Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 221: Kịch Bản Thông Qua (2)

Chương 221: Kịch Bản Thông Qua (2)


Lục Dương đưa tay sờ trán nàng, bất quá còn chưa chạm vào, đã bị Lữ Tiểu Vũ tránh khỏi, Lục Dương nhịn không được nói ra: "Ta muốn xem ngươi có phải bị sốt đến điên rồi hay không? Ngươi suy nghĩ gì vậy, lớp một là sau tuổi, ta năm nay mới có mười chín tuổi, hơn nữa tính cả tháng hoài thai, ý của ngươi mà nói, ta mười hai tuổi đã đẻ con rồi sao?"
"Kỳ thật cũng không phải không được, hoàng để cổ đại đều..."
"STOP, bây giờ không phải cổ đại."
Lục Dương lắc đầu.
Lữ Tiểu Vũ điển hình là con vịt đến chết cũng mạnh miệng, nói.
"Được rồi, ta thừa nhận vừa rồi hơi có nói hưu nói vượn, ngươi nói cái danh ngạch này ta cũng không rõ lắm, phải về hỏi ba mẹ ta một chút mới biết được, bất quá có lẽ vấn đề không lớn."
Lữ Tiểu Vũ đã nói vấn đề không lớn, vậy thì nhất định là vất đề không lớn rồi, dù sao cha mẹ nàng cùng lã giáo viên lâu năm, lại có nhiều mối quan hệ quen biết của mình, không chỉ nói một cái danh ngạch, nhiều cái cũng chả sao cả.
"Vậy thì ngươi thay tạ ơn thúc với dì nha."
Lục Dương đem hộp cà phê vừa mua để ở trên bàn Lữ Tiểu Vũ, nói: "Lễ vật nho nhỏ, mong ngươi nhận cho."
Lữ Tiểu Vũ lúc này mới hài lòng, nhận lấy lễ vật.
Lục Dương cũng rất vui vẻ, tốn mười tệ đã đổi được một danh ngạch rồi, quả nhiên là buốn ban có lời.
...
Cùng lúc đó.
Yên Kinh, tầng hai của một công ty truyền thông nào đó, hai nam một nữ đi vào trong văn phòng.
Nữ nhân thân thể đẫy đà, cử chỉ ưu nha, thấy hai người đều đến đông đủ, nàng mới mở miệng, nói ra: "Hai vị lão sư, Đại Kiếp Hoàng Kim (Guns and Roses), đã có kịch bản chưa."
Một nam nhân tóc ngắn trả lời: "Ta đã nhờ người ủy thác cho lão sư Y Sung của học viện hý kịch Thượng Hải rồi, buổi sáng ta cũng vừa nhận được của email của ông ta."
"Y Sung, là biên kịch nổi tiếng về thể loại gia đình sao? Loại đề tài này ông ta làm được không?"
Nữ nhân có chút bận tâm nói ra.
Nam nhân tóc ngắn trả lời: "Có được hay không thì nhìn qua mới biết, người ta dù sao cũng là lão biên kịch lâu năm, mặc dù thử sức với đề tài mới có chút mạo hiểm, nhưng cũng chưa hẳn là không làm được."
Nói xong, hắn lại nói tiếp: "Nếu không được, chúng ta có thể đổi một biên kịch khác."
Một người đàn ông sành điệu khác nói: "Ninh Đạo, người không phải nói, kịch bản gửi tới rồi sao? Ngươi đã xem qua chưa?"
"Vẫn chưa, mấy ngày nay bận rộn mấy ngày, ta cũng chỉ vừa nhân được tin nhắn của ông ấy, vẫn chưa mở máy tính lên xem thử? Chắc là dàn ý đại cương kịch bản, nếu không thì chúng ta cùng nhau xem thử."
"Được."
Nữ nhân nhẹ gật đầu.
"Vậy để ta mang lap tới đây."
Nam nhân sành điệu cầm lấy một chiếc lap tới, đưa chiếc lap cho nam nhân tóc ngắn, nam nhân tóc ngắn nhận lấy, đăng nhập vào hòm thư, hắn đọc lời giới thiệu, sau đó nhíu mày lại.
Nữ nhân thấy hắn cho chút kỳ quái, hỏi: "Sao vậy."
"Dàn ý của kịch bản này không phải do Y Sung làm, mà do một để tử của ông ta viết."
"Đệ tử của Y Sung, ông ta lại dám để cho đệ tử mình làm sao?"
Nữ nhân híp mắt lại.
Thân làm một nhà sản xuất lâu năm, nàng cảm thấy Y Sung đang trêu đùa mình ,vậy mà ông ta dám để cho đệ tử mình viết....
"Bất quá Y Sung đánh giá kịch bản này rất cao, nói ông ta chưa chắc có thể viết được như vậy."
Nam nhân tóc ngắn lấy dây cap kết nối với máy chiếu, chiếu lên.
Ghi chú bên trong hòm thư, ba người đều thấy được.
"Thế thì mở ra xem một chút, để xem đánh giá của Y Sung có tâng bốc quá đà hay không?"
Ngữ khí của nữ nhân bình tĩnh.
Mở ra file zip, tổng cộng có ba file word, trong đó một cái là dàn ý, một cái là thiết lập nhân vật, còn cái cuối cùng là nội dung một phần kịch bản.
"Không nghĩ tới đến cả kịch bản cũng viết, người trẻ tuổi này nhìn qua tinh lực dư thừa a."
"Mở ra đọc đi."
Nam nhân tóc ngắn mở ra dàn ý, sau đó bắt đầu đọc..Hai người khác cũng nhìn lên màn hình máy chiếu.
"Cũng không tệ lắm."
Mới nhìn một đoạn, nữ nhân cũng bình phẩm một câu.
Hai nam nhân bên cạnh cũng nhẹ gật đầu.
Bọn hắn tiếp tục đọc xuống dưới, dàn ý tổng cộng chỉ có một vạn hai ngàn chữ, rất nhanh bọn họ đã đọc xong rồi, bọn họ liếc nhau một cái, đều trầm mặc, nữ nhân có chút hơi lúng túng nói.
"Ta cảm thấy dàn ý này cũng được, vượt quá dự tính của ta."
"Ta cũng vậy."
"Ta cũng thế."
Ba người này, một người là nhà sản xuất, một người là đạo diễn, người còn lại là bác sĩ kịch bản, bình thường bọn họ rất ít khi có ý kiến giống nhau, nếu dưới tình huống bình thường, bọn họ thường chọn cách thỏa hiệp với đối phương..
Không nghĩ đến, lần này ý kiến của ba người bọn họ lại đồng nhất với nhau, nói rõ kịch bản này đã vượt qua dự tính trong đầu bọn họ, hơn nữa còn không tìm ra điểm xấu gì để chê trách.
Đạo diễn lại mở ra thiết lập nhân vật.
Nhìn một hồi.
"Lão Lưu, bình thường ngươi có rất nhiều ý kiến, bình phẩm một cái về nhân vật thiết lập này đi."
Nữ nhân hỏi nam nhân sành điệu.
Nam nhân lắc đầu, nói: "Ta cảm thấy rất tốt, cũng không tìm được tật xấu gì, tính cách nhân vật rất rõ ràng, con đường trưởng thành của nhân vật chính cũng đều đã nêu ra, muốn nói tật xấu duy nhất, chính là người tên Lục Dương này, giống như người mới vậy, ta chưa bao giờ nghe qua danh tiếng của hắn."
"Chúng ta cũng không cần biên kịch danh tiếng, dù sao ở đây cũng không phải nước Mỹ."
Nữ nhân cười cười.
"Vậy thì nhìn nội dung một chút, nếu như được, chúng ta không cần phải tìm người khác rồi."
Mở ra kịch bản.
Tuy rằng chỉ có năm nghìn chữ.
Những mấy người tốn rất nhiều thời gian để đọc xong, sau khi xem xong, mọi người quay đầu nhìn nhau, sau đó mới trao đổi ý kiến.
"Ta cảm thấy có thể làm được."
"Đồng ý, kịch bản này không có lỗ hổng gì cả."
"Được, ta cũng muốn quen biết biên kịch trẻ tuổi này một phen, để xem hắn là thần thánh phương nào."
Đạo diễn đem văn kiện xuống, sau đó đóng dấu một cái.
Đưa vào máy in kêu ông ông vài tiếng.
Hắn nói tiếp: "Chúng ta gửi một bản hợp đồng điện tử cho bên kia xem sét, nếu bọn họ đồng ý, chúng ta có thể bắt tay vào công tác chuẩn bị, vốn còn muốn sang năm trình chiếu, không nghĩ tới kịch bản lại có nhanh như vậy, ta cảm giác nói không chừng bộ phim này có thể trình chiếu vào cuối năm cũng được."
"Nếu thế được thì tốt rồi."
"Đúng rồi, dù sao kịch bản cũng không phải do Y Sung viết ra, về phương diện giá tiền, chúng ta có cần sửa.."
"Không cần, cứ dựa theo lúc đầu mà tính, chúng ta muốn kịch bản tốt nhất, không cần phải vắt chanh bỏ vỏ làm gì, huống chi hắn ta còn là đệ tử của Y Sung, không cần phải làm cho quan hệ hai bên căn thẳng, một trăm vạn cứ đưa trước cho hắn một nửa đi, chờ hoàn thành đầy đủ kịch bản, chúng ta sẽ đưa nốt một nửa còn lại." Nữ nhân bình tĩnh nói.
So sánh với ngân sách bộ phim này là năm mươi triệu, một trăm vạn phí kịch bản quả thật không tính vào đâu.
Đạo diễn nhẹ gật đầu: "Vậy được, để tối ta sẽ báo cho Y Sung biết ý kiến của chúng ta."
---
Lục Dương vẫn còn miệt mài ở trong phòng làm việc gõ chữ, không biết kịch bản của mình đã được bên kia thông qua, hơn nữa còn nhận được một trăm vạn, con số này cũng chỉ có những biên kịch lão luyện như Y Sung mới nhận được.
Nếu đổi thành người mới thì đừng nói đến một trăm vạn, coi như nhận được mười vạn đã là không tệ rồi.
Còn về phần phân chia doanh thu phòng vé.
Cái này không có đâu.
Trừ khi Lục Dương là một biện kịch nổi tiếng đến nỗi có thể cải biến quy tắc, bằng không hắn cũng chỉ nhận được tiền nhuận bút mà thôi.
---
Hai giờ sau, Lục Dương đã viết được một vạn chữ cho tiểu thuyết, so sách việc viết tiểu thuyết với kịch bản, thì tiểu thuyết nhẹ nhõm hơn nhiều.
Viết xong, Lục Dương kiểm tra lại một chút, xong rồi liền đăng lên trang web, vừa đúng lúc này, điện thoại của hắn rung lên.
Nhận điện thoại.
Bên trong liền truyền đến giọng nói khẩn trương của Đinh Siêu: "Lục ca, ngươi có phải phạm tội điều gì không?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất