Mười một mười hai tuổi, ba người trợn tròn mắt nhìn Linh Phong đã thu nhỏ, thân người vẫn cao ngút trên 6m.
Mà lúc này trong đầu xoẹt qua ý nghĩ, đều là bộ dạng thân cao trên trăm mét của Tiểu Phong Tử Linh Phong, lúc gã kích động quỳ xuống cũng tạo nên luồng gió mạnh bạo, mà luồng gió này cũng không phải những kẻ có sức mạnh dưới Siêu Phàm Kỳ có thể chịu đựng được đâu. Hơn nữa cai quản Man Thần Giáo lâu như vậy, không ngờ....không ngờ chỉ là một đứa trẻ mười một mười hai tuổi, thế gian này quả thật quá điên rồ, chủng tộc gì mà khoa trương thế này.
- Đại Thiếu, ngươi đang đùa bọn ta đấy à?
- Gã là con nít ư?
- Còn nhỏ hơn bọn ta sao?
- Giỡn hoài vậy?
Cả ba người đều không thể tin vào tai mình, không chỉ là vấn đề chiều cao, mấu chốt là cả ba vừa rồi đã trông thấy tình hình ở Man Thần Giáo, ai mà tin tất thẩy những thứ này đều là do một tay đứa trẻ mười một mười hai tuổi làm nên chứ.
Kỳ thực, đối với chiều cao kinh người của Linh Phong, hiện giờ bọn họ vẫn cảm thấy chấn động. Phải biết rằng, cho dù là yêu thú, hiện giờ cũng ít khi gặp pải con to lớn nhường này, huống chi là con người.
- Tộc Cự Nhân, truyền từ tộc Cự Linh thượng cổ, có huyết mạch của thượng cổ. Thời kỳ thượng cổ, tộc Cự Linh cường đại có thể cầm sao hái nguyệt, cường đại đến mức khó tưởng tượng được, tộc Cự Linh ngày nay tuy không còn khoa trương như vậy, nhưng cũng là chủng tộc cường đại. Còn vấn đề về tuổi tác, ta chỉ nói là tương đương với độ tuổi mười một mười hai của người bình thường, còn những mặt khác thì không có liên quan gì nhiều đến vấn đề này, cũng giống như trong loài người cũng có rất nhiều đứa trẻ làm nên đại sự đấy thôi.
Điều này không coi là bí mật, chỉ có điều phần lớn người ta không biết mà thôi.
Giống như những bậc tầm cao của Nam Cương Thần Giáo trong lúc chiến đấu với Tiểu Phong Tử Linh Phong, chắc chắn biết được gã là người của tộc Cự Nhân.
- Thần hắn nói có thật không?
Lúc này, người luôn cẩn trọng đứng bên cạnh là Kình Sơn nghe vậy, liền nhìn Linh Phong cẩn thận hỏi tới, dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng đến toàn tộc.
- Bất cứ lời nào Ân chủ ta nói, bất cứ điều gì Ân chủ ta quyết định, ngay cả ta cũng phải nhất nhất nghe theo, ngươi đây là đang chất vấn Ân chủ ta hả?
Đừng thấy Linh Phong trước mặt Trình Cung vâng dạ thế kia, nhưng một khi nói chuyện với Kình Sơn, một luồng uy áp khổng lồ, sức mạnh phát ra từ trong huyết mạch bên trong cơ thể, lập tức như núi như biển vậy áp đảo qua đó. Dưới sức áp đảo khổng lồ, còn có một loại sức mảnh có thể thiêu hủy tất thẩy bất cứ lúc nào.
- Kình Sơn không dám, Kình Sơn không dám, ý chỉ của Thần chính là sứ mệnh của chúng tôi. Ân chủ của Thần, cũng chính là Ân chủ của Man Thần Giáo.
Bởi vì vừa rồi theo sau Trình Cung, Linh Phong kiềm chế bớt sức mạnh và uy áp của mình, vậy nên mới khiến cho Kình Sơn nảy sinh ý niệm chất vấn, nhưng tiếp sau đó một câu nói của Linh Phong lại kèm theo sức mạnh bùng phát ra ngoài, trực tiếp khiến cho Kình Sơn phải phủ phục xuống dưới, toàn thân run rẫy. Sức uy áp của Linh Phong đối với gã, đã không chỉ riêng về mặt sức mạnh nữa, mà còn là về huyết mạch và sức ảnh hưởng tâm linh, chỉ có thể là vậy mới có thể khiến một tồn tại Nhân Anh Kình thành khẩn phủ phục đến thế.
