Trọng Sinh Hào Môn: Cô Vợ Thần Y Quá Ngọt Ngào (Dịch)

Chương 47.1: Còn không bằng ăn em!

Chương 47.1: Còn không bằng ăn em!
Sáng sớm ngày thứ hai, Cố Vân Tịch dậy thật sớm vào bếp chuẩn bị bửa sáng.
Cố Vân Tịch vừa mới bỏ gạo vào nồi thì ldh và Lưu Tinh Trì đã thức dậy đi ra!
Bọn họ đều là người của Lục gia, thức sớm đã thành thói quen rồi!
Cố Vân Tịch cười một cái: “Sao lại dậy sớm như thế!
Không có chuyện gì có thể xuống công viên dưới nhà chạy một vòng, đợi lát nữa là có cơm ăn rồi!” Lục Hạo Đình đi vào nhà bếp: “Có cần giúp gì không?” “Không cần, cơm sáng mà thôi, không làm nhiều đâu.” Lục Hạo Đình nhìn một cái, quả thật không có nhiều việc cho nên cùng với Lưu Tinh Trì đi xuống dưới nhà chạy bộ.
Thói quen của người Lục gia, cho dù không ở căn cứ, chỉ cần không phải là vì có chuyện đặc biệt thì bọn họ luôn thức dậy chạy bộ, để giữ gìn cơ thể khỏe mạnh linh hoạt.
Bên tai hai người đều đeo tai nghe, mà bên trong đó phát đều là tiếng nước ngoài.
Lth là người toàn năng, tinh thông mười mấy thứ tiếng, trừ bộ não siêu việt ra, những thứ khác đều là tích lũy theo thời gian.
Mỗi một thiên tài đều không tránh khỏi quá trình nổ lực.
Lưu Tinh Trì gần như là chạy cùng bước với Lục Hạo Đình, cho nên thói quen của Lục Hạo Đình cũng thành thói quen của anh ta, bên tai anh ta cũng đeo tai nghe để nghe từ vừng, tránh lâu ngày quên mất.
Không thể không nói, bất kể là Lục Hạo Đình hay Cố Vân Tịch, ở phương diện không chế học tập bọn họ đều cực kì mạnh mẽ.
Trong phòng bếp, Cố Vân Tịch lấy từ không gian ra mấy củ khoai tây, chuẩn bị làm bánh khoai tây.
Đồ trong không gian đều là đồ tốt, gần đây cô thường ăn uống đồ trong không gian, cả người hoạt bát minh mẫn lên không ít, thể lực cũng được nâng cao, khí sắc cũng tốt hơn rất nhiều.
Không gian quả thật là thuốc bổ tốt nhất.
Cho nên cô cũng cố gắng để Lục Hạo Đình ăn nhiều thực phậm trong không gian hơn.
Nữa tiếng sao, Lục Hạo Đình và Lưu Tinh Trì quay về, hai người đều đổ đầy mồ hôi!
Cố Vân Tịch nói: “Nhanh đi tắm đi, đợi chút nữa là ăn cơm được rồi!
Gọi lão tứ dậy luôn!” Giang Minh Hàn vẫn còn đang ngủ.
Lưu Tinh Trì sao khi kêu một tiếng thì cũng đi tắm.
Đợi hai người tắm xong đi ra, Cố Vân Tịch đã dọn đồ ăn lên bàn rồi.
Lúc này Giang Minh Hàn mới mơ màng thức dậy.
“Sao mấy người dậy sớm thế?
Mấy giờ rồi?” “Sắp 6 giờ rồi, nhanh đi rửa mặt rồi lại ăn sáng!” Lưu Tinh Trì trả lời, bọn họ 5 giờ đã thức dậy rồi.
Sắp 6 giờ?
Cũng tức là bây giờ mới hơn 5 giờ?
Giang Minh Hàn trừng trắng mắt: “Tôi không ăn, tôi quay về ngủ tiếp đây, các người cứ kệ tôi.” Bình thường không đến 8, 9 giờ thì anh ta cũng không dậy, trừ phi có việc gì thôi.
Giang Minh Hàn giống như hồn ma chuẩn bị quay về phòng ngủ.
“Nhanh đi rửa mặt ăn cơm.” Lục Hạo Đình lạnh mặt lên tiếng.
Một người luôn kỹ luật như Lục Hạo Đình, nhìn thấy không quen người lười như thế.
Toàn thân Giang Minh Hàn run một cái, quay đầu lại thì bắt gặp anh mắt lạnh băng hung dữ của đại ca nhà mình, cả người lập tức tỉnh táo hẳn.
“Ò!” Ngoan ngoãn đáp lại một tiếng rồi đi rửa mặt đánh răng.
Thấy Giang Minh Hàn ngoan như thế, Lưu Tinh Trì hơi cong cong khóe miệng, hôm qua làm đại ca không vui, hôm nay còn dám trước mặt đại ca như thế, đáng đời!
Mõi người một bát cháo nhỏ, Lưu Tinh Trì bưng bát lên ăn một miếng!
Wao!
Vội vàng ăn thêm mấy ngụm!
“Thật ngon!” Lục Hạo Đình ở một bên cười cười, đây chính là kỹ thuật của Cố Vân Tịch, không người nào có thể sánh bằng!
Cố Vân Tịch cười cười: “Thử bánh khoai tây này xem.” Lưu Tinh Trì vội cắn một cái, mùi vị vừa vào miệng, anh ta lại nhìn không được một miếng rồi lại một miếng ăn sạch miếng bánh khoai tây.
“Chị dâu, cô làm thế nào mà ngon như thế?” Lưu Tinh Trì nhìn cô một cái, còn có chút không dám tin.
Lạ quá, đây không phải là cháo gạo bình thường sao?


C110 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất