Chương 33.3: Thanh xuân thật đẹp
Đường Tĩnh Vân chỉ cười không nói, hai người tay trong tay đi trong khuôn viên trường, thu hút vô số người dừng lại, hai người đẹp có khí chất khác nhau nhưng có vẻ ngoài và cách ăn mặc tuyệt vời đi cùng nhau, sức hấp dẫn thị giác phải nói là rất lớn!
Hai người lãnh xong sách, cùng nhau tới lớp, cả hai đều là sinh viên khoa tài chính, hơn nữa còn học cùng một lớp, nên đây cũng là một trong những lý do khiến hai người có thể kết duyên.
Tất cả mọi người trong lớp hầu như đều đã đến, dù sao thì đây cũng là tiết học đầu tiên của năm học mới, không ai muốn vắng mặt ngay ngày đầu tiên để bị giáo viên nhớ mặt, lúc hai người nắm tay nhau bước vào lớp, thì đột nhiên cả lớp im lặng một cách kỳ lạ, tất cả mọi người đều bị hai người làm cho kinh ngạc trước vẻ đẹp.
Duy chỉ có một cô gái ngồi cạnh cửa sổ trong lớp thì hừ lạnh một tiếng, vẻ ngoài của cô ta mặc dù không bằng Đường Tĩnh Vân, nhưng cũng rất đẹp, chỉ là đôi mắt khi nhìn người có thói quen nhìn lên, nên khiến người ta cảm thấy có vài phần cao cao tại thượng, trông khá kiêu ngạo khó gần.
Lâm Minh nhìn thấy Đường Tĩnh Vân và Vinh Kiều nắm tay nhau vào lớp, liền thoáng qua vẻ kinh ngạc trước vẻ đẹp, sau đó đứng dậy nói với Đường Tĩnh Vân, "Đường Tĩnh Vân, sự xuất hiện của cô hôm nay thật sự là khiến người ta ấn tượng sâu sắc!" Quả thật, trước đây quần áo của Đường Tĩnh Vân luôn rất bình thường, rất rõ ràng đều là hàng vỉa hè, cô cũng không thích trang điểm, con người cũng khá khiêm tốn, trông không đẹp chói mắt sau khi sửa soạn như bây giờ!
Đường Tĩnh Vân trước đây giống như một viên ngọc trai bị phủ bụi, lu mờ, không mấy nổi bật trong đám con gái lớp, cô lúc này đã được lau sạch bụi bẩn, đang phát ra ánh sáng rực rỡ nhất, những cô gái ở độ tuổi này vốn là độ tuổi đẹp nhất, nên càng khiến người ta kinh ngạc trước vẻ đẹp!
Đường Tĩnh Vân chỉ ngước mắt cười, chế nhạo nói, "Không nhìn ra nha, lớp trưởng Lâm xưa nay luôn nghiêm túc của chúng ta cũng có ngày bị sắc đẹp mê hoặc.”
Lâm Minh cười ha ha, rõ ràng là không để bụng, "Tất nhiên là vì đại mỹ nhân Đường đẹp tới mức khiến người ta kinh ngạc mà, dĩ nhiên, còn có đại mỹ nhân Vinh của chúng ta nữa, đẹp đến mức khiến tôi hoa mắt chóng mặt!"
Vinh Kiều cũng bật cười khúc khích, cười híp mắt nói, "Tôi nhận lấy lời khen của lớp trưởng Lâm."
Cả lớp đều nghi hoặc không biết từ bao giờ mà Lâm Minh lại thân thiết với Đường Tĩnh Vân như vậy, có điều nhìn hai người đứng cạnh nhau, trai tài gái sắc, trông cực kỳ đẹp đôi.
Lời trêu chọc của ba người khiến vẻ mặt cô gái ngồi cạnh cửa sổ càng khó coi, cô ta ném quyển sách trong tay xuống bàn, "bịch" một tiếng khiến cả lớp giật mình, sau đó lên tiếng cười khẩy nói, "Nhìn đủ chưa, còn không ngồi vào chỗ, sắp bắt đầu học rồi!"
Đường Tĩnh Vân nhìn nữ sinh này, nghe vậy liền nhíu mày, cô nhớ ra rồi, cô gái này tên là Thượng Minh Châu, lý do khiến cô vẫn còn ấn tượng cho đến tận bây giờ, chính là vì Lâm Minh bên cạnh.
Thượng Minh Châu và Lâm Minh là thanh mai trúc mã từ nhỏ, nhưng vẫn luôn đều là Thượng Minh Châu theo đuổi Lâm Minh, nhưng vẫn luôn không theo đuổi được, nhà cô ta có quyền có thế, tất cả những nữ sinh có ý đồ tới gần Lâm Minh đều bị cô ta cảnh cáo, sau này còn nghe nói đã gây ra chuyện rất lớn, nhưng có điều đã được gia thế của Thượng Minh Châu đè xuống.
Cô không khỏi nhíu mày, nở nụ cười nhạt với Lâm Minh, rồi kéo Vinh Kiều chọn một chỗ ngồi xuống, đối với cô, Lâm Minh chỉ là một người bạn học cũ không quá thân thiết, cô không muốn dính vào rắc rối, đặc biệt còn là những nữ sinh tính cách như Thượng Minh Châu, tranh giành ghen tuông đã không còn phù hợp với độ tuổi của cô nữa.
Dĩ nhiên sẽ có đôi khi rắc rối sẽ không vì bạn không muốn mà không tới, lúc tiết học này kết thúc, Đường Tĩnh Vân liền bị Thượng Minh Châu và mấy người bạn của cô ta chặn lại ở hành lang.
C97 -