Kỳ thật Trình Cung cũng là lần đầu tiên trông thấy, có thể khiến tồn tại Nhân Anh Kỳ đã gần tiếp cận đỉnh phong phải thần khẩn kính sợ như vậy, đây cũng chỉ có tổ hợp sức mạnh tín ngưỡng và sức mạnh huyết mạch mới có thể làm được thôi, tình huống thế này cũng thường hay gặp ở trong yêu tộc.
- Được rồi, biết ngươi lợi hại lắm rồi.
Trình Cung cười nói rồi để Kình Sơn đứng dậy, căn dặn một số chuyện liên quan đến liên hợp, đồng thời bàn giao một số chuyện đối với Nam Cương Thần Giáo
- Thương thế của Tiểu Phong Tử cần có đan dược thiên cấp siêu phẩm mới được, thứ nhất hiện giờ ta không đủ dược liệu, thứ hai bây giờ ta cũng không tài nào luyện chế đan dược được, nhưng tin chắc không bao lâu sau sẽ có thể thôi. Lần này dẫn ba người các ngươi đến đây, ngoài trừ để các ngươi làm chuyện liên kết với Man Thần Giáo cho ổn thỏa, cũng là muốn để các ngươi ở lại đây một quảng thời gian, Tiểu Phong Tử ta phải bế quan vài ngày, sau đó mới trực tiếp rời khỏi, trong thời gian đó ta giao bọn họ lại cho ngươi. Còn nữa, Thất Huyền Kiếm này còn có vài linh khí hạ phẩm khác ngươi hãy giúp ta rèn luyện cho bọn chúng, với vũ khí hiện giờ của bọn chúng, sử dụng bán linh khí đã khó phát huy được sức mạnh cao nhất rồi.
Trình Cung nói, vừa giơ tay đã lấy ra mười viên Chuyển Sinh Đan đưa cho Linh Phong, đồng thời lại giơ tay lên, một phần nguyên dịch bên trong không gian ngoại đỉnh thoáng chốc xuất hiện, tiếp đó Trình Cung lại ném một giới chỉ không gian đựng đầy đan dược cho Linh Phong.
Cùng lúc cũng quăng Thất Huyền Kiếm của Phùng Lăng và một vài tiểu phẩm linh khí khác cho Tiểu Phong Tử, Tiểu Phong Tử tuy không hiểu cách rèn luyện binh khí lắm, nhưng sức mạnh của gã đủ mạnh, chỉ cần có nguyên liệu đầy đủ, việc chế luyện linh khí hạ phẩm đối với gã mà nói cũng chẳng hao tổn bất kỳ sức lực nào.
Có được số Chuyển Sinh Đan và nguyên dịch này, thương thế của Tiểu Phong Tử cho dù không thể khỏi hẳn, nhưng cũng có thể đảm bảo tạm thời nó sẽ không xảy ra biến chứng gì. Hơn nữa những thứ này, cũng có thể mượn tay Tiểu Phong Tử, giúp nâng cáo sức mạnh cho bọn Túy Miêu.
Túy Miêu, Sắc Quỷ, Bàn Tử đã sớm quen với những thứ này, mà trong mắt Tiểu Phong Tử, cho dù Ân chủ có lấy ra Tiên đan đi nữa cũng là chuyện bình thường, huống hồ là những thứ này.
Chỉ có giáo chủ của Man Thần Giáo, vị tồn tại Nhân Anh Kỳ tiếp cận đỉnh phong này, đã triệt để bị chấn kinh rồi.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.comÂn chủ, Ân chủ của Thần rốt cục là người thế nào? Tất thẩy trông cứ như hoan tưởng vậy, quá không thật rồi, nguyên dịch, lượng nguyên dịch khổng lồ như vậy, cho dù bản thân là Nhân Anh Kỳ đỉnh phong, cũng đủ bản thân tiêu hao một thời gian dài, Chuyển Sinh Đan, một viên cũng đủ làm dậy bão máu ở Nam Hoang này, hắn vừa ra tay liền đem ra nhẫn mười viên cơ.
Còn có nhiều linh khí hạ phậm như thế, cho dù lần trước Ân chủ đã cho bọn họ không ít pháp bảo, ngay cả linh khí trung phẩm cũng có mấy cái lận, nhưng đùng cái nhìn thấy nhiều linh khí hạ phẩm như vậy, thật sự khiến Kình sơn cảm thấy hoa cả mắt.
Trước đây bị bọn khốn nạn Nam Cương Thần Giáo lừa gạt, không ngờ bản thân còn muốn phái tên thủ hạ dẫn theo mấy chục ngàn người liền có thể giải quyết, bây giờ nghĩ lại bản thân Kình Sơn cũng thấy hơi sợ.
Chắc hẳn vị Ân chủ của Thần biết Man Thần Giáo này là do Thần gầy dựng nên, mới thủ hạ lưu tình cho.
Trước lúc Trình Cung rời khỏi phòng đan, để lại một số nguyên dịch, cộng thêm số để lại cho Linh Phong, lượng nguyên dịch khổng lồ của Trình Cung giờ chỉ còn lại khoản năm phần. Chỉ có điều với tình hình trước mắt, nguyên dịch và chuyển sinh đan đối với hắn mà nói chẳng giúp được bao nhiêu, chí ít thì nó trở nên vô cùng chậm chạp, mà Trình Cung cũng không thể yên tĩnh từ từ tu luyện được, may thay vừa rồi tìm thấy thêm một mảnh vỡ ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương đỉnh.
Trình Cung nói xong, buông lại một câu để bọn họ bàn luận với nhau, sau đó trực tiếp phi thân về phía ngọn núi ở xa.
Hắn phải nhanh chóng luyện hóa mảnh vỡ ngoại đỉnh kia, sau đó chạy ra hải ngoại tìm Vũ Thân Vương, nếu nơi lần trước Vũ Thân Vương tìm thấy mảnh vỡ ngoại đỉnh còn những miếng khác nữa, thế thì lúc này e rằng Vũ Thân Vương đã có được những mảnh vỡ ngoại đỉnh khác rồi. Đồ vật của mình, nhất là mảnh vỡ mà Vũ Thương nhặt được lần trước đều là khu vực có mảnh vỡ chứa không gian bên trong, đồ vật hay ho của mình sao có thể để tên khốn Vũ Thân Vương hưởng được.
Huống hồ tuy gã không ở đây, nhưng dựa lực Hoàng đế, Đoan Mộc Nhất Phong và Nam Cương Thần Giáo đã gây không ít phiền toái cho mình, ở Lam Vân Đế Quốc thì ít nhiều gì bản thân cũng có chút kiêng kị, ra hải ngoại rồi đoạt lại đồ của mình, nếu tiện thể thì trực tiếp xử gã luôn, cũng là sớm giải quyết một sự phiền phức về sau.
Vả lại Nhân Anh Kỳ bên cạnh mình càng lúc càng nhiều, hiệu quả của đan dược địa cấp siêu phẩm đã không còn tác dụng rõ rệt như trước, nhất định phải nghĩ cách luyện chế đan dược thiên cấp. Linh Lung muốn nâng cấp, cũng phải có kinh nghiệm luyện chế lượng lớn đan dược thiên cấp mới được, nếu không cho dù bản thân chỉ dẫn tốt cách mấy, nàng ta cũng không thể nâng cao trình độ luyện đan được. Lại cộng thêm thương thế của Tiểu Phong Tử hiện giờ, trước đó Trình Cung đã kiểm tra giúp gã, gã không phải chỉ đơn thuần bị thương, nếu chỉ là bị thương thì dựa vào năng lực hồi phục mãnh mẻ của gã, hẳn vết thương đã sớm hồi phục rồi.
Cho dù thương thế không khỏi, cũng không thể giống như tình trạng bây giờ, sức mạnh không ngừng tụt dốc, gã đây là đang bị trúng độc. Tên gọi của loại độc này Trình Cung cũng không biết, dù sao thì tên gọi thì có thể tùy ý đặt mà, trừ phi đó là thứ vang dội trong giới tu chân, kinh động khắp Cửu Châu hoặc giả là thứ để lại chấn động kinh hồn trong lịch sử loài người. Nhưng thuộc tính của loại độc này Trình Cung có thể phân tích ra được, đó là một loại độc có tính phát tác chậm, từ từ đầu độc vào nguyên anh và cơ thể, nó có thể trong lúc bất tri bất giác làm cho thực lực của người trúng độc bị giảm sút, thậm chí là tổn hại đến Nguyên anh, cả đời khó lòng nâng cấp hơn nữa.
Tiểu Phong Tử này cũng coi như tốt rồi, gã có huyết mạch thượng cổ, cơ thể mạnh mẻ, lại công thệm năm xưa đã dùng khá nhiều thứ của Trình Cung cho gã, nên mới có thể chống đỡ đến giờ.
Vừa rồi Trình Cung đã sử dụng hỏa diễm mang sức mạnh Chí Dương Chân Hỏa để giúp Tiểu Phong Tử áp chế độc tính trong cơ thể, trong khoản thời gian ngắn chí ít sẽ không để độc xâm nhập vào nguyên anh nữa, kỳ thật loại độc này thuộc phạm vị Âm độc. Cái gọi là Âm độc, chính là loại kịch độc chuyên môn đầu độc nguyên anh, bản thân loại độc này vốn rất quý báu, nếu Trình Cung có thể nâng cấp thực lực bản thân, dựa vào khả năng điều động Chí Dương Chân Hỏa của đệ nhất thần khí Cửu Châu chí dương chí cương, hắn có đủ khả năng bài trừ triệt để loại Âm độc này.
Nhưng Trình Cung càng thích dùng biện pháp khác, Tiểu Phong Tử vốn dĩ là tồn tại Thiên Anh đỉnh phong, nếu bản thân không phải trùng sinh bởi mười ba đạo Hư Không Âm Dương quyết, hai mươi năm nay gã luôn ở bên mình, rất có khả năng gã đã trở thành tồn tại đột phá Thiên Anh trẻ tuổi nhất của giới tu chân rồi.
Cho nên việc Trình Cung muốn chính là chế luyện đan dược thiên cấp siêu phẩm - Thuần Dương Đan, để giúp Tiểu Phong Tử đột phá cảnh giới thuần dương, một khi đã chuyển thuần dương, Âm độc kia trong cơ thể lập tức sẽ trở thành hư ảo, thậm chí còn có thể trở thành một phần sức mạnh của bản thân.
Chỉ có điều nếu như vậy thì độ khó sẽ tăng thêm một chút, nhưng Trình Cung đã bàn qua với Tiểu Phong Tử rồi, gã kiên định chọn cách thứ hai.
Những chuyện khác, Trình Cung cũng buông tay giao cho bọn họ đi làm, còn việc cấp bách hiện giờ của Trình Cung, chính là muốn nhanh chóng tìm cho ra Vũ Thân Vương, giết được thì giết, tệ lắm cũng phải cướp của gã một lần nữa, nghĩ tới bộ dạng Vũ Thân Vương hết lần này đến lần khác bị mình cướp, Trình Cung cảm thấy khoái chí. Móa, có vận khí lớn, có duyên cơ to, ngày nào cũng suy tính muốn hại Bổn Đại Thiếu hả, xem bổn Đại Thiếu chơi ngươi thế nào đây, không cướp tới độ ngươi nghe thấy tên ta là sợ hãi, thì ta không gọi là thủ lĩnh Tứ Đại Hại của Vân Ca Thành.
- Bùm....bùm.....
Tại một vùng hoang dã cách Man Thần Giáo mấy trăm dặm đường, chỗ này tương đối tiếp cận Nam Hoang, lúc này chỉ thấy xương xác yêu thú rải rác khắp nơi, nội trong phạm vi mười mấy km, tất thẩy yêu thú đều bị tàn sát sạch sẽ.
May là nơi này thuộc biên giới Nam Hoang, yêu thú cũng không nhiều lắm, nhưng thứ gặp xui xẻo không phải chí có yêu thú, còn có tất thẩy núi non, cây cối....tất thẩy của tất thẩy, toàn bộ đều bị sức mạnh cường đại hóa thành bột mịn.
Lúc này ở đây muốn có khủng bố thế nào thì có khủng bố thế ấy, đám người Độc Trạch, Vô Ảnh và Lưu Khôn chạy đến gần, người nào người nấy đều bị chỗ này dọa đến kinh hãi muốn rớt cả quai hàm.