Trọng Sinh Ngọt Ngào: Kỳ Thiếu, Cố Chấp Yêu (Dịch)

Chương 37: Còn tính cả chuyện này! (3)

Chương 37: Còn tính cả chuyện này! (3)

Diêm Lâm đã phân phó thuộc hạ muốn dẫn người đi, đột nhiên người đàn ông đứng ở trên cầu thang lên tiếng, “Chờ đã!”
Diêm Lâm ngẩng đầu nhìn lại chủ nhân nhà mình, Kỳ Mặc Trần nghiêng khuôn mặt sang, trong giọng nói giống như mang theo ý thỏa mãn, “Giết trước, rồi lại cho đám vật nhỏ kia!”
“Vâng!” Diêm Lâm đáp.
Sao tâm tình của chủ nhân lại đột nhiên tốt lên, vừa rồi còn một bộ dáng động một chút liền phải giết người, chẳng lẽ là bởi vì di động?
Hình như bắt đầu từ vừa rồi chủ nhân đã nhìn chằm chằm vào di động!
Hai ngày sau đó là ngày đi trường học, lúc Tô Lạc Ương trở lại ký túc xá đột nhiên phát hiện ký túc xá nhiều thêm mấy khách không mời mà đến, hơn nữa, mấy khách không mời mà đến này giống như còn đang khi dễ người của cô!
“Này, Lâm Tiêu Vũ, cô là đầu óc đựng phân sao, lại đi cùng con nhỏ xấu xí Tô Lạc Ương kia!” Trong ký túc xá truyền đến giọng nói của một cô gái!
Tô Lạc Ương đứng ở cửa, nhíu mày lại, vừa muốn đẩy cửa ra đã nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói quật cường của Lâm Tiêu Vũ, “Lạc, Lạc Ương không phải con nhỏ xấu xí, không phải con nhỏ xấu xí!”
“Hứ, không phải con nhỏ xấu xí thì là cái gì, chẳng lẽ còn là mỹ nữ sao!”
“Đúng vậy, ha ha ha ha, ha ha ha!”
Đột nhiên, “rầm” một tiếng, cửa mở ra!
Tô Lạc Ương khoanh tay trước ngực, nửa dựa ở cạnh cửa, “Từ đâu ra mấy con chó sủa bậy vậy, không nổi điên trong phòng ngủ của mình, chạy đến trong ký túc xá người khác gây náo loạn ồn ào!”
Ba cô gái bị dọa sợ, khi nhìn thấy là Tô Lạc Ương, sắc mặt lập tức trở nên xanh mét, nũng nịu quát lên, “Tô Lạc Ương, cô nói ai là chó hả!”
Tô Lạc Ương giơ tay móc lỗ tai, thần sắc lười biếng, vẻ mặt không cho là đúng, “Ai đang kêu la thì kẻ đó chính là chó thôi!”
Ba cô gái bị Tô Lạc Ương chọc tức rồi, tức giận ào ào chạy đến trước mặt Tô Lạc Ương, nâng tay liền muốn đánh cô, nhưng lại bị Tô Lạc Ương tránh thoát, cô chỉ vào cameras trên hành lang, nhướng mày nói, “Các người xác định muốn đánh tôi? Nếu tôi bị các người đánh, nơi này chính là có chứng cứ đó, các người, xác định rồi?”
“Cô……” Ba cô gái nhìn cameras trên đầu, nghĩ đến nếu mọi chuyện nháo lớn, các cô cũng không có kết cục tốt, nháy mắt liền không còn khí thế, cuối cùng vẫn là thở phì phì rời đi.
Ba cô gái kia đi rồi, Tô Lạc Ương vội vàng đi vào, thấy Lâm Tiêu Vũ không bị thương, lúc này trái tim treo cao mới buông xuống.
Nhìn bộ dáng đỏ mặt của cô nhóc này, Tô Lạc Ương liền cảm giác giận sôi máu, “Tật xấu thẹn thùng này của cậu có phải nên sửa lại không, bị người khác khi dễ cũng không biết gọi người sao?”
“Bọn họ là bạn cùng phòng lúc trước của tớ, tớ, tớ…”
Tô Lạc Ương phất phất tay, “Thôi, nghe đến sốt ruột!”
Tô Lạc Ương đi qua nhặt sách vở bị ba nữ sinh vừa rồi ném đầy đất, những người này, không tìm được cô, ngược lại phát hỏa đến trên sách của cô.
Nhìn bộ dáng Tô Lạc Ương ngồi xổm trên mặt đất nhặt sách, Lâm Tiêu Vũ cắn chặt răng, “Về sau tớ sẽ không để bọn họ đi vào nữa, bọn họ còn đến, tớ sẽ đuổi bọn họ đi ra ngoài!”
Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Lạc Ương nghe được cô ấy nói một câu dài như vậy cũng không có nói lắp, Tô Lạc Ương hơi nhướng mày, có đôi khi cô nhóc này vẫn là rất có dũng khí, chỉ cần bồi dưỡng thật tốt, đại ca hậu này hẳn là không chạy thoát được đâu.


C46 -

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất