Chương 37: Còn tính cả chuyện này! (2)
Thấy Tô Đình Nghiên do dự, Tô Lạc Ương ôm cánh tay Tô Đình Nghiên lắc lắc, tiếp tục làm nũng, còn giơ lên một móng vuốt bảo đảm, “Được không, được không, ba, con bảo đảm sẽ không gây rắc rối cho người!”
Rốt cuộc, Tô Đình Nghiên vẫn là không thắng nổi bộ dáng làm nũng này của con gái, “Được, ba đáp ứng con, đến lúc đó đừng bị mắng đến khóc nhè!”
“Dạ!”
Sao có thể sẽ bị người mắng đến khóc nhè, hy vọng đến lúc đó năng lực gánh chịu áp lực của những người trong công ty ba có thể mạnh một chút, đừng bị cô ngược đến khóc nhè là được!
Được ba đáp ứng, Tô Lạc Ương liền ăn ba chén cơm, chờ trở lại phòng cô liền bắt đầu tính toán làm sao thay đổi công ty ba.
Nghĩ nghĩ, đột nhiên di động chấn động một chút, Tô Lạc Ương cầm lấy di động xem, là Kỳ Mặc Trần gửi tin nhắn tới.
Kỳ Mặc Trần: “Còn có bảy ngày!”
Tô Lạc Ương ngây ngốc, bảy ngày? Bảy ngày gì?
Đang nghĩ ngợi, lại là một tiếng chấn động vang lên, “Bảy ngày sau tới Kỳ trạch!”
Tô Lạc Ương: “……” Không phải chứ, anh ta còn tính cả chuyện này!!!
Nghẹn một lúc, sợ người nào đó phát hỏa trực tiếp không cần chờ bảy ngày, hiện tại liền bắt cô qua thì làm sao, rốt cuộc vẫn là trả lời lại một chữ, “Được!”
Chạng vạng, Kỳ trạch
Lúc này trước mặt Kỳ Mặc Trần còn quỳ mười người đàn ông mặc quần áo màu đen, mười người đàn ông mình đầy thương tích, toàn thân không có một chỗ hoàn chỉnh.
Diêm Lâm dùng chân gạt ngã một gã đàn ông đồ đen, “Nói, ai phái các người tới ám sát!”
“Phụt!” Gã đàn ông đồ đen bị Diêm Lâm gạt ngã phun ra một búng máu xuống đất, người đàn ông ngồi ở trên sô pha không có chờ được tin tức mình muốn, vốn dĩ tâm tình đã không quá tốt, hiện tại lại càng không tốt, đôi mắt tối đen chiếu ra ánh sáng lạnh, giữa mày một mảnh âm u, cảm giác áp bách trực tiếp làm đám người đồ đen trước mặt không thở nổi.
Tuy rằng Diêm Lâm không biết vì sao chủ nhân đột nhiên tức giận, nhưng anh ta biết là có người chọc chủ nhân khó chịu.
Nghiêng người nói với người bên cạnh, “Kéo xuống đi!”
Người đồ đen kia bị kéo xuống, chín người đàn ông còn lại đều là một thân ngạo cốt quỳ gối ở chỗ đó, bọn họ là lính đánh thuê, cho dù là nhiệm vụ thất bại cũng sẽ tuyệt đối không cúi đầu.
Chỉ là bọn họ không nghĩ tới người đàn ông trước mắt này lợi hại như vậy, hoàn toàn chặt đứt đường lui tự sát của bọn họ!
Diêm Lâm thấy những người này dù bị nghiêm hình tra tấn như thế nào cũng không nói ra mục đích, chỉ đành nhìn chủ nhân ngồi ở trên sô pha, “Chủ nhân, bọn họ đều là lính đánh thuê, chết cũng sẽ không nói là ai thuê tới, làm sao bây giờ?”
Kỳ Mặc Trần siết điện thoại di động ở trong tay, một cái tay khác như có như không gõ lên sô pha, cô lại có thể không trả lời tin nhắn, sợ cô không nhìn thấy còn đặc biệt gửi hai tin qua.
Thật lâu sau, khí lạnh quanh người Kỳ Mặc Trần và cảm giác áp bách càng ngày càng nồng đậm, nồng đậm đến Diêm Lâm cũng có chút không chịu đựng nổi.
Giữa mày Kỳ Mặc Trần hơi có vẻ bực bội đứng lên, đi nhanh sải bước lên lâu, chợt thong thả nói, “Để cho đám vật nhỏ kia, ăn đi!”
“Vâng!” Diêm Lâm lau mồ hôi.
Liền ở khi Diêm Lâm lên tiếng nói dẫn đi, di động Kỳ Mặc Trần “Đinh” một tiếng.
Người đàn ông gần như là dùng tốc độ nhanh nhất mở khóa, khi nhìn thấy chữ “được” trên màn hình kia, áp bách quanh thân lập tức tiêu tán.
C45 -