Chương 298: Liễu Thanh Thanh Đến Rồi (2)
Bán một căn phòng, được trích phần trăm một vạn, nhìn qua cũng không tệ.
Nhưng trên thực tế, cũng không có đơn giản như vậy, làm trong ngành môi giới bất động sản, không thể nhìn mỗi người ăn thịt không, mà còn phải nhìn người bị đánh nữa.
Có nhiều người, trôi qua mấy tháng cũng chẳng bán được một căn, thấm chí là nửa năm cũng không bán được một căn
"Tạm được, tạm được." Từ Phượng Niên cười rất vui vẻ.
"Cậu khong phải nói muốn mua một căn hộ ở Lục Thành sao? Thế nào, đủ tiền đặt cọc chưa?"
Từ Phượng Niên lắc đầu: "Thời điểm kết hôn, tôi mượn không ít tiền, tiền những năm trước đây kiếm được, trên cơ bản đều dùng để trả nợ không tiết kiệm được đồng nào, tính đến bây giờ cũng không được nhiều lắm, cũng chỉ bảy tám vạn thôi, còn muốn mua một căn phòng bình thường, tiền đặt cọc ít nhất cũng phải hơn hai mươi vạn, mà tôi còn thiếu không ít..."
"Vậy cậu tính bao lâu thì đủ."
"Cái này tôi cũng không biết, còn phải xem vận khí, nếu mỗi tháng đều gặp khách hàng lớn như Lục ca, thì cần một năm là đủ rồi, nhưng không có khả năng mỗi tháng đều may mắn như vậy, có tháng đôi khi không có khách nào, chỉ có thể nhận lương căn bản, trong nhà còn có vợ con cần dùng tiền, tuổi tác cha mẹ cũng đã lớn, nên phải chăm lo cho ông bà, nếu muốn dồn đủ tiền đặt cọc, đoán chừng cũng cần phải năm sáu năm đi."
Từ Phượng Niên đã sớm vượt qua giai đoạn mơ mộng hão huyền rồi, hắn chỉ căn cứ tình hình thực tế, rồi dự đoán đại khái.
Năm sáu năm a...
Lục Dương nhịn không được lắc đầu.
Vậy thì Từ Phượng Niên vừa bắt kịp thời điểm giá nhà Lục Thành tăng vọt rồi, kiếp trước Lục Dương cùng Từ Phượng Niên cũng không có quen nhau, không biết hắn tồn tại như thế nào, mua phòng ở, hay là mang theo tiếc nuối cả đời, ảm đảm rời đi cái thành phố này.
Nhớ đên ban ngành thương mại điện tử của công ty mình vẫn chưa có một ma nào, Lục Dương nhìn thoáng qua Từ Phượng Niên, hỏi: "Có cân nhắc đổi nghề không?"
Từ Phượng Niên có chút kích động nhìn lại, nhưng rất nhanh lại bình tĩnh, hắn nói ra: "Tôi trường cấp ba cũng chưa học xong, không có bằng gì, không có kỹ thuật, ngoài trừ môi giới ra, những thứ khác đều không biết làm gì."
"Không nên coi thường bản thân mình, năng lực của cậu rất mạnh, mấu chốt nhất, những người có thái độ nghiêm túc như cậu, là những người thành công nhất." Lục Dương lắc đầu.
Ở thời đại này, bằng đại học đã không còn tác dụng nữa rồi.
Bao nhiêu người trẻ tuổi tốt nghiệp đại học xong, đi ra ngoài tìm công việc đều không có, lúc tốt nghiệp mang theo bao nhiệt huyết, ra ngoài xã hội xông pha, nhưng lăn lộn một hồi, bọn họ mới biết mình như cái lốp vậy, non.
"Thương mại điện tử, cậu biết không?"
Lục Dương trầm giọng nói ra.
"Thương mại điện tử? Là những thứ như taobao, hay Jingdong sao?"
"Ừ, đúng rồi."
Lục Dương gật đầu.
"Công ty của tôi đang có ý định thành lập một ban ngành thương mại điện tử, cậu có thể qua giúp tôi một tay, tôi sẽ không cho cậu bất kì đãi ngộ đặc thù gì, nhưng có thể cam đoan, nếu như bản tâm cậu không thay đổi, một mực bảo trì công tác nghiêm túc như bây giờ, tôi cam đoan, ba năm sau, cậu có thể khẳng định mua được một căn hộ ở Lục Thành, hơn nữa còn là thanh toán một lần."
Lục Dương cũng không phải tâm huyết dâng trào, kỳ thật từ lúc trước, hắn đã có ý định này rồi.
Không thể không thừa nhận, Từ Phượng Niên là một nhân tài hiếm gặp, không phải nói hắn có bao nhiêu thông minh, mà là thái độ với công việc của hắn thập phần nghiêm túc, đây là điều mà rất nhiều người còn thiếu, hơn nữa, Từ Phượng Niên đã làm ở trong lĩnh vực môi giới bất động sản này lâu như vậy, chắc chắn hạng người nào hắn cũng đã từng gặp qua. Nên có rất nhiều kinh nghiệm...
Để cho hắn gia nhập vào ban ngành thương mại điện tử, là một lựa chọn rất tốt, bất kể là chạy nghiệp vụ ở bên ngoài, hay chịu trách nhiệm giao hàng, đều là một hảo thủ có thể làm được.
Đương nhiên.
Còn phải xem Từ Phượng Niên nghĩ thế nào.
Nếu như hắn không đồng ý, Lục Dương cũng sẽ không nói lần thứ hai.
Cơ hội, chỉ xuất hiện một lần trong đời, nếu không nắm bắt, thì khả năng cả đời này sẽ không gặp nữa.
"Tôi đồng ý."
Từ Phượng Niên không chút do dự, kiên định nói ra.
"Cậu đã suy nghĩ kĩ chưa? Nếu đã quyết định rồi, thì sẽ không có cơ hội đổi ý nữa, thương mại điện tư của công ty tôi vẫn trong giai đoạn nguyên thủy, cậu tới đây trên cơ bản là khai hoang, ai cũng biết, đây là giai đoạn mệt nhất."
"Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi."
Từ Phượng Niên vẫn như trước, không hề dao động.
"Lục ca, tôi không sợ mệt mỏi, chỉ sợ không có cơ hội, ngài nguyện ý cho tôi cơ hội này, tôi cảm kích còn không kịp, làm sao mà ngại mệt được."
"Hơn nữa, tôi cũng không ngốc, biết đây là một cơ hội trở mình."
Trong lòng Từ Phượng Niên cũng rất rõ ràng.
Nếu không nắm bắt cơ hội này, có lẽ mình sẽ làm cái nghề môi giới này cả đời, với lại cái ghề này cách cửa quá thấp, rất dễ bị người khác thay thế, coi như dốc hết tâm huyết, cũng chỉ làm công cho lão bản mà thôi, lão bản mà không vừa mắt, có thể tùy thời mà sai thải cũng nên.
Nếu muốn thành công hơn người khác, nhất định phải có năng lực cùng kỳ ngộ, năng lực có thể đi học, nhưng kỳ ngộ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Từ Phượng Niên đã hiểu rõ như thế, cũng không nằm ngoài suy tính của Lục Dương, hắn nở nụ cười, nói ra: "Tốt lắm, tôi cho cậu một tuần lễ, cậu hãy xử lý tốt chuyện của mình, rồi đến công ty báo danh."
"Lão bản, công ty ở chỗ nào?" Từ Phượng Niên nhịn không được hỏi.
Lục Dương nói: "Trong trường đại học KHKT Hà Đông, vườn khởi nghiệp, tòa nhà A, tầng bảy, toàn bộ tầng bảy đều là của công ty."
Từ Phượng Niên vội vàng ghi nhớ.
'Mình cũng nên thuê một căn nhà trọ thôi."
Trước kia hắn ở ký túc xá công ty, nên bây giờ qua công ty mới phải tìm chỗ khác rồi.
Từ Phương Niên đem địa chỉ ghi xuống, trong lòng hắn có chút hưng phấn, tuy rằng công ty ở trong trường học, nhưng thuê nguyên một tầng bảy, vậy khẳng định công ty không nhỏ rồi, hắn cũng từng đi qua trường đại học rất nhiều lần, đối với hai tòa nhà khởi nghiệp cũng không xa lạ gì.
---