Lý Thất Dạ nói như thế làm nha đầu chán nản, nàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, vô cùng nóng rát nói:
- Bổn tiểu thư chính là công chúa Hoàng Kim Tự, bổn công chúa chính là nữ nhân ngươi sẽ kết hôn...
- Ách --
Nghe được lời nóng rát này, Lý Thất Dạ cười khổ một tiếng, đổi lại là nữ hài tử khác, thời điểm này sẽ xấu hổ không nói nên lời, nhưng mà nha đầu này lại nóng rát nói ra khỏi miệng như thế.
Lý Thất Dạ nhìn Diệp Tiểu Tiểu, cười lên, ôm quyền nói:
- Thì ra là Diệp công chúa nha, đã lâu, đã lâu, thật sự là không ngờ công chúa giá lâm.
- Không, đã lâu cái rắm.
Diệp Tiểu Tiểu khinh thường nói:
- Vừa rồi ngươi cũng còn không biết bổn tiểu thư, tại sao đã lâu, ít giả bộ cho bổn tiểu thư.
Nhìn thấy bộ dáng nóng rát của Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ cười rộ lên, tiểu nha đầu này đúng là thú vị. Lý Thất Dạ cười lên, biết nghe lời phải, nhàn nhã nói:
- Xem ra đây là lỗi của ta, được rồi, mới vừa rồi là ta nói sai, ta tới đây không lâu, dù sao trước đó ta cũng chưa từng nghe qua đại danh của cô nương.
- Ngươi --
Diệp Tiểu Tiểu nghẹn lời trong thời gian ngắn, nàng không tìm thấy lời cần nói. Nàng vốn khí thế hừng hực chạy tới hưng sư vấn tội, nàng suy nghĩ Lý Thất Dạ sẽ cao ngạo đáp lời, cãi nhau trở mặt với nàng, như vậy nàng có thể một cước đá Lý Thất Dạ ra khỏi Hoàng Kim Tự.
Hoặc là Lý Thất Dạ bị nàng tức giận áp chế, hắn sẽ khúm núm, nếu như là như vậy, như vậy đó cũng là kẻ nhu nhược, nàng cũng sẽ đá ra khỏi Hoàng Kim Tự.
Nhưng mà thật không ngờ, Lý Thất Dạ không phải kẻ cao ngạo hoặc khúm núm.
Lý Thất Dạ hai tay ôm ngực, nhàn nhã vừa cười vừa nói:
- Không biết cô nương này tới đây có gì chỉ giáo?
Vừa nghe Lý Thất Dạ nói như thế, Diệp Tiểu Tiểu lập tức lên tinh thần, đôi mắt lớn trừng Lý Thất Dạ, nóng rát nói:
- Ngươi vì cái gì không cưới ta!
- Ách --
Lời này thật sự làm cho Lý Thất Dạ im lặng, may mắn Diệp Tiểu Tiểu chỉ dùng giọng điệu nóng rát nói với hắn, nếu như nàng dùng giọng điệu u oán nói với hắn như thế, như vậy người khác còn tưởng rằng hắn là một tên bạc tình bạc nghĩa đấy.
Lý Thất Dạ nhìn qua bộ dáng Diệp Tiểu Tiểu đang chống eo, cười lên, nói ra:
- Ta tại sao phải cưới ngươi?
- Bởi vì bổn tiểu thư là công chúa Hoàng Kim Tự! Huyết thống tuyệt thế vô song, đệ nhất mỹ nhân Bích Dương Hải.
Diệp Tiểu Tiểu chống eo nói thẳng. Nàng không rụt rè chút nào, hoàn toàn tự tin.
Nghe được lời này, Lý Thất Dạ hơi dở khóc dở cười, hắn lắc đầu, vừa cười vừa nói:
- Cũng bởi vì ngươi là công chúa Hoàng Kim Tự, có huyết thống tuyệt thế vô song, lại là đệ nhất mỹ nhân Bích Dương Hải, ta nên lấy ngươi sao? Vạn nhất, có một ngày toát ra một Yêu Long nói mình là đệ nhất mỹ nhân, ta cũng phải cưới nàng sao?
- Phi, ai dám đoạt nam nhân với bổn tiểu thư!
Diệp Tiểu Tiểu nói chuyện không e lệ chút nào, thập phần nóng bỏng, trừng mắt Lý Thất Dạ, nói ra:
- Nếu như ngươi không cưới ta, tại sao phải chạy tới đây phá hư chuyện tốt của bổn tiểu thư, chạy lên trận đài thông qua nghiệm chứng.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Chuyện này thì không thể trách ta, ta chỉ không cẩn thận từ trên trời rơi xuống mà thôi, trùng hợp là rơi trúng trận đài của các ngươi.
- Chuyện này có cái gì không tốt.
Diệp Tiểu Tiểu hừ một tiếng, nóng rát nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra:
- Nếu là duyên phận trùng hợp, đó là chủ ý của ông trời, ngươi còn dám không cưới bổn tiểu thư!
Nhìn thấy bộ dáng Diệp Tiểu Tiểu muốn ngươi phải chịu trách nhiệm. Lý Thất Dạ dở khóc dở cười, hắn nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, vừa cười vừa nói:
- Nói như vậy, ngươi đặc biệt vội vã muốn gả đi?
- Ta --
Diệp Tiểu Tiểu đang muốn bão nổi, nhưng trong nhât thời dừng lại, sau đó lại nóng rát nói:
- Phi, đừng có thiếp vàng lên mặt của mình, ai nói bổn tiểu thư muốn vội vã xuất giá.
Diệp Tiểu Tiểu vốn đang muốn đá Lý Thất Dạ ra khỏi Hoàng Kim Tự, nàng mới sẽ không gả cho một người xa lạ không quen biết, lại nói nàng là một tiểu cô nương, nhưng mà nàng vừa quay về đã nghe đệ tử nói có người tên là Lý Thất Dạ rất có thể không muốn lấy nàng.
Điểm này đã làm Diệp Tiểu Tiểu bão nổi, thậm chí có nam nhân không muốn lấy nàng, nàng cũng muốn xem một chút là thần thánh phương nào, cho nên nàng vội vã chạy đi tìm Lý Thất Dạ hưng sư vấn tội.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Vậy đúng, ngươi không muốn gả, ta không muốn lấy. Vậy chẳng phải xong sao.
Hắn lại nói:
- Nói sau, ngươi một tiểu cô nương. Thời gian còn rất dài rất dài, tuế nguyệt dài đằng đẵng, một ngày nào đó ngươi sẽ tìm được nam nhân thích hợp cho mình.
- Phi, ai nói bổn tiểu thư nhỏ, bổn tiểu thư đã lớn lên!
Diệp Tiểu Tiểu, nàng nghe tới chữ "Nhỏ" thì nổi giận, nàng ghét nhất ai nói nàng nhỏ, cho nên nghe được Lý Thất Dạ nói như thế thì nàng khó chịu, hừ một tiếng. Hai tay chống eo nhỏ nóng bỏng, bộ ngực sữa cao cao nhô lên. Làm cho hai điểm nho nhỏ của nàng hơi nhô lên.
Bộ dáng Diệp Tiểu Tiểu như vậy, chính là muốn nói cho Lý Thất Dạ biết, nàng đã không nhỏ, đã lớn lên.
Đối với tiểu cô nương gan lớn nóng bỏng này, Lý Thất Dạ thật sự không thể làm gì, lắc đầu, sau đó biết nghe lời cười nói:
- Đúng vậy, đúng vậy, ngươi đã lớn lên.
- Phi, ngươi là chó xù sao? Bổn tiểu thư nói như vậy, ngươi cũng hòa cùng như vậy, ngươi sẽ không có chủ kiến tự nhiên của mình sao?
Diệp Tiểu Tiểu lập tức lườm Lý Thất Dạ, khinh thường nói ra.
Thật sự là tâm tư nữ hài tử, thay đổi bất thường, thật sự làm cho người ta bất định, nha đầu kia càng làm cho người ta bất định.
Lý Thất Dạ cười lên, cũng không có tranh luận nhiều với Diệp Tiểu Tiểu, nhàn nhã nói:
- Nếu như cô nương không có chuyện gì khác thì ta đi ngủ trưa đây.
Nói xong ngáp một cái.
- Hừ, sớm như vậy, đi ngủ trưa, ngươi là heo sao?
Diệp Tiểu Tiểu khinh thường nhìn qua Lý Thất Dạ, có chủ tâm đối nghịch với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cũng không thèm để ý, nhẹ nhàng khoát khoát tay, nói ra:
- Cô nương nói ta là heo, ta chính là heo a, cô nương không có chuyện gì khác, vậy thì mời quay về, ta không chiêu đãi.
Lúc này Lý Thất Dạ ý tứ rất rõ ràng, đã là hạ lệnh trục khách.
Nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu không đi, nàng lắc vòng eo nhỏ, nói:
- Ngươi bảo ta đi, ta mà đi chẳng phải sẽ mất mặt, Hoàng Kim Tự là địa bàn của ta.
- Được rồi, cô nương, ngươi muốn thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, bất đắc dĩ khoát tay nói.
Có chuyện gì có thể dấu diếm được Lý Thất Dạ, hắn nhìn ra được nha đầu kia không có bao nhiêu ác ý, chỉ là không muốn gả mà thôi, chỉ muốn tìm hắn gây chuyện.
- Ngươi lấy ta!
Diệp Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ nói ra, bộ dáng thập phần bá đạo.
- Ách --
Lý Thất Dạ nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu vài lần, cười khổ một tiếng, sau đó vừa cười vừa nói:
- Tiểu nha đầu, ngươi biết ta lấy ngươi là có ý gì sao?