên dỗ dành một cô bé như Cố Vân Tịch như thế nào!
Cố Vân Tịch ngẩng đầu nhìn anh, bỗng nhiên lại gần hôn lên môi anh một cái: “May mà anh cưỡng ép, nếu không, bây giờ không biết em sẽ như thế nào nữa!”.
Lục Hạo Đình được hôn, khoé miệng không khỏi cong lên!
Cố Vân Tịch nhìn anh, ánh mắt lại trở nên ranh mãnh: “Anh Hạo Đình, anh có cảm thấy anh rất già không?”.
Lục Hạo Đình: “…Có ý gì?”.
“Tuy em biết anh từ rất nhỏ, anh còn sống sát nhà em, nhưng lúc đó anh ở quân đội, rất ít khi về nhà, trước đây anh còn từng giúp em!
Nhưng anh ít nói như vậy, mặt còn đen như vậy, em luôn cho rằng anh là chú!”.
“Ban đầu ấn tượng của em về anh rất tốt, dù sao thì anh cũng là người duy nhất bằng lòng giúp đỡ em, em vô cùng cảm kích anh, nhưng mà sau đó anh thế mà lại đột nhiên muốn em gả cho anh, em liền cảm thấy khó chịu!”.
“Em cảm thấy anh phản bội em, em nhìn lầm người, anh chính là một ông chú đê tiện, coi trọng một cô bé xinh đẹp như em, em vô cùng đau lòng!
Cho nên sau đó, em thấy anh chỗ nào cũng chướng mắt!”.
Lục Hạo Đình: “…”.
“Anh đâu có già?
Lúc đó anh chỉ mới 19 tuổi, sao lại giống ông chú được?”.
Cố Vân Tịch nói nhiều như vậy, thế mà điều anh quan tâm nhất lại là cái này!
Cố Vân Tịch nhìn anh bằng ánh mắt kỳ quái: “Chuyện này không thể trách em được!
Anh Hạo Đình, anh ở trong quân đội nhiều năm, phơi nắng đen thui thế này, lại còn nghiêm mặt, nhìn thế nào cũng không giống trai tơ!”.
Lục Hạo Đình: “…”.
C78 -