Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du (Dịch)

Chương 26: Sách mới Hot rồi! 2

Đại học Giang Lăng, phòng 305 ký túc xá nữ sinh tòa nhà 15.

Trong túc xá, Chu Hạ Hạ đang đọc tiểu thuyết.

"A?" Bỗng nhiên Chu Hạ Hạ có chút kinh ngạc.

"Làm sao vậy, Hạ Hạ?" Nghe được tiếng kinh hô của cô, Lý Dao ở bên cạnh nhìn sang, tò mò hỏi.

Ký túc xá của bọn họ có bốn người, nhưng lúc này một người không ở ký túc xá.

Hứa Nam cũng đi tới, tò mò nhìn giao diện máy tính: “[Đại phụng đả canh nhân]? Quyển tiểu thuyết này làm gì mà khiến cậu kinh ngạc như thế?”

Lý Dao nhìn thoáng qua, bỗng nhiên nói: "A, quyển này cũng là do Hạo Nhiên Chính Khí viết?”

Hạo Nhiên Chính Khí là tác giả cuốn [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] có doanh thú mấy trăm ngàn, thế nên Lý Dao cũng có ấn tượng rất sâu sắc.

Bây giờ Hạo Nhiên Chính Khí lại viết sách mới rồi?

“Ôi, bên dưới đều là khen thưởng Minh chủ kìa!” Hứa Nam nhìn về phía bình luận, cảm thán.

Mặc dù các cô không viết tiểu thuyết, nhưng cũng biết sơ qua về những thứ này. Lần trước sách của Chu Hạ Hạ được một khen thưởng Minh chủ, Chu Hạ Hạ đã lập tức hưng phấn mời các cô ăn cơm.

(Minh chủ: khen thưởng 1.000.000 thiên hoa loạn trụy)

(Minh chủ: khen thưởng 1.000.000 thiên hoa loạn trụy)

“Ừm, toàn là Minh chủ thôi.” Chu Hạ Hạ nhẹ gật đầu, mỉm cười nói.

“Được khen thưởng bao nhiêu Minh chủ rồi?” Lý Dao không nhịn được hỏi.

Chu Hạ Hạ mở danh sách fan hâm mộ, ấn F5 một cái: “Tổng cộng 57 Minh chủ.”

Lý Dao nghe vậy thì sửng sốt: “Hạ Hạ, một khen thưởng Minh chủ là 1000 tệ, tác giả có thể nhận được 500 tệ. 57 Minh chủ có nghĩa là tác giả có thể nhận được 28.000 tệ?”

Cô nhìn thử số lượng chữ của tiểu thuyết, quyển này mới chỉ đăng được hơn ba mươi ngàn chữ, thế mà đã có được thu nhập nhiều như thế rồi?

Chu Hạ Hạ lắc đầu, nói: "Dao Dao, cậu nói sai rồi. Ngoài những khen thưởng Minh Chủ thì vẫn còn những khen thưởng khác. Ví dụ như những Bạch Ngân Minh này, một Bạch Ngân Minh là 10.000 tệ. Thế nên, chỉ riêng những khoản khen thưởng này thì tác giả đã có thể có được thu nhập hơn 40.000 rồi!”

“Vừa đăng truyện mới đã có hơn 40.000???” Gương mặt Hứa Nam lộ rõ vẻ kinh hãi.

Lý Dao lại không nhịn được mà kích động: “Hạ Hạ, cậu làm thế nào mà có thể sáng tác truyện được thế? Sao tớ lại không thể nào viết được nhỉ? Không cần cao xa, chỉ cần một tháng kiếm được 3000 tệ là tớ cũng hài lòng lắm rồi.”

Sinh viên đại học chỉ cần 3000 tệ/ tháng là cô không cần phải xin tiền gia đình nữa rồi.

Chu Hạ Hạ mỉm cười, nhìn vẻ mặt hâm mộ của hai người bạn cùng phòng, rồi lại nhìn về phía giao diện máy tính, bản thân cô cũng rất hâm mộ.

Lúc trước, khi Hạo Nhiên Chính Khí viết [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] thì thứ tự vẫn còn xếp dưới Chu Hạ Hạ, thế nhưng chỉ sau một thời gian ngắn thì vị tác giả này đã lợi hại như thế rồi.

Vừa mới đăng truyện mới đã được nhiều khen thưởng Minh Chủ như vậy, đây rõ ràng là đãi ngộ của đại thần!

“Ôi, không phải ai cũng có thể viết tiểu thuyết được đâu, muốn làm được phải có thiên phú, chúng ta cứ tiếp tục làm người bình thường thôi.” Hứa Nam cười hì hì nói.

Lý Dao muốn kiếm tiền, nhưng cô cũng biết rất rõ năng lực của mình ở đâu, cô không phải người biết viết lách.

“Đúng vậy, mà trường hợp như thế này là rất biến thái, toàn bộ trang web tiếng Trung Bác Đằng cũng không có mấy người có được thành tích như vậy đâu.”

Chu Hạ Hạ nói.

Chỉ sau hơn một tháng ngắn ngủi mà đã có thành tích như thế này, đoán chừng toàn bộ trang web tiếng Trung Bác Đằng chỉ có một trường hợp này thôi.

Chu Hạ Hạ cũng tắt máy tính đi.

“Hạ Hạ, cậu định ra ngoài à?” Lý Dao tò mò hỏi.

"Ừ, hôm nay huấn luyện viên gửi tin nhắn kêu tớ đi tập lái xe.” Chu Hạ Hạ bất đắc dĩ nói.

Khi vừa lên đại học, Chu Hạ Hạ đã đăng ký đi học lái xe, hiện giờ đang chuẩn bị thi lấy bằng.

...

Sau khi [Đại phụng đả canh nhân] được phát hành thì số lượng lưu truyện ngay ngày đầu tiên đã trực tiếp đột phá 100.000 lượt! Hot thật rồi.

Sau đó, mỗi ngày Tô Khải Hạo đều đăng thêm 15.000 chữ.

Thời gian cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã tới ngày thứ ba.

Mười giờ sáng, Tô Khải Hạo mở phần thông tin của tác giả, nhìn con số thù lao tháng 11 của mình, gương mặt lộ ra ý cười.

Tháng 11, hắn đã viết tổng cộng 1,6 triệu chữ [Tôi thực sự không muốn trùng sinh]. Cộng tất cả tiền tháng 11, trừ đi tiền thuế thì con số cuối cùng mà Tô Khải Hạo đạt được là 1,8 triệu!

Trong lòng khẽ động, Tô Khải Hạo nhanh chóng xem Giá trị danh vọng của mình.

“Ký chủ: Tô Khải Hạo”

“Giá trị danh vọng: 2716100"

“Ô biểu tượng đã mở: Trang web tiếng Trung Qidian.”

Lúc này, Giá trị danh vọng của Tô Khải Hạo đã đã vượt quá 2,7 triệu! Ảnh hưởng của hệ thống đối với hắn cũng đã giảm đi rất nhiều.

Hiện giờ, cho dù Tô Khải Hạo ra ngoài dạo chơi một tiếng đồng hồ cũng không vấn đề gì.

Đương nhiên, thân thể của hắn hiện giờ vẫn còn rất yếu, nếu như thời gian đi lại quá dài thì thân thể vẫn khó mà chịu nổi.

Nhưng mà như thế này cũng đã tốt hơn trước kia rất nhiều rồi.

“Thân thể đã khôi phục lại đến trình độ này, mình cũng phải tìm chút việc để làm thôi.” Tô Khải Hạo thầm nhủ.

“Đúng rồi, mình có thể dành thời gian thi bằng lái xe.”

Bây giờ Tô Khải Hạo biết chắc chắn thân thể mình nhất định có thể phù hồi, sau này hắn nhất định sẽ mua xe, nhưng bây giờ hắn vẫn chưa có bằng lái.

Nghĩ đến là làm ngay, Tô Khải Hạo nhanh chóng lên mạng tìm khóa học để đăng ký.

Bây giờ hắn vẫn chưa thể nào đi được, nhưng có thể học lý thuyết trên mạng trước.

Phần lý thuyết gồm một trăm câu hỏi trắc nghiệm, đúng 90% mới đạt tiêu chuẩn.

...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất