Chương 128: Tống Giai Kinh Ngạc (1)
Từ trên sâu khấu đi xuống.
Thời điểm đi ngang qua chỗ của Lý Minh Bác, Lục Dương nói với Từ Thi: "Chúng ta ngồi chỗ này đi, ở sau xa qua, không thể thấy người ta biểu diễn được."
Từ Thi do dự một chút, nhẹ gật đầu.
Tâm tình của nàng bây giờ rất kỳ quái.
Là một loại cảm giác chưa bao giờ nàng có được.
Lý Minh Bác vội vàng bảo Đinh Siêu ngồi vào bên trong, để ra hai vị trí, Lục Dương ngồi bên trong, để Từ Thi ngồi ở hướng bên ngoài đường đi.
"Lục ca, Từ Thi, vừa nãy hai người thật lợi hại."
Lý Minh Bác tán thưởng.
Lục Dương cười nói: "Chủ yếu là nhờ Từ Thi hát dễ nghe, ta chỉ phối hợp với nàng mà thôi."
Từ Thi cười cười.
"Lục Dương, điều kiện của ngươi cũng không tệ, hay là đi tham gia show tuyển chọn tài năng đi, biết đâu phòng chúng ta lại sản sinh ra một minh tinh thì sao?" Lưu Lỗi cười hắc hắc.
Lục Dương lắc đầu: "Làm mình tinh thì được lợi gì, một chút tự do cũng không có, ta muốn làm lão bản của minh tinh."
"Vậy ngươi giúp Từ Thi làm minh tinh, ngươi làm lão bản." Lưu Lỗi nói tiếp.
Từ Thi liền vội vàng lắc đầu.
Làm minh tinh sao?
Mình còn chưa nghĩ đến.
Mấy người cười cười nói nói, Đinh Siêu vẫn còn bị đả kích lúc trước, trầm mặc không nói lời nào, bây giờ hắn con đang bận hoài nghi nhân sinh.
Tiếp mục kế tiếp bắt đầu rồi.
Đã có tiết mục xuất sắc biểu diễn ở trước.
Các tiết mục đằng sau liền tỏ ra nhàm chán, vô vị.
Mọi người đều không tỏ ra hứng thú để xem.
Đợi đến lúc mọi người biểu diễn xong, phụ đạo viên tuyển bố nghỉ, hơn nữa còn nói một câu, tối nay nhà trường tổ chức buổi tiệc chào đón năm mới.
Nếu như muốn đi, có thể đi sớm mà xếp hàng.
"Siêu ca, ngày nghỉ có kế hoạch gì chưa."
Trở về phòng ngủ, Lục Dương hỏi hắn.
Đinh Siêu lắc đầu: "Không có kế hoạch gì, chắc ngày mai ở ký túc xá chơi game, đúng rồi, Lục ca, Lỗi ca, các ngươi nghe nói LOL sắp ra mắt sever Trung Quốc chưa."
"LOL là cái gì?"
Lưu Lỗi cùng Lý Minh Bác tỏ ra không biết.
Lục Dương cười nói: "Đinh Siêu ngươi không hành gà ở sever SEA nữa à."
Rồi trả lời câu hỏi Lưu Lỗi :" Là một tựa game giống dota, ta cùng Đinh Siêu chơi qua ở Sv SEA rồi."
"Đúng vậy a."
Sắc mặt Đinh Siêu vui mừng, giơ ra ngón tay cái, nói ra: "Các ngươi không biết đâu, game này ở bên nước ngoài rất hot, chúng ta tạo tổ đội 4 người chơi đi."
"Thôi, tha cho ta a..."
Lục Dương lắc đầu.
Nghĩ đến quá trình gánh bốn quả tạ, hắn mất luôn cả hứng thú cầm chuột.
Bất quá đợi tháng chín sang năm, tựa game này sẽ mở máy chủ Trung Quốc.
Đương nhiên kiếp này Lục Dương cũng không có hứng thú cày rank, trò này kiếp trước đã làm hắn tốn bao nhiêu thời gian, tiền bạc,...
"Ta không chơi đâu." Lý Minh Bác cũng lắc đầu, hắn đối với game online thì dốt đặc, ngược lại Bá Vương, Tam Quốc thì còn biết một chút.
Lưu Lỗi cũng tỏ ra hứng thú, bất quá nghe nói phải bỏ tiền mua tài khoản nước ngoài, liền từ bỏ.
"Được rồi, các ngươi không chơi thì ta chơi một mình."
Đinh Siêu có chút nhụt chí.
Hắn muốn rủ bạn cùng phòng vào chơi cho vui, lâu lâu còn ăn chửi thay hắn, vậy mà bọn hắn đều tỏ ra không có hứng thú.
Đi đến ký túc xá, điện thoại của Lục Dương vang lên.
Nhìn nhìn.
Là Ngô Bá gọi tới.
"Tới sớm như vậy sao?"
Lục Dương cầm điện thoại lên, rồi bảo mấy người bạn cùng phòng lên trước đi, không cần chờ hắn.
"Đúng vậy a, dù sao trong tiệm cũng ít người, ta còn chưa xem ngươi biểu diễn lần nào? Lần này khẳng định không thể bỏ qua được." Ngô Bá cười hì hì nói.
"Ngươi đang ở Tây Môn sao?"
"Ừ, ta mới bắt taxi đến."
"Tốt, chờ ta một lát, đến đón ngươi đây."
Nhìn bọn Lưu Lỗi đã lên lầu, Lục Dương cản lại một chiếc xe buýt đi tới Tây Môn, xe buýt rất rẻ, chỉ cần một tệ.
Loại xe buýt này là loại nhỏ, thường dùng trong đánh golf, ở trường Lục Dương, nó dùng để đi ngắm phong cảnh.
---
Đi đến Tây Môn.
Rất nhanh nhìn thấy hán tử cường tráng có làn da đen, ngoài Ngô Bá ra thì có thể là Lưu Lỗi, nhưng Lưu Lỗi đang ở bên trong ký túc xá, nên là Ngô Bá rồi, tuy Ngố Bá cũng rất giống Lưu Lỗi, nhưng chiều cao của hai bên hơi chệnh lệch nhau một cái đầu, Ngô Bá còn không cao hơn nổi Lục Dương.
"Lục ca, trường học của ngươi mỹ nữ không ít."
Ngô Bá đánh giá hoàn cảnh xung quanh nói.
"Đây không phải nói nhảm sao? Ngươi xem đây là chỗ nào?" Lục Dương chỉ vào một tòa cao ốc.
"Khoa Y Học, khó trách..."
Ngô Bá nhìn xem, mới bừng tỉnh đại ngộ, đa số nữ sinh đều học y, khó trách bên này lui lui tới tới đều là mỹ nữ.
Cùng Lục Dương đi vào sân trường, Ngô Bá cười hỏi: "Lục ca, trường học có mỹ nữ nào thích người chưa?"
"Còn phải nói."
Trước mặt Ngô Bá, Lục Dương cũng không cố kỵ gì nhiều.
Từ nhỏ đến lớn, hắn vẫn rất tin tưởng Ngô Bá.
"Cái này cũng không trách được ngươi, từ nhỏ đến lớn đều rất đẹp trai, vừa lên đại học liền có thể kiếm tiền mua nhà mua xe, nếu ta biến thành nữ nhân cũng sẽ thích ngươi."
"Cút, ngươi biến thành nữ nhân, ta chắc chắn sẽ đá ngươi văng đi thật xa."
Nhìn dáng vẻ của Ngô Bá, hắn mà biết thành nữ nhân thì đúng là hơi cay mắt thật..
Thời điểm hai người cười nói vui vẻ.
Một người mặt áo khoác trắng từ tòa nhà y học đi ra, nhìn thấy hai người, nữ sinh do dự một chút, cuối cùng đành lên tiếng chào hỏi.
"Lục Dương..."
Nhìn thấy người gọi mình, trong lòng Lục Dương suy nghĩ sao trùng hợp như vậy.
"Học tỷ, ngươi vừa tan học hay sao?"
"Đúng vậy."
Tống Giai nhìn Ngô Bá bên cạnh Lục Dương, mỉm cười hỏi: "Bằng hữu của ngươi sao."
Lục Dương vỗ vai Ngô Bá, nói ra: "Bạn thân của ta, thân tư nhỏ đến lớn."
"Xin chào học tỷ, em tên là Ngô Bá."
Nhìn thấy Tống Giai, Ngô Bá liền tỏ ra ngoan ngoãn vô cùng, trong lòng đem nữ nhân này so sánh cùng Quan Nguyệt một phen, phát hiện bọn họ chẳng có điểm gì giống nhau, ngược lại học tỷ này hơi giống Liễu Thanh Thanh.
"Ngươi cũng là sinh viên ở đây sao?" Tống Giai tò mò hỏi.