Chương 41.1: Giả thanh cao cái gì?
Lâm Thâm?
Tổng giám bộ quản lý nghệ sĩ?
Cái tên này làm ba người có mặt tại đây đều cau mày lại.
“Em muốn gia nhập vào giới giải trí?” Lục Hạo Đình hỏi.
“Đúng.
Mấy năm nay mảnh truyền thông của Đế Quốc phát triển rất tốt, em vừa hay có hứng thú muốn gia nhập cho nên muốn thử xem sao, chỉ là...
sở thích nghiệp dư thôi!
Dù sao chuyện quan trọng trước mắt là học tập, em nắm chắc sẽ không bị ảnh hưởng.” Mày của Lục Hạo Đình không có thả lõng ra, trong lòng anh có chút không muốn để Cố Vân Tịch đi làm sớm như thế, đặc biệt là nơi như giới giải trí rất là phức tạp.
Chẳng qua là trước kia anh cũng đã từng nói qua với Cố Vân Tịch rằng ngoài học tập ra cô cũng có thể làm chút chuyện khác, nếu hiện tại cô có hứng thú thì anh cũng không tiện phản đối.
Được rồi!
Cô muốn làm gì thì cũng được, dù sao có anh bảo vệ cô, sẽ không để cô chịu thiệt thòi.
“Vậy lúc bắt đầu muốn làm gì?
Chụp quảng cáo hay là đóng phim?
Phim điện ảnh hay phim truyền hình?
Hay có cần anh tìm người chuyên nghiệp đến dạy em không?” Khẩu khí này rỏ ràng đã lên kế hoaạch cho cô tài nguyên và bảo hộ cô rồi.
Cố Vân Tịch chưa kịp nói thì thì Giang Minh Hàn đã mở miệng trước, gương mặt đỏ phừng phừng, rỏ ràng là tức giận không ít.
“Đại ca, cô ta rỏ ràng là muốn quậy, tuổi có chút xíu không lo học hành còn muốn lăn lộn vào showbiz?
Showbiz là nơi dể dàng lăn lộn sao?
Nhỏ tuồi mà lòng tự phụ đã lớn như thế rồi?” “Tôi nói cho cô biết Cố Vân Tịch, cô cho rằng làm minh tinh thì được vẻ vang như bề ngoài sao?
Có phải cô cảm thấy dựa vào gương mặt này thì xuất hiện trước ống kính là có thể lập tức trở nên nổi tiếng không?” “Đúng là suy nghĩ viễn vong.” “Cô hãy thành thành thật thật học cho giỏi, tương lai học lực được nâng cao, như thế thì giá trị con người cũng được nâng cao, đừng đến cuối cùng cái gì cũng không làm được.” “Làm ba cái thứ trò hề như thế đúng là không lượng sức mình.” Sắc mặt Cố Vân Tịch phút chốc trở nên lạnh xuống.
Lạnh lùng hừ một tiếng: “Trò hề?
Nghe khẩu khí của anh, hình như xem không bừa mắt trò hề này?
Anh hai của anh hình như là đang làm trong giới giải trí, còn là người rất nổi tiếng trong giới?
Anh là không xem trọng anh ta nhỉ?” “Một bên nhìn không vừa mắt người trong giới giải trí, một bên lại lợi dụng chúng tôi để kiếm tiền, Giang Minh Hàn, anh cũng chẳng ra gì, còn giả thanh cao làm gì?” “Cô....” Giang Minh Hàn bị Cố Vân Tịch nói đến chẳng thể nói nên lời.
Bọn họ đều là con cháu nhà quyền quý, từ nhỏ đã ở trên đỉnh của giai cấp, đối với người trong giới giải trí đương nhiên là nhìn không vừa mắt.
Mà anh hai Đường Lạc của bọn họ thật sự là người của giới giải trí.
Đường Lạc là lão tổng của giải trí Thịnh Thế Bắc Kinh, công ty giải trí Thịnh Thế là công ty đỉnh cấp trong giới giải trí, quản lý nhiều thiên vương thiên hậu, mà anh hai Đường Lạch nói tiếng là hoa hoa công tử, thường có tin đồn với rất nhiều nữ minh tinh.
Danh tiếng của anh ta trong giới giải trí nhiều lúc còn nổi tiếng hơn cả đại minh tinh nữa.
Giang Minh Hàn bị chặn đến không nói nên lời, nhưng anh ta vẫn như cũ không muốn Cố Vân Tịch tham gia vào giới giải trí.
Dù sao thì đại ca của bọn họ cũng thích cô như thế, mà gia thế của Cố Vân Tịch kém quá nhiều, nhưng dung mạo lại rất đẹp, cũng có chút thông minh.
Nếu tính cách thay đổi một chút, tương lai lại chú tâm học tập, vậy thì thể diện của đại ca cũng đẹp hơn một chút.
Nhưng hiện tại không lo học hành mà chạy đi làm minh tinh, rỏ ràng là quậy phá.
Giang Minh Hàn tức giận nói: “Cố Vân Tịch, anh hai tôi cho dù làm trong showbiz, nhưng thân phận địa vị của anh ấy còn ở đó, chí ít thì anh ấy cũng là lão tổng của giải trí Thịnh Thế, là một thương nhân!”
C98 -