Thân thể Diệp Âm Trúc dựa vào một lực đạo gần như cùng bay lên trời với Tiểu Long Nữ. Giọng nói của hắn lạnh như băng như đến từ Cửu U Địa Ngục:
- Bởi vì, ngươi còn chưa chết.
"Bởi vì, ngươi còn chưa chết", giọng nói lạnh như băng của Diệp Âm Trúc làm rung động Linh hồn Tiểu Long Nữ. Mà vào lúc này, Ba trăm khẩu Trung cấp Ma Đạo pháo, bốn mươi khẩu Cao cấp Ma Đạo pháo cùng với năm khẩu Tịch Diệt Chi Pháo của Cầm Đế hào giữa không trung cũng đồng thời phát uy. Ba trăm bốn mươi lăm đạo quang mang to lớn chuyển động quanh Cầm Đế hào rồi bùng nổ. chúng không bắn vào trong Thâm Uyên, mà là bắn ở một điểm bên trên Thâm Uyên.
Tiểu Long Nữ nhìn thấy đôi mắt lạnh như băng của Diệp Âm Trúc. Chiến Tranh Tiễn Đạp do Diệp Âm Trúc phát ra đã khiến nàng ta bị mê muội một lát mà thôi. Lúc này, nàng đã hoàn toàn khôi phục. Nhưng Diệp Âm Trúc không cho nàng ta cơ hội mở miệng. Trong nháy mắt khi ba trăm bốn mươi lăm khẩu Ma Đạo pháo của Cầm Đế hào đồng thời phát uy, Diệp Âm Trúc giơ một chân ra, một cước thật mạnh đá vào bên hông Tiểu Long Nữ, khiến cho thân thể mềm mại của nàng bắn ra ngoài như đạn pháo. Hiệu quả Mê muội của Chiến Tranh Tiễn Đạp đã hoàn toàn biến mất, nhưng Tiểu Long Nữ nhìn thấy chính là quang mang đầy trời. Một cước của Diệp Âm Trúc đã đá nàng ta đến điểm trung tâm mà Ma Đạo pháo phát xạ. Hoàn thành một cước này, thân thể Diệp Âm Trúc lui thật nhanh như tia chớp. Năng lượng của một kích toàn lực này quá khủng bố, quang mang năng lượng khủng bố khiến cho không khí hoàn toàn vỡ nát, mặc dù không thể xuất hiện Thông đạo nối liền Vị diện, nhưng xé rách trong nháy mắt này đã bao gồm toàn bộ không gian.
Không có tiếng nổ lớn, khi ba trăm bốn mươi lăm đạo quang mang ngưng tụ trên người Tiểu Long Nữ, thời gian và không gian như ngưng đọng lại. Ngay sau đó, một vòng quang hoàn chói mắt chợt bùng nổ. năng lượng ba động mãnh liệt, san bằng những ngọn núi hai bên Thâm Uyên. Năng lượng ba động khổng lồ cũng khiến cho xung quanh biến thành một vùng đất chết.
Đó chính là một kích toàn lực do năm khẩu Tịch Diệt Chi Pháo cầm đầu, kết tinh của Cầm Đế hào, cường độ công kích chưa một ai được thấy. Có lẽ, Ma pháp công kích mà vạn Ma pháp sư Pháp Lam liên hợp phát động có lực lượng hơn một kích này của Cầm Đế hào. Nhưng các Ma pháp sư công kích không thể nào ngưng tụ vào một điểm, mà điều này Cầm Đế hào lại làm được. Trong thiết kế hoàn mỹ của các Đại sư Địa Tinh bộ lạc, Cầm Đế hào thể hiện ra công kích chính xác không gì sánh nổi.
Diệp Âm Trúc trong nháy mắt lui về phía sau mấy ngàn thước. Mặc dù vậy, hắn vẫn bị lực trùng kích mạnh mẽ đánh bay ra mấy trăm thước mới ngừng lại được. Với phòng ngự như của hắn còn bị như vậy, vậy Tiểu Long Nữ trực tiếp bị oanh kích thì như thế nào?
Quang mang dần dần mờ đi, Cầm Đế hào bay lên độ cao hơn lúc trước một chút, đó là do năng lượng tác dụng, không gian bị xé rách từ từ hợp lại, trung tâm vụ nổ cũng từ từ nhạt đi.
Diệp Âm Trúc khẽ thở ra.
- Có lẽ, lần này mới kết thúc thực sự.
- Kết thúc ư? Nói cho ta biết, vì sao?
Giọng nói thương cảm mang theo vẻ lạnh như băng vang lên. Giọng nói không lớn, nhưng bất kể là Diệp Âm Trúc, hay là mọi người bên trong Cầm Đế hào đều nghe thấy Giọng nói đó rất rõ ràng. Cho dù là Không Quân Long Khi Nỗ Tư đã lui ra bên ngoài Đế Lĩnh cũng đều nghe thấy Giọng nói như từ trong sâu Linh hồn mình vang lên. Đồng tử Diệp Âm Trúc co rút lại, vẻ mặt biến đổi, ánh mắt nhìn chăm chú vào trung tâm vụ nổ, một thân ảnh đang từ từ hiện lên bên trong quang mang mờ nhạt.
