Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 701: Phía trước có sói phia sau có hổ

Tan cuộc họp, Liễu Tuấn tới phòng Làm Việc của Lục Hương Mai.

Lục Hương Mai hiển nhiên không ngờ rằng Liễu Tuấn lại tới, vội đứng dậy đón, đích thân pha trà, mỉm cười nói:
- Bí thư đại gia quang lâm, thứ cho không đón từ xa được. Bí thư có gì căn dặn cho thể bảo tôi tới mà.

Hai người trên cuộc họp không hòa hợp đó là chuyện công, còn ở chốn riêng tư, Lục Hương Mai vẫn tỏ ra rất nghiêm chỉnh.


Trên cuộc họp được phép có ý kiến bất đồng thậm chí có thể "mạo phạm can gián", nhưng chuyện qua lại thường ngày, không tôn trọng người đứng đầu là sai lầm cấp thấp, Lục Hương Mai sẽ không mắc phải.

Liễu Tuấn cười nói:
- Huyện trưởng, là đồng chí với nhau cả, không cần khách khi như thế.

Lục Hương Mai cũng cười ngồi xuống phía đối diện với Liễu Tuấn, đợi y nói tiếp, Lục Hương Mai đoán chừng Liễu Tuấn đề vì chuyện vừa rồi.

Xem ra người trẻ tuổi đúng là người trẻ tuổi, thật thiếu bình tĩnh.

Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Hương Mai nổi lên một khoái cảm không tên, mặc dù hôm nay cô ta "tập kích bất ngờ" bị Liễu Tuấn nhẹ nhàng hóa giải, nhưng chắc trong lòng Liễu Tuấn rất ấm ức, vì Liễu nha nội ở huyện Ninh Bắc nhất ngôn cửu định, là "quân lâm thiên hạ".

Hừ, còn coi thường Lục Hương Mai này nừa thôi!

Cẩn thận mà xét, Lục Hương Mai cố ý gây chuyện với Liễu Tuấn cũng có liên quan tới thái độ của y, trước kia cô ta mới tới huyện Ninh Bắc, là được Bành Thiếu Hùng phải tới làm cứu tinh, ý chí hừng hực, ai ngờ tên nha nội hoàn khố này hoàn toàn không để cô ta vào mắt, đừng nói chuyện chính phụ huyện cô ta hoàn toàn không nhúng tay vào được, dù là việc quản lý cán bộ có liên thủ với Bành Thiếu Hùng cũng lọt xuống thế hạ phong, miễn cưỡng lắm mới đánh ngang tay.

Là một cán bộ lãnh đạo trẻ tuổi, hơn nữa còn là nữ cán bộ trông không tệ, lại có người anh trai Lục Hải Sơn chiếu cố, Lục Hương Mai từ khi tham gia công tác đường thăng tiến thông suốt, nhất sau khi lên làm lãnh đạo được người ta xúm quanh xu nịnh, đã bao giờ bị lãnh đạm như thế đâu?
Trước kia làm phó khu trưởng, cả khu trưởng lẫn bí thư khu đều phải khách khí với cô ta.

Không ngờ tới nơi chó ăn đá gà ăn sỏi này lại bị tên tiểu nha nội ngó lơ, lòng tự tôn bị thương tổn.

Vì thế mỗi lần nhìn thấy Liễu Tuấn, thậm chí chỉ cần nghĩ tới thôi là trong lòng Lục Hương Mai không thoải mái, cứ như có gì vướng trong lòng, trăm phương ngàn kế khiến Liễu Tuấn phải khó chịu, kết quả l bản thân càng khó chịu hơn, nhưng cô ta bất chấp.

Liễu bí thư hiểu tâm lý huyện trưởng Lục Hương Mai, nhưng không hiểu tâm lý cô gái Lục Hương Mai.

- Huyện trưởng, tôi rất ủng hộ ý kiến thực hiện hóa đơn tạm trong năm nay mà huyện trưởng đề xuất ra.

Liễu Tuấn vừa nói đã làm cho Lục Hương Mai giật mình.

Cái gì? Y ủng hộ sao?

- Ha ha ha, huyện trưởng đừng nhìn tôi như thế, tôi ủng hộ thật, nếu như có khả năng tôi sẵn lòng trả ngay 17 triệu kia cho nông dân.

Thấy mắt của Lục Hương Mai đầy vẻ cảnh giác, Liễu Tuấn thở dài trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười, nói rất nhẽ nhàng.

Câu này thì Lục Hương Mai miễn cưỡng có thể tin.

Liễu Tuấn từ khi nhậm chức, luôn giơ cao tấm biển "làm việc vì dân", lần này trung tổ bộ bầu y làm bí thư tiên tiến, trọng điểm nhờ công việc giảm bớt gánh nặng cho nông dân.

Lục Hương Mai thăm dò:
- Như vậy có thể bớt tiền đầu tư ở các phương diện khác.


Liễu Tuấn hỏi ngược lại:
- Huyện trưởng cho rằng phương hướng đầu tư nào có thể cắt bớt?

Lục Hương Mai do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra:
- Bí thư, mở rộng công ty Hân Nhạc có thể thương lượng với công ty Chấn Trung một chút không, mời bọn họ trả tiền đầu tư trước, năm sau chúng ta trả hết? Đương nhiên sẽ trả lãi theo tỉ giá ngân hàng.
Công ty Han Nhạc hiện giờ tiêu thụ rất tốt, cung không đủ cầu, đang chuẩn bị mở rộng, theo hiệp nghị của hai bên, huyện Ninh Bắc cũng bỏ ra 40% tài chính.

Liễu Tuấn nhìn Lục Hương Mai một cái, nói:
- Huyện trưởng, công ty Hân Nhạc là một nguồn thuế tiềm tàng lớn đấy.

Ý tứ của y là, vì thực hiện hóa đơn tạm mà trì hoãn mở rộng dây chuyền sản xuất của công ty Hân Nhạc là chuyện ngu xuẩn giết gà lấy trứng, Lục Hương Mai là huyện trưởng sao không hiểu rõ trình tự trước sau này?

Lục Hương Mai giải thích:
- Bí thư hiểu lầm ý của tôi rồi, mở rộng giây chuyền sản xuất là không thể trì hoãn, chỉ là có thể xem công tay Chấn Trung có thể cho thêm chút tài chính quay vòng hay không thôi.


Xin thêm tài chính xoay vòng với công ty Hồng Kông, lời này mà Lục Hương Mai cũng nói ra được.

Có điều Lục Hương Mai dám đề nghị như thế là vì thái độ Mike Trần với Liễu Tuấn hết sức kinh trọng, đâu có giống ông chủ gia sản chục triệu, ai không biết còn tưởng Mike Trần là "đàn em" của Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn trầm tư, theo thói quen lấy ra một điếu thuốc cho liên miệng, còn chưa kịp rút bật lửa đã nghe "tách" một tiếng, Lục Hương Mai đã cầm một chiếc bật lửa tinh xảo châm cho y.

Liễu Tuấn ngạc nhiên nhìn Lục Hương Mai.

Ngày thường đâu thấy Lục Hương Mai hút thuốc?

Lục Hương Mai cười nói:
- Các cán bộ đến chỗ tôi bàn việc đều là mấy cái ống khói cả.

Liễu Tuấn lòng máy động.

Không ngờ Lục Hương Mai cho phép cấp dưới hút thuốc trong phòng làm việc của mình, còn chuẩn bị cả bật lửa, có lẽ là có cả thuốc lá, vị nữ huyện trưởng "dị loại" này xem ra không phải hạng làm càn, mà rất biết mua chuộc l người.

Liễu Tuấn rít một hơi thuốc, rồi lại trầm tư nói:
- Huyện trưởng có thể tìm Mike Trần tiên sinh nói chuyện xem ý tứ ông ta thế nào?

Lục Hương Mai gật đầu, nhưng tinh thần sa xút.

Ý ban đầu của cô ta là mu Liễu Tuấn đi nói, Mike Trần nể mặt Liễu bí thư, nhưng chưa chắc nể mặt Lục huyện trưởng.

Phải nói Lục Hương Mai tiếp xúc với Liễu Tuấn không nhiều, chứ đổi lại là Thạch Trọng đã hiểu ý ngay, thật ra Liễu Tuấn đã mở đường rồi, y sẽ tự đánh tiếng với Mike Trần, làm vậy chỉ là để che mắt người ta mà thôi.

Quan hệ giữa bí thư huyện ủy và thương nhân Hồng Kông quá mật thiết truyền đi sẽ không tốt.

Đi đường vòng lấy danh nghĩa chính phụ huyện để bàn bạc việc công, công ty Chấn Trung được huyển ủng hộ, chính phủ được thanh danh, là nhất cử lưỡng tiện.

Trong lòng Liễu Tuấn dùng tiền của Tiểu Thanh giúp huyện Ninh Bắc vượt khó là chuyện đương nhiên, chỉ thiếu một cái danh nghĩa mà thôi.

Suy nghĩ trong lòng Lục Hương Mai thế nào, Liễu Tuấn sáng tỏ như gương, không nói ra mà thôi.

- Huyện trưởng, nếu như công ty Chấn Trung có thể ủng hộ mạnh mẽ chính phủ, như vậy có thể giải quyết được một chuyện khó... Ừm ngoài ra chuyện xử lý công xưởng phá sản, tôi tán đồng ý kiến của huyện trưởng và đồng chí Tào Xuân Thu, có thể đêm bán, có điều tôi kiến nghị huyện trưởng....

Nghe tới đây Lục Hương Mai bất giác ưỡn người lên, bầu ngực đầy đặn nhô cáo, Liễu bí thư ngày thường không lưu ý lắm giới tính của Lục huyện trưởng, giờ mới phát hiện ra, "vốn liếng" của Lục huyện trưởng không tệ đâu.

Liễu Tuấn vội dời ánh mắt đi.

Đồng chí bí thư tìm đồng chí huyện trưởng bàn việc công, tất nhiên không thể cứ nhìn chăm chăm vào chỗ không nên nhìn.

- Mời bí thư chỉ điểm.

Thấy ánh mắt thoáng hiện vẻ lúng túng của Liễu Tuấn, Lục Hương Mai cười thềm, xem ra tên hoàn khố nha nội này thực sự không phải là không thể "công phá".
Có điều câu nói kia của Lục Hương Mai là từ nội tâm, thủ đoạn kiến thiết kinh tế của Liễu Tuấn làm cô ta không thể không phục, hiện giờ huyện Ninh Bắc đổi mới từng ngày, Lục Hương Mai thường tự hỏi mình, nếu đổi lại là bản thân liệu có thể làm được như thế hay không, đáp án là không.

Riêng gọi tập đoàn họ Từ tới huyện Ninh Bắc xây dựng một khu công nghiệp điện tử, Lục Hương Mai đã không thể làm được rồi.

- Bên trạm xe lửa nên tính tới kế hoạch chỉnh thể, mạnh ai nấy làm một là phân tán tài chính, hai là thiếu quản lý thống nhất, không phát huy được hiệu quả cao nhất.


Liễu Tuấn sớm có kế hoạch xây đựng một khu giải trí nghỉ ngơi lớn gần trạm xe lửa, nhưng hiện giờ Lục Hương Mai chủ quan sự vụ kiến thiết kinh tế, y cũng không dịnh vượt quyền, tất nhiên nếu như Lục Hương Mai và chính phủ huyện không định làm thế mà muốn mạnh ai nấy làm thì vì lợi ích chỉnh thể của huyện Ninh Bắc, Liễu Tuấn không ngại mang thanh danh xen vào việc ngoài bổn phận.

Phân chia đảng chính phủ chỉ là tương đối thôi.

Trong một huyện thì bí thư huyện ủy mới có quyền quyết định.

Lục Hương Mai hé miệng cười nói:
- Bên phía chính phủ cũng có ý này, một số đơn vị trực thuộc định xây khủ nhà ở cho công nhân viên ở gần trạm xe lửa, để tang thêm nhộn nhịp.

Liễu Tuấn cười gật đầu:
- Đường lối này là chính xác, huyện trưởng, tôi kiến nghị chinh phủ tranh thủ thời gian đặt ra phương án, có thể đi hơi nhanh thêm một chút, làm ra khung sơ bộ trong năm nay, hi vọng trở thành trung tâm thương nghiệp thứ hai của huyện ta.

Lục Hương Mai cũng hưng phấn:
- Như vậy quy mô thành thị cũng có khả năng mở rộng.

Bất kể thể nào làm cái trung tâm này xong, công lao sẽ rơi trên đầu Lục Hương Mai.

Lục Hương Mai biết đường tiết lui quan trường, được cấp trên coi trọng và chính tích thực sự không thể thiếu cái nào.

Liễu Tuấn gật đầu:
- Đúng thế.


Lục Hương Mai đột nhiên nhận ra tên nha nội hoàn khố này cũng không đáng ghét lắm nữa.

Có điều Lục Hương Mai hưng phấn chẳng được bao lâu, vì cô ta nhớ ra kiến nghị này ban đầu được Tào Xuân Thu đề xuất trên trên cuộc họp văn phòng huyện trưởng rồi.

Xem ra phía trước có sói phía sau có hổ rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất