Chương 37: Còn tính cả chuyện này! (1)
Nghe xong, đôi mắt Tô Lạc Ương đỏ lên, nhìn Diệp Vũ Họa, đây là suy nghĩ của ba mẹ nhà bình thường sao, chỉ cần sống vui vẻ là được!
Trước kia lúc cô và anh trai bị ba mẹ buộc huấn luyện, cô đã từng oán trách, sau đó cô cũng chậm rãi hiểu rõ khổ tâm khi ba mẹ huấn luyện anh em bọn họ, đó đều là vì có thể tồn tại ở gia tộc lớn kia.
Tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, tất cả cha mẹ đều hy vọng con cái của mình sống hạnh phúc là được.
“Yên tâm đi, mẹ, con gái sẽ sống hạnh phúc!” Kể cả các người, cũng sẽ bởi vì con mà trở nên càng ngày càng hạnh phúc!
Trở lại căn nhà nhỏ, lúc này, Tô Đình Nghiên cũng vừa vặn tan tầm về nhà.
Bà Diêu nấu canh xong, còn có mấy món ăn đã xào xong, toàn bộ đều bưng lên bàn.
“Ba!” Ở khi Tô Đình Nghiên nhìn sang, Tô Lạc Ương xông lên cho ông một cái ôm thật lớn.
Tô Đình Nghiên nhìn con gái càng ngày càng xinh đẹp, cũng là cười đến không khép miệng được, “Ương Nhi, mấy ngày không gặp, thật là càng ngày càng xinh đẹp, con gái nhà ta quả nhiên là xinh đẹp nhất trên thế giới!”
Tô Lạc Ương xấu hổ giận dỗi nói, “Ba nói bậy, mẹ mới là xinh đẹp nhất!”
Diệp Vũ Họa đang múc cơm bên cạnh cắt ngang đối thoại của hai cha con, “Được rồi, hai cha con các người, nói giỡn đến trên người ta làm gì!”
Tô Lạc Ương nhẹ nhàng chu miệng lên, “Hừ, mẹ vốn dĩ chính là xinh đẹp nhất!”
Diệp Vũ Họa bưng cơm đi tới, nâng tay gõ đầu nhỏ của Tô Lạc Ương, “Con bé này, nhanh ăn cơm đi!”
“Dạ!” Tô Lạc Ương bưng chén lùa cơm vào trong miệng, Tô Đình Nghiên nhìn con gái nhà mình thật sự đã hiểu chuyện cũng rất là vui mừng.
Bưng chén, lúc vừa định muốn ăn cơm, đột nhiên di động đặt ở một bên “Đinh” một tiếng.
Tô Đình Nghiên cầm lấy di động click mở, khi nhìn thấy thứ cấp dưới gửi tới, mặt vốn treo ý cười, trong nháy mắt trầm xuống.
Diệp Vũ Họa ở bên người Tô Đình Nghiên rất nhiều năm, chồng nhà mình chỉ biến hóa một chút cảm xúc bà cũng có thể phát hiện, lo lắng hỏi, “Làm sao vậy?”
Trong nháy mắt Tô Đình Nghiên buông di động, trên mặt lại treo lên ý cười, ông lắc đầu nói, “Không có gì, ăn cơm đi!”
Tô Lạc Ương ngồi ở bên người Tô Đình Nghiên, thị lực và trí nhớ cô rất tốt, ở khi Tô Đình Nghiên click mở văn kiện xem, cô cũng nhìn một lần, thậm chí đã nhớ toàn bộ những tin tức tài vụ đó vào trong lòng.
Trong lòng cô yên lặng tính những tin tức tài vụ đó, chờ khi cô tính ra tổng số, rốt cuộc biết vì sao ba ở trong nháy mắt nhìn thấy tài liệu kia liền đen mặt, trong mấy ngày ngắn ngủn, lợi nhuận công ty ba giảm xuống mấy phần trăm.
Là thật sự không đuổi kịp công ty khác, hay là…… Có người chèn ép!
Tô Lạc Ương nghĩ, cô nâng khuôn mặt đẹp lên, “Ba, sau khi trường học của con thi khảo sát chất lượng không bao lâu sẽ là thi đại học, thi đại học qua đi chính là nghỉ hè, con muốn lúc nghỉ hè sẽ đi công ty người thực tập, có được không ạ?”
Tô Đình Nghiên hoàn toàn không nghĩ tới con gái muốn đi công ty ông thực tập, giơ tay vỗ đầu Tô Lạc Ương, “Vì sao đột nhiên muốn đi thực tập, sau khi thi đại học không phải nên là đi ra ngoài chơi thật tốt ư? Làm sao vậy, còn sợ ba nuôi không nổi con sao!”
Tô Lạc Ương buông chén, sau đó ôm lấy cánh tay Tô Đình Nghiên làm nũng nói, “Nào có, là con gái không muốn lãng phí thời gian mà thôi, dù sao đi ra ngoài chơi lúc nào cũng được, ba đáp ứng con đi, để con đi thực tập, con gái không cần tiền lương!”
C44 -