Mái tóc dài màu đen bay sau lưng, trên người nàng ta đã không còn chút quần áo nào. Thân thể mềm mại trần trụi càng thêm hoàn mỹ, mỗi một tấc da thịt, mỗi một bộ phận cơ thể đều quá hoàn mỹ. Da thịt trắng noãn khỏe mạnh, đùi thon dài kết thật, eo thon nhỏ, đường cong kinh người kéo dài từ ngực xuống bờ mông, còn có bộ ngực cao vút, tất cả mọi thứ đều thể hiện ra sự xinh đẹp nhất. Nhưng, thân thể mềm mại hoàn mỹ này, Diệp Âm Trúc nhìn với ánh mắt lạnh như băng, không có chút gì ham muốn cả.
Nhẹ nhàng nâng tay phải lên, Tiểu Long Nữ lau vết máu Kim sắc tràn ra bên khóe miệng, ánh mắt lạnh như băng tràn ngập vẻ bi thương nhìn chằm chằm vào Diệp Âm Trúc ở xa xa:
- Nói cho ta, vì sao?
Hít một hơi thật sâu, Diệp Âm Trúc phiêu phù trong không trung, tay phải cầm Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm từ từ nâng lên, hoành trước ngực mình. Ánh mắt của hắn lạnh như băng:
- Không ngờ rằng, như vậy cũng không thể giết được ngươi, xem ra ta đã tính lầm
Giọng nói Tiểu Long Nữ đột nhiên cao vút:
- Nói cho ta biết, vì sao?
Diệp Âm Trúc lạnh lùng nói:
- Vì sao ư? Ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề. Ta nên gọi ngươi là Tiểu Long Nữ, hay là Mẫu --- Yêu --- Vương.
Khi hắn nói đến ba chữ Mẫu Yêu Vương, mỗi chữ phát ra đều được kéo dài, âm thanh lạnh lùng khiến cho không khí chấn động.
Vẻ mặt Tiểu Long Nữ tái nhợt lại, thất thanh nói:
- Ngươi, ngươi nói bậy. Ta là Nữ nhân của Thần Long Vương. Ngươi lại nói ta là Mẫu Yêu Vương sao? Diệp Âm Trúc, cho dù ngươi không muốn ta, cũng không được ô nhục sự trong sạch của ta.
- Ô nhục? Thực sự là Ô nhục sao?
Diệp Âm Trúc cười lạnh một tiếng:
- Mẫu Yêu Vương, ngươi đến bây giờ vẫn nghĩ rằng mình che dấu rất tốt sao? Quả thực, ta cũng phải thừa nhận, năng lực ẩn tàng của ngươi đã gần như hoàn mỹ. Cho dù là Thần Long Vương Đại nhân cũng không phát hiện ra được thân phận thực sự của ngươi. Nhưng trên Thế giới này vốn không có gì là hoàn mỹ, cho dù ngươi che dấu tốt hơn nữa, cuối cùng cũng lộ ra sơ hở
Vẻ mặt Tiểu Long Nữ nhìn có vẻ tái nhợt, thất thần nhìn Diệp Âm Trúc:
- Vì sao? Âm Trúc, ngươi vẫn độc ác ô nhục ta.
Diệp Âm Trúc cười nhạt:
- Ta nghĩ, ngươi nhất định muốn biết vì sao ta nhận ra thân phận của ngươi hả. Để ta nói cho ngươi biết, ngươi sẽ không còn phủ nhận một cách vô vị như vậy nữa.
Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Âm Trúc. Lúc này mọi người bên trong Cầm Đế hào đều đang cực kỳ khiếp sợ. Cho dù là Tô Lạp và Hải Dương trước đó cũng không biết sự tình lại biến thành như vậy. Diệp Âm Trúc dặn dò các nàng để cho một kích toàn lực của Cầm Đế hào không cần trực tiếp bắn vào trong Thâm Uyên, mà là ở một điểm bên trên Thâm Uyên. Trên bản đồ, Diệp Âm Trúc đã chỉ vị trí điểm này cho các nàng.
Khi Diệp Âm Trúc một cước Chiến Tranh Tiễn Đạp đánh vào Tiểu Long Nữ, rồi đá nàng ta vào trong điểm mà Ma Đạo pháo phát xạ. Tất cả mọi người trong Cầm Đế hào đều sợ đến ngây người. bọn họ dù như thế nào cũng không ngờ được rằng lúc này Diệp Âm Trúc lại hành động như vậy. Lại càng không thể nào giải thích được.
Khi Diệp Âm Trúc nói ra Tiểu Long Nữ là Mẫu Yêu Vương, mọi người bên trong Cầm Đế hào đều sững sờ. Tiểu Long Nữ là ai? Trong lòng bọn họ, Tiểu Long Nữ là nữ nhân của Thần Long Vương. Ngay cả Thần Long Vương đều không có nói gì về thân phận của nàng, Diệp Âm Trúc lại nói nàng ta là Mẫu Yêu Vương, điều này nghe thấy không phải là không thể nào tưởng tượng được sao. Cho nên, chẳng những Tiểu Long Nữ đợi hắn giải thích, mà mọi người bên trong Cầm Đế hào cũng đều đang đợi Diệp Âm Trúc giải thích.
Diệp Âm Trúc lạnh lùng nhìn Tiểu Long Nữ:
- Mọi chuyện phải nói từ đầu đến cuối. Lúc trước, khi chúng ta vừa biết nhau. Ta quả thật không nhìn ra thân phận của ngươi, khi đó ta cũng không thể nào nhìn ra. Đánh một trận với ngươi, bị ngươi đẩy vào trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền, khôi phục được Thị giác và Vị giác, khi đó ta ngoại trừ cảm kích ngươi, còn có vài phần tôn kính. Ngươi là nữ nhân của Thần Long Vương, cũng là Tổ tiên của ta. Ngươi có biết ta lần đầu tiên nghi ngờ ngươi là lúc nào không?
Tiểu Long Nữ lắc đầu một cách vô thức.
Diệp Âm Trúc trầm giọng nói:
- Là bởi vì xưng hô của ngươi đối với Thần Long Vương. Từ lúc ta biết ngươi đến bây giờ, ngươi chưa bao giờ gọi Người là Phụ thân. Cho dù là lúc Thần Long Vương thiêu đốt Linh hồn chi hỏa để thành toàn cho chúng ta, ngươi cũng không có kêu Người một tiếng Phụ thân. Mặc dù lúc đó ngươi ra vẻ rất bi thương, nhưng từ trong lời nói của ngươi, vẫn luôn kiêng dè hai chữ Phụ thân, luôn gọi Người là Lão gia hỏa.
Tiểu Long Nữ kích động nói:
- Hắn để ta cô đơn vạn năm, chẳng lẽ ta phải nhận hắn sao? Hắn có làm tròn trách nhiệm của một Phụ thân không? Ta vì sao phải gọi hắn là phụ thân cơ chứ?
Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:
- Không, ngươi hiểu về nhân tính quá ít. Cho nên mới có thể để lộ ra sơ hở này. Cũng là chuyện như vậy, Tô Lạp cũng gặp phải. Hơn nữa ta thấy rất rõ, tổn thương mà Lam Địch Á Tư đế quốc Đại Đế Mã Tây Mạc gây ra đối với Tô Lạp còn lớn hơn nhiều. Nhưng trong lòng Tô Lạp, đó vẫn luôn là Phụ thân của nàng. Cho dù lúc nàng rất hận Mã Tây Mạc Đại Đế thì cũng chưa bao giờ dùng cách xưng hô không tôn kính là Lão gia hỏa để nói về Nhạc Phụ của ta. Bởi vì, một giọt máu đào hơn nước lã. Bất luận nói như thế nào, nàng đều là con gái của Mã Tây Mạc. Cũng như vậy, bất luận như thế nào, Tiểu Long Nữ cũng là con gái của Thần Long Vương. Có lẽ, bởi vì cô độc, Tiểu Long Nữ hận Phụ thân của mình không làm tròn trách nhiệm. Nhưng mà, đó là hy vọng của Thần Long Vương sao? Ngay cả ta cũng rõ ràng cảm nhận được tình cảm mà Thần Long Vương dành cho Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ không cảm giác được sao? Thần Long Vương nếu không phải vạn bất đắc dĩ, thân thể đã mất đi, Người như thế nào sẽ không chiếu cố Hài tử của mình. Mặc dù là như vậy, Người cũng dùng lực lượng của mình để thả Hài tử của mình vào trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền. Tiểu Long Nữ không cảm giác được tình cảm mà Thần Long Vương dành cho nàng sao? Không, đương nhiên không phải, bởi vì ngươi không phải Tiểu Long Nữ. ngươi là Mẫu Yêu Vương. Ngươi đến từ Thâm Uyên lạnh như băng không tồn tại tình cảm. Cho nên ngươi mới không thể nào hiểu được tình Phụ tử rốt cuộc là cái gì?
Tiểu Long Nữ cả giận nói:
- Đây chỉ là cảm nhận của ngươi. Chẳng lẽ ngươi dựa vào điểm này nói ta là Mẫu Yêu Vương sao?
Diệp Âm Trúc cười lạnh, nói:
- Nếu chỉ có như vậy, chỉ sợ ta không thể thuyết phục bất cứ ai. Ta chỉ nói, đây là một điểm nghi vấn mà thôi. Điểm nghi vấn thứ hai, xuất hiện trên người Tô Lạp.
Tiểu Long Nữ sửng sốt:
- Tô Lạp?
Diệp Âm Trúc nói:
- Đúng thế. Còn nhớ lúc ta và ngươi cùng nhau trở lại Pháp Lam, đi vào Ám Tháp rồi gặp phải gì không? Khi đó, Tô Lạp từ trong Ám Tháp đi ra, không nói gì hết, một kiếm đâm vào ngực ta. Mặc dù ta đã hủy diệt đoạn trí nhớ đó của nàng, để nàng không nhớ đến nó nữa. Nhưng sau này ta đã cẩn thận suy nghĩ đến vấn đề này. Đương nhiên, lúc đó ta còn không hoài nghi tới ngươi. Sau này, chúng ta cùng nhau đi vào Thâm Uyên vị diện tiến hành trinh sát. Sau khi trinh sát, trở lại Pháp Lam, ta phát hiện Tô Lạp vẫn luôn bị một cỗ năng lượng kỳ quái tra tấn. Thông qua Sinh mệnh năng lượng, ta mới có thể từ từ hóa giải cỗ năng lượng đó. Ta phát hiện được năng lượng đó là Tử Năng. Tử Năng căn bản không được xuất hiện ở Long Khi Nỗ Tư Đại lục. Nhưng không phải là nguyền rủa bình thường, ở trên Long Khi Nỗ Tư Đại lục, ai có thể sử dụng Tử Năng? Ít nhất như vậy đã chứng mình, trên Đại lục có Thâm Uyên sinh vật tồn tại. Ta và Tô Lạp yêu nhau, hơn nữa ta đã rời đi ba năm khi trở về ta lại còn mang theo ngươi. Nhưng Tô Lạp vẫn yêu ta, cho dù là nàng có ghen một chút, cũng nhất định hỏi rõ ràng ta và ngươi có quan hệ gì, mới có thể có quyết định như thế nào. Cho dù ta và ngươi thực sự có tình cảm, nhưng với tình yêu mà Tô Lạp dành cho ta. Ta cũng có thể khẳng định nàng cũng sẽ không ra tay với ta. Cho nên, có thể khẳng định, lúc đó Tô Lạp đã bị nhiễm Tử Năng. Sau này, ta đã cẩn thận hỏi Hải Dương. Trước khi ta trở về Tô Lạp có biến hóa khác thường gì không. Hải Dương trả lời là không, nói cách khác. Trước khi ta và ngươi trở về, Tô Lạp vẫn bình thường. Nhưng vì sao vừa gặp ta, nàng lại bất thường như vậy? Câu trả lời rất đơn giản, vì lúc ta trở về, Linh hồn của nàng đã bị Tử Năng ảnh hưởng. Mà khi đó, chỉ có ngươi ở bên cạnh ta.
