Chương 46.1: Hỗn chiến
Đường Tĩnh Vân kéo Vinh Kiều đi, đẩy đám đông chen chúc trên sàn nhảy ra, đi về phía phát ra âm thanh, vừa nhìn sang thì thấy mấy người Lâm Minh và Thượng Minh Châu, mâu thuẫn xảy ra giữa ba người bạn cùng phòng của Đường Tĩnh Vân với một nhóm đàn ông lạ.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Đường Tĩnh Vân đi đến bên cạnh Lâm Minh, cau mày hỏi.
Sắc mặt Lâm Minh đang cố kiềm chế, thái độ bất mãn nói, "Ngô Tiểu Phi và Dương Thiến đánh nhau, trên tay cầm một chai bia, không hiểu sao lại trượt tay ném vào người đàn ông đối diện, chính là người đàn ông có hình xăm trên tay đó."
Anh ta nhìn những người đối diện rồi nói tiếp, "Người đó muốn Ngô Tiểu Phi xin lỗi, cũng không biết anh ta đã nói gì, Ngô Tiểu Phi bắt đầu cãi nhau với người ta, cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ." Vừa rồi anh ta bận ứng phó Thượng Minh Châu, thực sự đã không chú ý đến bên này.
Đường Tĩnh Vân cau mày, có chuyện gì lớn lao chứ, trước đây cô đến quán bar cũng gặp không ít những chuyện này, sao sự việc rơi vào người Ngô Tiểu Phi lại khó xử lý như vậy?
"...Tôi nói anh biết, anh đừng bắt nạt người quá đáng, tôi đã xin lỗi anh rồi, anh còn muốn gì nữa?"
Giọng nói của Ngô Tiểu Phi khá sắc bén, vẻ mặt hung hăng, đôi mắt long lên xồng xộc, không thể che giấu sự căng thẳng trong lòng. Lúc này cô ta đã rất hối hận, nếu biết trước thì đã xin lỗi đàng hoàng rồi, không ngờ đối phương người đông thế mạnh, ở chỗ cô ta còn có nhiều bạn học đứng nhìn, thật xấu hổ chết đi được.
Người đàn ông có hình xăm nghe vậy liền bật cười, vẻ mặt dữ tợn, trên người mặc một chiếc áo sơ mi hoa, để lộ một sợi dây chuyền vàng to bằng nửa ngón tay trên cổ.
"Bố đây muốn gì à? Rất đơn giản, có nhìn thấy bộ đồ trên người bố không, nó được mua với giá ba ngàn ở trung tâm thương mại, cô có giỏi thì đền đi, chuyện này sẽ được bỏ qua, nếu đền không được..." Anh ta nhìn gương mặt khá xinh đẹp của Ngô Tiểu Phi, trong ánh mắt liền thoáng qua một tia tà ác, "Đền không được thì ngồi uống rượu với bố, phải dạy cho cô biết các quy tắc!"
Ngô Tiểu Phi nhìn vẻ vênh váo của đối phương, cuối cùng cũng nhận ra có lẽ mình đã đắc tội với bọn côn đồ, sắc mặt cô ta tái nhợt, hét lên, "Còn có luật pháp nữa không? Anh chỉ bị văng ít rượu lên người, đền anh ít tiền đi giặt lại là được được rồi!"
Vừa nói, Ngô Tiểu Phi quay đầu nhìn các bạn cùng lớp để cầu cứu, gương mặt tỏ vẻ đáng thương, những nam sinh trong lớp đều không đành lòng, có người kích động cầm chai bia bên cạnh ném về phía đối phương.
Lâm Minh biết cú ném này sẽ làm hỏng chuyện, nhìn vào đối phương đã biết không dễ đối phó, bây giờ lại càng khó khăn hơn!
Quả nhiên, đối phương phản ứng lại, liền lao đến đánh người, Lâm Minh nhanh chóng dặn dò Đường Tĩnh Vân, "Hai người chú ý an toàn, tôi qua đó giúp họ." Anh ta nói xong liền lao vào trong đám người đang đánh nhau.
Suy cho cùng, Lâm Minh cũng được xem là cậu ấm có đẳng cấp cao ở Kinh Đô, đừng thấy bây giờ anh ta giống như một công tử tỏa nắng, nhưng trước đây anh ta cũng từng là nhân vật ngang ngược một thời, những cuộc đánh nhau, ẩu đả đều không vắng mặt anh ta, thân thủ cũng không tệ.
Đường Tĩnh Vân kéo Vinh Kiều người đang rất hào hứng tránh sang một bên, "Kiều Kiều bảo bối, cậu ngọc ngà như vậy đừng để bị thương đấy!"
Vinh Kiều liếc xéo, "Chẳng phải còn có cậu sao? Cậu nghĩ mình là đồ ngốc à?" Cô ấy từng thấy được thân thủ của Đường Tĩnh Vân, những kỹ năng đó có được nhờ luyện tập thực tế trên đường phố, nó rất tốt!
C136 -