Tiểu Long Nữ phẫn nộ nhìn Diệp Âm Trúc:
- Những điều này của ngươi chỉ là suy đoán mà thôi. Ngươi dựa vào đó mà khẳng định ta không phải là con gái của Thần Long Vương sao?
Diệp Âm Trúc lạnh lùng nói:
- Ngươi không cần khẩn trương. Đây chỉ là hai điểm nghi ngờ mà thôi. Ta đương nhiên cũng không nói đó là chứng cớ. Nghi điểm như vậy còn có rất nhiều, ta sẽ nói hết cho ngươi nghe, ta xem ngươi còn phản bác như thế nào. Điểm nghi vấn thứ ba là nguyên nhân ngươi Đoạt Xá. Ngươi là ai? Ngươi là Hậu duệ của Thần Long Vương, ngươi là Tiểu Long Nữ. Nhưng mà ngươi không biết Nguyên thần Đoạt Xá quá bá đạo sao? Cướp lấy thân thể của người khác, Thôn phệ Linh hồn của người bị cướp, qua đó đạt đến mục đích khống chế. Đây là kỹ năng mà Hậu duệ Thần Long thấm nhuần Sinh mệnh năng lượng sẽ sử dụng sao? Vào lúc đó, ta thực không hề nghĩ gì. Ta cho rằng, có lẽ đây là một kỹ năng của Thần Long Tộc mà thôi. Nhưng sau này, năng lực tương tự như vậy ta lại nhìn thấy trên người Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na. Ta đã hiểu, nguyên thần Đoạt Xá cũng không phải sử dụng Sinh mệnh năng lượng. Tử Năng cũng có thể sử dụng. Kỹ năng này sẽ không hoàn toàn thuộc về Thần Long tộc. Đáng tiếc, khi ta thấy năng lực đó của Tát Lâm Na, đã không thể hỏi Thần Long Vương được nữa.
Tiểu Long Nữ vừa định nói gì đó, lại bị Diệp Âm Trúc chặn ngang, nâng tay phải lên, lộ ra bốn ngón tay:
- Đừng gấp, vẫn còn. Lúc trước, khi chúng ta đi vào Thâm Uyên vị diện, ngươi rất ít sử dụng thực lực của mình, đó là vì sao? Cho dù Sinh mệnh năng lượng ở trong này rất khó khôi phục. Nhưng với thực lực của ngươi, cũng không nên gần như không hề ra tay. Đương nhiên, đây là một nghi vấn không quá lớn. Nhưng nếu suy nghĩ một chút, có lẽ bởi vì ngươi sợ đồng bào Thâm Uyên của ngươi nhìn ra xuất thân của ngươi. Cho nên mới cố hết sức không ra tay, đúng hay không?
Tiểu Long Nữ lạnh lùng nói:
- Vậy bây giờ thì sao? Lần quyết chiến ở Thâm Uyên vị diện lần này, chẳng lẽ ta xuất lực không đủ sao? Đừng quên Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na chết trong tay ta. Nếu ta là Mẫu Yêu Vương, vì sao không trợ giúp Thâm Uyên vị diện giết chết các ngươi. Nếu ta phản lại, Liên quân Long Khi Nỗ Tư còn có thể giành được thắng lợi của cuộc chiến tranh này sao?
Diệp Âm Trúc gật đầu nói:
- Không sai. Ta thừa nhận trong cuộc Thánh Chiến này, ngươi có tác dụng rất lớn, cũng giết không ít cường giả Thâm Uyên. Không hề tiết kiệm Sinh mệnh năng lượng của mình. Nhưng nếu ta đoán không sai, lần này ngươi dám chiến đấu ở đây, bởi vì thực lực của ngươi đã tăng vọt về chất, đạt đến Thần Cấp. Ẩn tàng khí tức của mình để có thể làm cho Thâm Uyên sinh vật cấp bậc Ma Vương không thể phát hiện ra xuất thân của ngươi, đúng không?
Thân thể Tiểu Long Nữ chấn động, sửng sốt nhìn Diệp Âm Trúc:
- Ngươi, ngươi như thế nào biết ta đạt đến Thần Cấp?
Diệp Âm Trúc cười lạnh nói:
- Nếu không phải là Thần Cấp. Ta nghĩ không ra trên Thế giới này còn có ai có thể dựa vào lực lượng của bản thân mình mà ngăn cản một kích toàn lực của ba trăm bốn mươi lăm khẩu Ma Đạo pháo toàn lực phát xạ mà không chết. Ngươi chỉ bị một chút thương nhẹ mà thôi, chỉ có quần áo không thể bảo tồn. Ngoại trừ thực lực Thần Cấp, ta không nghĩ ra được khả năng nào khác.
Tiểu Long Nữ cười khổ nói:
- Đúng vậy, ta đã đạt đến Thần Cấp. Lúc trước khi Phụ thân Thần Long Vương của ta rót Linh hồn lực của ông ấy vào trong Tinh thần chi hải của ta. Ta rốt cuộc đã đột phá bình cảnh cuối cùng. Theo như ngươi nói, như vậy đã đủ chứng minh ta không phải Tiểu Long Nữ mà là Mẫu Yêu Vương sao? Ngươi không được quên, ta là con của Thần Long Vương. Năng lực sử dụng cũng là Sinh mệnh năng lượng. Lúc trước khi ta tự tay giết chết Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na, sử dụng bản thể Thần Long. Muốn ta lại sử dụng bản thể không, cho ngươi cảm nhận xem năng lượng khí tức của ta có tồn tại Tử Năng hay không?
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
- Không cần, nghi điểm không chỉ có như vậy. Có lẽ ba Yêu Vương khác không biết sự tồn tại của ngươi, đều nghĩ rằng ngươi đã chết. Nhưng ta có thể khẳng định Hắc Yêu Ma Vương Tát Lâm Na biết ngươi. Nếu không, trong lúc chiến đấu lúc trước, ả sao có thể tự tin như vậy? Đến lúc cuối cùng đều không có thiêu đốt Linh hồn chi hỏa để tử đấu, vì sao? Bởi vì còn có ngươi, ngươi là hy vọng của ả ta. Cho nên, trong nháy mắt khi ả ta bị ngươi giết chết, trong mắt hiện ra vẻ sững sờ. Ngươi giết ả ta, là vì diệt khẩu, không có sự tồn tại của ả ta, vậy cũng không ai biết được ngươi chính là Mẫu Yêu Vương lúc trước. Nếu không có chỉ điểm của ngươi, Tát Lâm Na như thế nào biết được quan hệ của ta và Hương Loan mà đi Đoạt xá lấy thân thể của nàng chứ. Lúc đó cường giả Liên quân nhiều như vậy, tùy tiện chọn một người cũng có ý nghĩa quan trọng hơn Hương Loan. Ngươi muốn nàng đoạt lấy thân thể Hương Loan, làm ta bị đả kích nặng nề, cũng giảm bớt Nữ nhân của ta. Ngươi lúc trước đưa Tử Năng vào trong cơ thể Tô Lạp, cũng là có suy nghĩ như vậy. Nhưng mà sau này Tô Lạp và Hải Dương trên chiến trường thì luôn ở trong Cầm Đế hào, không tiện cho ngươi xuống tay. Thực lực của An Nhã Tỷ Tỷ cũng không thể nào tùy tiện Đoạt xá, cho nên ngươi mới để Tát Lâm Na chọn Hương Loan.
Quang mang trong mắt Tiểu Long Nữ dần dần trở nên lạnh như băng:
- Diệp Âm Trúc, những cái đó chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi, chỉ bằng mấy điểm này mà ngươi đã cho rằng ta là Mẫu Yêu Vương sao? Đã tàn nhẫn đá ta vào trong công kích của Cầm Đế hào? Ngươi…
Diệp Âm Trúc thở dài một tiếng, nói:
- Ta cũng không muốn tin đó là sự thật. Ngươi nghĩ rằng ta muốn thấy hậu duệ duy nhất của Thần Long Vương lại là Mẫu Yêu Vương sao? Nhưng, sự thật lại xảy ra trước mắt, khiến ta không thể không tin. Nếu nói lúc trước chỉ là nghi điểm, đều là suy đoán của ta. Như vậy, thì lời của Thần Long Vương trước khi chết đã chứng minh tất cả.
"Lời Thần Long Vương trước khi chết" Cảm xúc Tiểu Long Nữ dao động mạnh, thần quang lóe lên trong mắt.
Diệp Âm Trúc trầm giọng nói:
- Không ngờ được phải không. Ngươi đến lúc đó vẫn che dấu rất tốt, che dấu rất sâu. Ngươi thậm chí đã không có Tử Năng, mà toàn bộ sử dụng Sinh mệnh năng lượng của Tiểu Long Nữ. Nhưng Linh hồn của ngươi lại là Mẫu Yêu Vương, Linh hồn tràn ngập khí tức Tử Vong. Cho dù ngươi che dấu tốt đến đâu, khi Thần Long Vương thiêu đốt Linh hồn chi hỏa của mình, rót Linh hồn lực cuối cùng của mình vào trong Tinh thần chi hải của chúng ta, vẫn phát hiện ra vấn đề. Mặc dù ngươi khi đó đột nhiên tăng tốc hấp thu Linh hồn của Thần Long Vương. Nhưng Linh hồn của Thần Long Vương trước khi tiêu tan, vẫn nói với Tinh thần chi hải của ta bốn chữ. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Lão nói gì?
Ánh mắtTiểu Long Nữ lóe lên vẻ ác độc.
Diệp Âm Trúc nói:
- Thần Long Vương nói với ta: Long Nữ là giả
- Long Nữ là giả, giỏi cho một câu Long Nữ là giả.
Tiểu Long Nữ, không bây giờ nên gọi nàng ta là Mẫu Yêu Vương:
- Không ngờ rằng, ta ngàn tính vạn toán, cuối cùng vẫn không thể nào hoàn toàn che dấu được Lão gia hỏa đó. Giỏi cho Diệp Âm Trúc, ngươi quả nhiên không hổ là Nam nhân mà ta thấy hợp nhãn. Nhưng, ngươi làm sao phải nói ra thân phận của ta?
Vẻ mặt Mẫu Yêu Vương không còn gì giả vờ nữa, lạnh nhạt nhìn Diệp Âm Trúc, vẻ mặt đầy vẻ không cam lòng.
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
- Ngươi có biết lúc đó ta đã chấn động như thế nào không? Khi đó, ta quả thực không dám tin đó là sự thật. Nhưng càng tiếp xúc với ngươi, cùng với biểu hiện của ngươi trên chiến trường. Khiến ta xác nhận lời của Thần Long Vương. Hơn nữa lại nghĩ đến thân phận của ngươi. Bây giờ ngươi cũng nên nói cho ta. Rốt cuộc là sao lại thế này. Hay là ngươi muốn nghe phỏng đoán của ta?
Mọi người trong Cầm Đế hào đều biến sắc, không ai ngờ được rằng sự tình lại phát triển đến trình độ này. Hậu duệ duy nhất của Thần Long Vương – Tiểu Long Nữ lại là Mẫu Yêu Vương, thật không thể nào giải thích nổi. Mẫu Yêu Vương mỉm cười, trên mặt không còn vẻ lạnh lùng của Tiểu Long Nữ lúc trước, mà có vẻ yêu mị giống như Tát Lâm Na.
- Vậy để ta nghe xem, ngươi phỏng đoán như thế nào. Xem ngươi rốt cuộc đoán được bao nhiêu.
Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:
- Vạn năm trước, hai khối Đại lục Đông Long, Tây Long va chạm, mở ra Thông đạo giữa Thâm Uyên vị diện với Long Khi Nỗ Tư. Ngươi chỉ huy Thâm Uyên sinh vật tấn công thế giưới loài người, muốn đoạt lấy rất nhiều sinh vật làm Thực vật xúc tiến bản thân và thuộc hạ tiến hóa. Nhưng ngươi không ngờ được rằng lại gặp phải sự chống trả mãnh liệt của Đông Long cường giả do Tổ tiên Thần Long của chúng ta chỉ huy. Chẳng những không thể đạt được ý muốn, mà thuộc hạ còn tổn thất nặng nề. Đến cuối cùng, Thông đạo rốt cuộc đã bị Thần Long Vương phong ấn. Trong trận chiến cuối cùng giữa ngươi và Thần Long Vương, các ngươi đã hủy diệt thân thể của đối phương. Mà Thần Long Vương vì phong ấn lối ra Thông đạo, đã dùng Linh hồn của mình trợ giúp mấy Thần Long khác hoàn thành Ma pháp trận Phong ấn. Khi đó, chỉ sợ cả Thần Long Vương cũng nghĩ rằng ngươi đã chết.
Nhưng, ngươi dù sao cũng đã đạt đến thực lực Thần Cấp. Khi đó thân thể của ngươi đã bị hủy diệt, Linh hồn cũng bị thương rất lớn, rốt cuộc không thể nào uy hiếp được Linh hồn của Thần Long Vương. Mà ngươi lại không theo Thâm Uyên Đại quân trở về Thâm Uyên vị diện, bởi vì ngươi sợ.
- Sợ hãi? Ta sao phải sợ chứ?
Đồng từ Mẫu Yêu Vương co rút lại.
Diệp Âm Trúc đáp:
- Linh hồn ngươi đã bị thương đã không còn đủ cường đại. Bởi vậy Linh hồn của ngươi đã không thể thống trị cả Thâm Uyên vị diện. Còn rất có thể bị thuộc hạ của mình đã trốn chạy trở về Thôn phệ. Nói như vậy, ngươi thực sự sẽ chết. Cho nên, vì sinh tồn, ngươi lựa chọn ở lại Long Khi Nỗ Tư. Do trùng hợp, vừa lúc nhìn thấy Thần Long Vương đưa Long đản của Tiểu Long Nữ vào trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền do máu của Thần Long Tộc hình thành. Khi đó, ngươi đã tồn tại dưới trạng thái Linh hồn, liền trực tiếp xâm nhập vào bên trong Long Đản, lợi dụng Linh hồn Đoạt xá xâm chiếm thân thể của Tiểu Long Nữ. Còn Thôn phệ Linh hồn của Tiểu Long Nữ. Nếu không phải như vậy làm cho trên người ngươi tràn ngập khí tức của Tiểu Long Nữ thì Thần Long Vương sao bị ngươi lừa gạt thành công chứ.
Vẻ mặt Mẫu Yêu Vương đã bình tĩnh lại, vẻ lạnh lùng hiện lên trên khuôn mặt hoàn mỹ. Nhưng nàng ta vẫn đang lẳng lặng lắng nghe Diệp Âm Trúc nói tiếp.
- Theo thời gian trôi đi. Linh hồn của ngươi đã dần dần được chữa trị. Nhưng bởi vì cuộc chiến vạn năm về trước ngươi bị thương quá nặng, không thể nào trở về cảnh giới Thần Cấp. Mà khi đó, ngoại trừ Linh hồn do Tử Năng dưỡng dục ra, tất cả năng lực ngươi có được đều là do Sinh mệnh năng lượng của Tiểu Long Nữ. Đây cũng là vì sao mặc dù ngươi là Mẫu Yêu Vương, nhưng lại sử dụng Thần Long tuyệt học.
Cho nên, ngươi vì sao lại giúp ta hủy diệt Thâm Uyên sinh vật. Thực ra rất đơn giản, vì ngươi đã sớm chán ghét cuộc sống của Thâm Uyên vị diện. Thế giới phong phú ở Long Khi Nỗ Tư Đại lục đã hấp dẫn ngươi. Đối với ngươi mà nói, Thâm Uyên vị diện đã không còn ý nghĩa tồn tại. Do tác dụng của Sinh mệnh năng lượng, ngươi cũng không thể nào lại Thôn phệ Thâm Uyên sinh vật nữa. Sự tồn tại của bọn chúng, ngược lại là mối nguy hiểm có thể tiết lộ thân phận của ngươi. Cho nên ngươi mới giúp ta hủy diệt Thâm Uyên vị diện. Còn ngươi tìm đến Tát Lâm Na, chính là muốn cho hắn diệt vài chướng ngại cho ngươi. Cuối cùng chỉ cần giết chết nàng ta diệt khẩu, mọi chuyện sẽ thuận lí thành chương. Đến lúc vừa rồi khi nàng ta bị ngươi giết chết, phán đoán của ta mới hoàn toàn rõ ràng. Chỉ là ta không tính được, Hương Loan lại vì ta mà chết.
Mẫu Yêu Vương lặng lẽ nhìn Diệp Âm Trúc. Hai người cứ thế phiêu phù trong không trung nhìn nhau. Một lúc lâu sau, Mẫu Yêu Vương mới từ từ gật đầu, lạnh lùng nhìn Diệp Âm Trúc:
- Vì sao ngươi muốn tiết lộ thân phận của ta? Chẳng lẽ ngươi không biết, ta đã không phải là Mẫu Yêu Vương vạn năm trước sao? Mặc dù ta đã Thôn phệ Linh hồn của Tiểu Long Nữ. Nhưng Linh hồn Thần Long của nàng ta đã sinh ra ảnh hưởng nhất định đối với ta. Ta thậm chí không muốn thống trị Thế giới Nhân loại. Chỉ muốn làm một Nữ nhân, một Nữ nhân thật sự, gả cho ngươi, sinh Hài tử cho ngươi, hưởng cuộc sống hạnh phúc của Nhân loại, cảm thụ Thế giới tươi đẹp này. Chỉ cần ta hỗ trợ, thậm chí trong một thời gian nhất định, ta có thể giúp ngươi cũng tiến vào Thần Cấp. Khi đó, chúng ta có thể vĩnh viễn sống trong Long Khi Nỗ Tư. Ngươi rất thông minh, là một Nhân loại thông minh tuyệt đỉnh. Mấy điều ngươi vừa nói không sai. Nhưng mà ngươi cũng rất ngu ngốc. Nếu ngươi không nói ra thân phận của ta. Ta vĩnh viễn sẽ không làm ra chuyện nguy hại đến ngươi. Trước kia không, sau này cũng không. Cho dù ngươi còn có mấy Thê Tử khác, chỉ cần ngươi đối xử tốt với ta, ta cũng có thể nhịn được. Nhưng mà, ngươi lại nói ra thân phận của ta. Chẳng lẽ, ngươi không biết, làm như vậy ngươi không có lợi gì sao? Vạn năm đã trôi qua. Một vạn năm qua, ta chưa bao giờ làm một chuyện bất lợi gì đối với Thế giới Nhân loại các ngươi. Vì sao ngươi lại muốn ép ta?
Mẫu Yêu Vương nhìn Diệp Âm Trúc với đôi mắt đầy ai oán.
Diệp Âm Trúc lạnh lùng nhìn Mẫu Yêu Vương:
-Mẫu Yêu Vương, có một số việc, sẽ không phai nhạt theo thời gian. Không sai, ngươi có được thân thể của Tiểu Long Nữ có thể nói là Vưu vật thế gian. Ta cũng tuyệt đối tin tưởng lời ngươi nói, thậm chí tin rằng ngươi có tình cảm đối với ta. Nhưng mà tất cả những điều này không thể thay thế được cừu hận giữa Đông Long chúng ta và ngươi. Là ngươi, đã chỉ huy Thâm Uyên sinh vật khiến cho Đông Long chúng ta suy sụp, mới bị Tây Long thừa dịp. Là ngươi sát hại Thần Long Vương tổ tiên của Đông Long chúng ta. Ta là hậu duệ Đông Long, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta vì Nữ sắc mà không cần đến Tổ tiên của mình sao? Ta đã đáp ứng với Thần Long Vương. Nhất định báo thù cho Người. Ta nhất định sẽ làm được điều mình đã hứa. Cho dù ngươi là Thần thì như thế nào? Giữa ta và ngươi, không thể nào giải hòa được. Ta và ngươi chỉ có cừu hận mà thôi. Chỉ có giết ngươi, mới trả thù được cho Thần Long đã chết, trả thù cho Tổ tiên Đông Long của ta. Cũng chỉ có giết ngươi, Thâm Uyên vị diện mới thực sự bị hủy diệt.
Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm từ từ hiện lên trước mặt Diệp Âm Trúc, Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm đặt ngang trước ngực cũng từ từ nâng lên. Hắn lúc trước không giải trừ Thần Thú sáo trang, không phải bởi vì Cầm Đế hào sắp oanh kích Thâm Uyên, mà là bởi vì còn Tiểu Long Nữ tồn tại. Nghe thấy lời nói của Diệp Âm Trúc, sát khí trong mắt Mẫu Yêu Vương tăng lên:
- Không ngờ rằng, Nam nhân duy nhất mà ta thấy hợp nhãn lại tuyệt tình đến như vậy. Diệp Âm Trúc, ngươi thực sự cho rằng ngươi có thể giết ta sao? Mặc dù thực lực của ngươi có thể chiến thắng Hắc Yêu Tát Lâm Na. Nhưng ngươi nhiều nhất cũng chỉ như nó mà thôi. Được Siêu Thần khí hỗ trợ trở thành Bán Thần mà thôi. Bán Thần và Thần là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, chỉ kém một bước, nhưng chênh lệch quá lớn. Bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp. Cùng ta giết chết tất cả mọi người ở đây, trở lại Long Khi Nỗ Tư, ta sẽ là Thê Tử của ngươi. Chỉ cần ngươi muốn, ta thậm chí có thể cho ngươi trở thành Chủ nhân của Long Khi Nỗ Tư Đại lục.
Diệp Âm Trúc hừ lạnh một tiếng:
- Mẫu Yêu Vương, đừng có nằm mơ, ra tay đi.
Ánh sáng lóe lên, tay trái Diệp Âm Trúc chợt chuyển động. Bảy tiếng Ông ông vang lên, Cầm huyền giống như mưa gió nổi lên, giai điệu âm vang tràn ngập sát khí, từng đạo Kim nhận không ngừng phát ra, dung hợp trong không trung rồi bay về phía Mẫu Yêu Vương. Ngưng tụ thành Kim nhận như thật thể. Uy lực thậm chí còn khủng bố hơn so với lúc trước khi hắn ra tay với Tát Lâm Na.
Mẫu Yêu Vương không nhúc nhích phiêu phù tại chỗ. Nhìn thấy Kim nhận mang theo quang mang hư ảo đi đến trước người mình, mới từ từ nâng tay lên. Đưa ra hai ngón tay, ngăn cản Thất Huyền Điệp Lãng Âm Dương Trảm mà Diệp Âm Trúc toàn lực phát ra.
- Nói về đầu óc, ta không bằng ngươi. Nhưng nói về thực lực, ngươi còn lâu mới đủ.
Trong mắt hiện lên vẻ khinh miệt. quang mang lóe lên trên ngón tay Mẫu Yêu Vương, Quang nhận Kim sắc đã hóa thành vô số Kim quang rồi biến mất. Thân thể Diệp Âm Trúc như một vì sao lao về phía Mẫu Yêu Vương. Tay trái không ngừng đàn, giai điệu mang theo Linh hồn ba động mãnh liệt đánh sâu vào Linh hồn của Mẫu Yêu Vương. Nhưng đúng như lời Mẫu Yêu Vương nói, Bán Thần và Thần chỉ hơn kém một bước, nhưng lại khác nhau quá lớn. Bất luận là Cầm âm của hắn có hiệu quả cường đại đến như thế nào, cũng căn bản chẳng có tác dụng gì đối với Mẫu Yêu Vương đã đạt đến Thần Cấp. Nhìn thấy Diệp Âm Trúc nhân kiếm hợp nhất lao tới, hai tay Mẫu Yêu Vương từ từ khép lại trước ngực. Động tác của Mẫu Yêu Vương nhìn qua rất chậm, nhưng dễ dàng ngăn cản Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm của Diệp Âm Trúc.
Sinh mệnh năng lượng của hai người va chạm mãnh liệt. Một tầng sương mù Kim sắc xuất hiện quanh người Diệp Âm Trúc. Hai tay Mẫu Yêu Vương đẩy lên trước, đã đánh bay hắn ra ngoài. Diệp Âm Trúc không thể khống chế bị bắn bay trở lại, nhưng hắn không hề dừng tay, quang mang màu Lam Tím cùng lúc hắn bị bắn ngược lại chợt phát ra, ném về phía Mẫu Yêu Vương. Kỹ năng Lôi đình nhất kích của Siêu Thần khí Lôi Thần Chùy. Mẫu Yêu Vương nhìn thấy Lôi Thần Chùy với tốc độ không gì sánh nổi đánh về phía mình, không khỏi nhíu mày, nhưng vẫn đứng im tại chỗ. Một tầng hào quang Kim sắc lặng lẽ xuất hiện quanh thân thể Mẫu Yêu Vương.
"Phanh" một tiếng vang lên, Lôi Thần Chùy bị đánh bay ra ngoài, trở lại trong tay Diệp Âm Trúc. Công kích của Lôi đình nhất kích không thể xuyên thấu tầng quang mang Kim sắc kia. Trong mắt Diệp Âm Trúc lóe lên một tia năng lượng ba động mạnh mẽ, nhìn chằm chằm vào Mẫu Yêu Vương, thần quang lóe lên. Trên khóe miệng cùng tràn ra một tia máu tươi Kim sắc, đó là máu của Thần Long.
Mẫu Yêu Vương ngoắc ngoắc tay về phía Diệp Âm Trúc:
- Ta nói rồi về thực lực, ngươi không đủ. Công kích này đối với ta đều không có tác dụng gì. Có lẽ, ngươi toàn lực Đàn cầm ta còn có thể có chút cố kị. Đến đây đi, Âm Trúc đàn Cầm Khúc cho ta nghe, có được không?